Có kẻ học đ̣i lắm thứ chơi
Luyện công từ thuở mới mười mươi
Kỳ khôi như thể con loài ngợm
Dị hợm nào ra cái giống người
Bát nháo thôi đành bưng tai lại
Rùm beng đâu thấy có ai coi
Xanh xanh đỏ đỏ phun ḷe loẹt
Nhức óc điếc khu ngán sự đời
Bà nhà ốm nghén thấy thèm chua
Chồng lại tiếu lâm cứ thích đùa
Mẹ nó xực ngoàm e lọng cọng
Tủn kia xoài khế khéo te tua
Lơn tơn xin xỏ me cùng xứ
Cà phất chỉa chôm cốc cuối mùa
Đẻ gái y rằng ông bà dạy
Nằm nơi ông xă sẽ t́m mua
Nghĩa nhân giữa thế gọi nhau đan
Kết nối t́nh thâm đến vạn ngàn
Trung chính khoan ḥa bừng sức tỏa
Vị tha ḷng thiện dậy tâm lan
Thủy chung bền chặt thơm hương nội
Chân thật dài lâu ngọt vị đàn
Đà đượm hiệp ḥa vui cuộc sống
Tô hồng chuốt ngọc sáng dương gian
Bạc bàng một dải ánh trăng thơ
Ẩn hiện trong sương thấp thoáng mờ
Quân tử cháy hồn nên dạ thắm
Giai nhân cười nụ khiến ḷng ngơ
Thương nhiều ngày cũ vang niềm nhớ
Yêu lắm mùa xưa vọng tiếng chờ
Bát ngát ngần trong t́nh viễn xứ
Tim đời ngoái lại khúc hoài mơ
Thơ Đường khó lắm phải căn cơ
Niêm luật chưa thông ắt lặng tờ
Vơ vẻ tớ t́m xây ư tứ
Giúp cho bạn chỉ ghép vần thơ
Nhiều khi tưởng đúng nào hay trật
Lắm lúc ngỡ siêu lại hóa mờ
Thôi kệ ta cùng nhau xướng họa
Cốt là vui chút nghĩa ban sơ