|
#11
|
|||
|
|||
YÊU
( Thuận nghịch vận ) Trải ngọc ngà xanh giữa khoảng trời Yêu nhiều cuộc sống của ta ơi Con đường vạt nắng dài vô tận Băi cát hàng dương đẹp tuyệt vời Hát gọi chim bằng chao khí quyển Vui đùa gió lộng giỡn trùng khơi Ngàn năm đổi lấy lần bay bổng Tựa ánh b́nh minh măi rạng ngời . Tựa ánh b́nh minh măi rạng ngời Con thuyền lướt sóng giữa ngàn khơi Về quê đó kẻ dồn chân bước Đợi bến ḱa em ngả nón vời Ánh mắt say mềm nơi cũ hỡi Ṿng tay xiết chặt nắng vàng ơi Càng thêm gắn bó niềm viên măn Giữ trọn yêu thương cả góc trời |
#12
|
|||
|
|||
16 .MỘNG
Đêm ṿ vơ chiếc giường đơn Giấc mộng nam kha khéo dễ chờn Nhói se ḷng thương gió lạnh Toan trở bước sợ ghềnh trơn Nào ai cách biệt mà không nhớ Bởi phím chùng thêm lại chẳng đờn Vụng nghĩa tào khang c̣n khiển trách Ân tinh đứt gánh đ̣i cơn . Trường Xuân Kiều |
#13
|
|||
|
|||
NIỀM RIÊNG
Ta buồn một chút bởi v́ yêu Để thấy hoàng hôn nhạt cuối chiều Tiếng nhạn mùa thu c̣n gợi nhớ Cây tùng gió bấc có làm xiêu Hoài si tóc suối cài thoa ngọc Măi mộng nhành xuân níu gót kiều Tỉnh giấc ai về trong nắng hạ Niềm riêng chất chứa cả muôn điều . |
#14
|
|||
|
|||
NGỌN BÚT
Mỗi nét muôn rồng vạn lưỡi thương Người mưu nghiệp lớn chí đâu thường Như vầng nhật nguyệt hào quang tỏa Tựa dải sơn hà khí tiết vương Tự cổ anh hùng bao việc tốt Từ xưa lịch sử những trang hường Vần thơ kẻ sĩ hoành thiên hạ Ngọn bút quân gia định chiến trường . |
#15
|
|||
|
|||
ĐÀ NẴNG YÊU THƯƠNG
Hai từ Đà Nẵng quá yêu thương Đẹp măi trong con đến lạ thường Muốn dạo Sơn Trà nghe sóng vỗ Mơ về Núi Chúa thỏa niềm vương Đường quê rực rỡ ngàn hoa thắm Ngơ phố lung linh vạn nét hường Nhịp thở sông Hàn xao xuyến vậy Trào dâng cảm xúc thấy miên trường . |
#16
|
|||
|
|||
LỊCH SỬ
Đêm ngày luyện kiếm với rèn thương Dũng mănh oai phong cũng khác thường Khiển mă điều xe nam giáp bạc Thuần long đánh hổ nữ đai hường Trời Nam xuất chúng từng nhân sĩ Giặc Bắc đê hèn những đế vương Ỷ mạnh từ xưa đ̣i hiếp yếu Hồn oan gột rửa chốn sa trường |
#17
|
|||
|
|||
BỐ
Bố sẽ bên con nguyện ở nhà Bố gần gũi nhỏ hổng làm xa Bố che mặt lại lời âu yếm Bố mở tay sang miệng ú oà Bố sẵn bao điều hay tuyệt nhé Bố đầy những mẹo thiệt vui nha Bố trao mẹ ẵm đùa cưng nựng Bố trải yêu thương măi đậm đà . |
#18
|
|||
|
|||
MẸ
Mẹ măi chăm lo vững nghiệp nhà Mẹ hoài ấm áp để bay xa Mẹ bao ước nguyện c̣n nung nấu Mẹ những yêu thương chợt vỡ ̣a Mẹ muốn con ngoan nào tiếc nhỉ Mẹ cầu nhóc khỏe chẳng nề nha Mẹ v́ hạnh phúc hy sinh vậy Mẹ bởi tương lai sẵn tạo đà |
#19
|
|||
|
|||
NẮNG HỒNG
Mưa vừa dứt nắng hồng chan Một chút rêu phong giữa đại ngàn Dẫu núi sông nào cách trở Dù giông băo chẳng lầm than Nao ḷng vạn thuở người ôm mộng Khản tiếng ngh́n năm cuốc gọi đàn Lạc bước phiêu bồng thương đất mẹ Con về thắm nghĩa t́nh đan . |
#20
|
|||
|
|||
MỘT THOÁNG ĐỒ SƠN
Mỗi khắc nơi đây triệu ngỡ ngàng Nghe từ Đảo Dấu sóng mênh mang Ḱa mây dấn bước ôm chầm biển Đó núi ṿng tay bảo vệ làng Bến chẳng tên bao người vẫn nhớ Tàu không số vạn thủa c̣n vang Đồ Sơn thắm măi t́nh non nước Khảm ngọc viền châu lấp lánh vàng . |
|
|