|
#11
|
|||
|
|||
Người con gái ở lầu hoa
Nhà nàng ở gốc cây mai trắng, Trên xóm mai vàng dưới đế kinh. Có một buổi chiều qua lối ấy, Tôi về dệt măi mộng ba sinh. Tôi rót hồn tôi xuống mắt nàng. Hồn tôi là cả một lời van. Tôi van nàng đấy! Van nàng đấy! Ai có yêu đương chả vội vàng? Tôi rót hồn tôi xuống đă nhiều, Hồn tôi c̣n có được bao nhiêu? Tôi đi sợ cả lời tôi nói, Sợ cả gần nàng, sợ cả yêu. Nàng có bao giờ nghĩ đến không? Không, nàng đan áo suốt mùa đông, Mùa xuân qua cửa, tôi qua cửa, Nàng chả nh́n cho, đến năo nùng! Tôi mỉa mai tôi, oán trách tôi Làm sao tôi lại cứ câm lời? Th́ trăm con gái, ngh́n con gái Nàng cũng là người con gái thôi. Có một ngh́n đêm tôi chiêm bao, Ba đêm nay khóc với mưa rào, Đêm nay mắt đỏ rồi, mưa tạnh, Tôi khóc âm thầm dưới bóng sao. Nàng ở lầu hoa ở đệm bông, Có đêm nào nghĩ đến tôi không? Không không, chả có đêm nào cả, Chả có đêm nào hé cánh song… Nguyễn Bính |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (28-11-10),
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#12
|
|||
|
|||
Chuyện cổ tích
Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm Kén nhân tài, mở Điệp lang khoa. Vua không lấy trạng, vua thề thế Con bướm vàng tuyền đậu Thám hoa. Vua liền gọi gả con gái yêu Nàng đẹp như em, chả nói điêu! Vua nuông hai vợ chồng quan Thám Cho nhởn xem hoa sớm lại chiều. Một hôm hai vợ chồng quan Thám Mê mải xem hoa lạc chốn về Vợ khóc: “Ḿnh ơi em hăi lắm!” Trời chiều lạc lối tới vườn lê. Vườn đầy hoa trắng như em ấy Bỗng một bà Tiên hiển hiện ra Sao mà đẹp thế? Tiên mà lại! Nữ Chúa Vườn Lê đi xem hoa. Bà thấy vợ chồng con Bướm dại Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê Đến bên âu yếm bà thương hại: “Ư hẳn hai con lạc chốn về! Đây về nước Bướm đường th́ xa Về tạm nhà ta ở với ta Có đủ chăn êm, cùng gối ấm Có nhiều bánh ngọt ướp hương hoa”. Đêm ấy chăn êm cùng gối êm Vợ chồng ăn bánh với bà Tiên Ăn xong thoắt chốc liền thay lốt Chồng hoá thành anh, vợ hoá em. Nguyễn Bính |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (28-11-10),
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#13
|
|||
|
|||
Trường huyện
Học tṛ trường huyện ngày năm ấy Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ Những buổi học về không có nón Đội đầu chung một lá sen tơ. Lá sen vương vấn hương sen ngát Ấp ủ hai ta chút nhụy hờ Lũ bướm tưởng hoa cài mái tóc Theo về tận cửa mới tan mơ. Em đi phố huyện tiêu điều lắm Trường huyện giờ xây kiểu khác rồi Mà đến hôm nay anh mới biết T́nh ta như chuyện bướm xưa thôi. Nguyễn Bính |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (28-11-10),
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#14
|
|||
|
|||
Tết của me tôi
Tết đến me tôi vất vả nhiều, Me tôi lo liệu đủ trăm chiều. Sân gạch tường hoa, người quét lại Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu. Nuôi hai con lợn tự ngày xưa Me tôi đă tính “Tết th́ vừa”. Trữ gạo nếp thơm, mo gói bó Dọn nhà, dọn cửa, rửa bàn thờ. Này là hăm tám tết rồi đây (Tháng thiếu cho nên hụt một ngày), Sắm sửa đồ lễ về việc tết, Me tôi đi buổi chợ hôm nay. Không như mọi bận, người mua quà Chỉ mua pháo chuột và tranh gà, Cho các em tôi, đứa mỗi chiếc Dán lên khắp cột, đốt inh nhà. Giết lợn, đồ sôi, lại giết gà Cỗ bàn xong cả từ hôm qua Suốt đêm giao thừa, mẹ tôi thức Lẩm nhẩm câu kinh Đức Chúa Ba. Me tôi gọi cả các em tôi Đến bên mà dặn: “Sáng ngày mai Các con phải dậy sao cho sớm Đầu năm, năm mới phải lanh trai. Mặc quần, mặc áo, lên trên nhà Thắp hương, thắp nến lễ ông bà Chớ có căi nhau, chớ có quấy Đánh đổ, đánh vỡ như người ta…” Sáng mồng một, sớm tinh sương Me tôi cấm chúng tôi ra đường Mở hàng mỗi đứa năm xu rưỡi Rửa mặt hoa mùi nước đượm hương. Thầy tôi lấy một tờ hoa tiên Bút lông dầm mực, viết lên trên, Trên những ǵ ǵ, tôi chẳng biết Giữa đề năm tháng, dưới đề tên. Me tôi thắt lại chiếc khăn sồi, Rón rén lên bàn thờ ông tôi Đôi mắt người trông thành kính quá Ngước xem hương cháy đến đâu rồi. Me tôi uống hết một cốc rượu Mặt người đỏ tía v́ hơi men, Người rủ cô tôi đánh tam cúc Cười ầm tốt đỏ đè tốt đen. Tôi mặc một chiếc quần mới may Áo lương, khăn lượt, chân đi giày, Chô tôi sang lễ bên quê ngoại Người dặn con đừng uống rượu say. Xong ba ngày tết me tôi lại Đầu tắt, mặt tối, nuôi chồng con, Rồi một đôi khi người giă gạo, Chuyện tṛ kể lại tuổi chân son. Nguyễn Bính |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (28-11-10),
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#15
|
|||
|
|||
Quote:
Thôi cha cầu chúc cho con gái Mắt chớ lưu cầu môi chớ son Ngu đần xấu xí hay tàn tật Yên phận chồng con yên phận con Càng tài sắc lắm càng oan nghiệp “Bảy nổi ba ch́m với nước non” Hai câu ấy sau này người ta cắt đi. Nhưng anh nghĩ dù thế nào cũng nên tôn trọng nguyên tác, nếu cắt v́ lư do nào đó cũng nên chú thích, ví dụ: "đă cắt hai câu". Ngoài ra anh biết trong bài "Viếng hồn trinh nữ", người ta cũng cắt đi một khổ 4 câu. |
The Following 3 Users Say Thank You to Tường Thụy For This Useful Post: | ||
#16
|
|||
|
|||
Quote:
Nguồn các bài thơ em lấy từ thica.net anh ạ. |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (28-11-10),
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#17
|
|||
|
|||
Quote:
Những bài thơ lăng mạn anh thuộc phần lớn là thuộc từ hồi ấy. Mà thuộc nhanh ghê, chỉ đọc 2 lần là nhớ hết. Trong khi đó, giờ lên lớp th́ được thầy giảng về tác hại của thơ lăng mạn, "là chất độc hại ghê gớm". Đi bộ đội anh cũng bị đưa ra chi đoàn kiểm điểm v́ tội đọc cho mọi người nghe bài "Lỡ bước sang ngang", lại c̣n bị đe khởi tố ra ṭa án nữa chứ. Lần sửa cuối bởi Tường Thụy; 27-11-10 lúc 04:11 PM |
The Following 3 Users Say Thank You to Tường Thụy For This Useful Post: | ||
#18
|
|||
|
|||
Nguyễn Bính có hai bài thơ dùng một vần, gọi là "trăm câu một vần". Đó là bài "Xuân tha hương" và bài "Giời mưa ở Huế". Phale đă giới thiệu bài "Xuân tha hương", tôi xin giới thiệu nốt bài c̣n lại:
Giời mưa ở Huế* Giời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày Thềm cũ nôn nao đàn kiến đói Giời mờ ngao ngán một loài mây . Trường Tiền vắng ngắt người qua lại Đập Đá mênh mang bến nước đầỵ Đ̣ vắng khách chơi nằm bát úp Thu về lại giở gió heo may ... Chúng tôi hai đứa xa Hà Nội Bốn tháng h́nh như kém mấy ngày Lăn lóc có dư mười mấy tỉnh Để rồi nằm mốc ở nơi đây Thuốc lào hút măi người ra khói Thơ đọc suông t́nh hết cả hay Túi rỗng nợ nần hơn Chúa Chổm áo quần trộm mượn, túng đồ thay . Hàng xóm có người con gái lẻ ư chừng duyên nợ với nhau đây Chao ơi! ba bốn tao ân ái Đă đủ tan tành một kiếp trai. Tôi rờn rợn lắm giai nhân ạ! Đành phụ nhau thôi, kẻo đến ngày Khăn gói gió đưa sang xứ lạ Ai cười cho được lúc chia tay ? Giời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày Xa xôi ai nhớ mà thương nhớ ? Mà nhớ mà thương đến thế này ! Cố nhân chẳng khóa buồng xuân lại Vung văi ân t́nh khắp đó đây. Mưa chiều, nắng sớm, người ta bảo Cả đến ông giời cũng đổi thay Gia đ́nh thiên cả lên thành thị Buôn bán loanh quanh bỏ cấy cày "Anh em cánh nhạn người Nam Bắc Tâm sự hồn quyên lệ ngắn dài ..." Giời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày Hôm qua c̣n sót hơn đồng bạc Hai đứa bàn nhau uống rượu say Nón lá áo tơi ra quán chợ Trơ vơ trên bến nước sông đầy Sầu nghiêng mái quán mưa tong tả Chén ứa men lành lạnh ngón tay. Ôn lại những ngày mưa gió cũ Những chiều quán trọ, những đêm say Người quen nhắc lại từng tên một Kể lại từng nơi đặt dấu giầy Trôi dạt dám mong ǵ vấn vít Ṣng đời thua nhẵn cả thơ ngây Tỉ tê gợi tới niềm tâm sự Cúi mặt soi gương chén rượu đầy Bốn mắt nhuộm chung màu lữ thứ Đôi ḷng ḥa một vị chua cay Đứa thương cha yếu thằng thương mẹ Cha mẹ chiều chiều ... con nước mây Không hiểu v́ đâu hai đứa lại Chung lưng làm một chuyến đi đầy ? Giời mưa ở Huế sao buồn thế! Cứ kéo dài ra đến mấy ngày ... Nguyễn Bính ================ * Nhiều bản chép là "Trời mưa ở Huế". Tôi lấy theo sách cũ. Lưu ư là trong thơ Nguyễn Bính, ông hay dùng những chữ "giời", "giả nhời", ví dụ: Cô hái mơ ơi Chẳng giả nhời nhau lấy một nhời. Đây là cách nói của người miền Nam Nam Định. Tiếc rằng sau này người ta cho là ông viết sai chính tả nên tự ư sửa đi. Thực ra ông cố ư viết như thế. Lần sửa cuối bởi Tường Thụy; 28-11-10 lúc 10:10 PM |
The Following 2 Users Say Thank You to Tường Thụy For This Useful Post: | ||
CM4Q (28-11-10),
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#19
|
||||
|
||||
Những bóng người trên sân ga
Những cuộc chia ĺa khởi tự đây
Cây đàn sum họp đứt từng dây Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc Lần lượt theo nhau suốt tối ngày. Có lần tôi thấy hai cô gái Sát má vào nhau khóc sụt sùi Hai bóng chung lưng thành một bóng “Đường về nhà chị chắc xa xôi?” Có lần tôi thấy một người yêu Tiễn một người yêu một buổi chiều Ở một ga nào xa vắng lắm Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu. Hai người bạn cũ tiễn chân nhau Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu Họ giục nhau về ba bốn bận Bóng nḥa trong bóng tối từ lâu. Có lần tôi thấy vợ chồng ai Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài Chị mở khăn giầu anh thắt lại: “Ḿnh về nuôi lấy mẹ, ḿnh ơi!” Có lần tôi thấy một bà già Đưa tiễn con đi trấn ải xa Tàu chạy lâu rồi, bà vẫn đứng Lưng c̣ng đổ bóng xuống sân ga Có lần tôi thấy một người đi Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi ǵ Chân bước hững hờ theo bóng lẻ Một ḿnh làm cả cuộc phân ly. Những chiếc khăn màu thổn thức bay Những bàn tay vẫy những bàn tay Những đôi mắt ướt nh́n đôi mắt, Buồn ở đâu hơn ở chốn này? (Nguyễn Bính) Thích nhất khổ thơ này v́ thấy cứ giống ḿnh thế nào ấy... Có lần tôi thấy một người đi Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi ǵ Chân bước hững hờ theo bóng lẻ Một ḿnh làm cả cuộc phân ly. |
The Following User Says Thank You to amthanhmoi For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (28-11-10)
|
#20
|
|||
|
|||
Quote:
Bài thơ này được chọn vào trong 100 bài thơ hay nhất VN thế kỷ 20 (mơi tác giả được chọn một bài). Nhưng nếu cho anh chọn về Nguyễn Bính th́ sẽ là bài "Mưa xuân" Lần sửa cuối bởi Tường Thụy; 29-11-10 lúc 04:01 PM |
The Following User Says Thank You to Tường Thụy For This Useful Post: | ||
phale (30-11-10)
|
|
|