|
#21
|
|||
|
|||
Hôm qua nhỏ nhiều chuyện lười đến trường nên nghỉ một buổi ai dè...chú lại đến trường hẹn mấy nhỏ đăi kem. Hèn ǵ nhỏ bagiawadat cứ điện thoại liên tục nhắn ḿnh. Sợ nhất là cái chiêu lôi tay của nó...
...Cả bọn mum cũng như ngày nào, vậy mà chú cũng vui vẻ. Chú đâu biết rằng nhỏ là người ngại nhất...Mà ḱ ghê, nhỏ ngại th́ có ngại nhưng cũng mum hổng thua ǵ cả nhóm "xuất giá ṭng bạn" mà (người ta xuất giá ṭng phu c̣n nhỏ th́ ṭng bạn). Trời th́ nắng như thiêu như đốt mà nhà điện bị cúp nữa chứ, bởi vậy mum kem rất ngon, trên cả tuyệt với. Cả bọn hoan hô- có lẽ v́ mum hổng tốn tiền hay sao ấy. Ban đầu nhỏ định trả lễ chầu này nhưng hên là có người gánh dùm...Vui ghê, về nhà buồn v́ cúp điện, ngồi thơ thần tiếp ư cho bài thơ lục bát vừa làm nộp,...viết xong rồi thấy cũng buồn cười làm sao! Tự dưng nhỏ thấy ḿnh đúng là tâm hơ tâm hất, học xong lớp thơ tự do rồi mà khi làm lại vẫn bị sai, vậy mà mẹ bảo ḿnh là con lật đật lại giẫy nẩy lên cơ chứ! Hôm qua bật máy lên định kể lại, ai dè nằm nhiều chuyện điện thoại với Bụt rồi ngủ hồi nào cũng hổng hay để máy coi nhỏ ngủ luôn...Giờ chợt nghĩ, khi ḿnh ngủ vậy rồi nhiều chuyện với Bụt sao đây ta, hay khi Bụt hỏi ḿnh... kḥ...kḥ ...kḥ...nhỏ ngủ rồi, ngủ rồi! Hạ về rộn ră tiếng ve Bạn bè giă biệt sao nghe thấy rầu Cách chia nào có quá lâu Mà ḷng thấy nhớ giọt sầu chực rơi Bút ghi chữ khắc vài lời Để rồi lưu luyến trọn đời chẳng quên! Nhớ khi biệt hiệu kèm tên Cả nhóm vui vẻ bắt đền đăi kem! Ai ơi hăy đến mà xem Mấy nhỏ bé xíu mà kèm ba ly Ăn mà chẳng chịu nghĩ suy Để cho kẻ đăi thở kh́ buồn so Có người giành trả hổng cho Vậy mà ruột héo bởi co bụng rồi Đành ḷng phải nhịn phở thôi Bởi v́ “mum ít” bay rồi phở ôi! Hên là người hiểu bụng tôi Đứng ra trả hết buồn thôi xa rồi! Kỉ niệm giờ đă xa xôi Vậy mà nhắc tới ôi thôi lại thèm Trách nhỏ nhiều chuyện lèm nhèm Làm cho ḷng nhớ ăn kem hôm nào Ngẩn ngơ chẳng hiểu tại sao Người kia hay rủ để bao mới ḱ Để rồi mum tới nhiều ly Trời ơi chẳng sợ béo ph́ hay sao? Vậy mà người ấy hổng nao Ḷng đầy vui vẻ hẹn sau nữa nè Đăi luôn cả bọn chầu chè Chín cô dáng nhỏ ai dè mum ghê Thế mà người đó hổng chê Mua thêm dăm bịt mang về tối mum… Cả bọn la hét um sùm Chú là tất cả đăi mum hoài hoài! Lần sửa cuối bởi hamy; 24-05-10 lúc 10:55 AM |
#22
|
|||
|
|||
Nhỏ thật chẳng thể nào ngờ trên thế gian có người giống người đến thế cơ chứ. Hôm nghe ngoại kể bà cố Chín mất lâu lắm rồi, vậy mà cũng có bà giống y chang bà cố Chín đang bán bánh canh, hủ tíu ở thị xă Tây Ninh. Bởi thế hàng tuần các ông, bà - con bà cố hay lên đó ăn để từng giờ lặng nh́n bà ấy và tự nhủ đó là mẹ của ḿnh đang nấu cho các con ăn. Ngoại cũng lên chỗ đó và công nhận như vậy luôn, làm nhỏ nhiều chuyện xúc động đến rơi nước mắt và cũng ṭ ṃ ghê đi, nên hôm đi mua sách hỏi ngoại địa chỉ để lên đó coi có như vậy hôn ...(ngoại c̣n dặn là lên đó sẵn ăn rồi coi luôn chứ hổng lẽ tự dưng đứng nh́n vậy chắc người ta cho là nhỏ tửng sao nè!)
Thật đúng y lời ngoại và các ông bà con bà cố Chín, bà ấy giống đến không ngờ. Nhỏ hổng biết mặt bà cố nhưng chỉ thấy h́nh không hà, nhưng những tấm h́nh ấy cho nhỏ sự kinh ngạc v́ nó giống đến ḱ lạ...Ngoại c̣n nói trên đời lắm chuyện bất ngờ mà nhỏ chẳng thể nào biết được... Bởi thế nhỏ tin lắm khi có chuyện người giống người... Nói về chuyện này nhỏ chợt nhớ đến chuyện ngày xưa, xưa ơi là xưa cách nay đến mấy...trăm ngày... Đó là một buổi sáng mùa hè năm trước khi nhỏ vào mum ở quán phở cách nhà ḿnh khoảng 1 km, lúc ấy quán đông ơi là đông, bỗng dưng có một chú lớn tuổi hơn cả ba nhỏ, người rất lịch sự đến ngồi cùng bàn với nhỏ và hỏi nhỏ tên tuổi, lớp học sau đó chú kể là nhỏ giống con chú đến kinh ngạc. Hên là chú vừa ở nhà đi chứ không thôi chú cứ tưởng con ḿnh đang lạc bước đến đây. Nhỏ chỉ khác con chú ở tuổi tác và mái tóc, con chú lớn hơn nhỏ một tuổi, tóc th́ ngắn c̣n nhỏ th́ tóc dài ơi là dài, khi ấy nhỏ bím thành hai bím thả hai bên vai cho gọn. Nhỏ hỏi chú ở đâu th́ chú cho biết là ở Sài G̣n. Thế rồi chú trả tiền cho nhỏ và hỏi: Cháu ở gần đây không? Nhỏ trả lời bâng quơ: Cháu ở dưới này tí chú ơi, và vội vă chạy về nhà, kể cho anh Nhỏ nghe th́ ổng hổng tin và c̣n la nhỏ ... Coi chừng có ngày người ta bắt mất nhỏ v́ cái tật ham ăn! Cái ông thấy ghét! Mà lạ nha, suy nghĩ của Bụt giống anh Nhỏ ghê, bởi vậy khi nhỏ kể cho Bụt nghe, Bụt cũng chẳng tin. Sau đó nhỏ lại nghe anh Phước - bạn của Bụt - nói ở Sài G̣n ngay nhà sách "Chị em" cũng có người giống nhỏ, nhưng mặt chị đó bị mụn c̣n nhỏ th́ hổng có...Vậy là lần thứ hai nhỏ bị đụng hàng rồi...Chẳng biết chuyện này Bụt có tin hôn nữa, mà nhỏ hổng thấy nhắc tới. Nhỏ thấy lạ ghê và đôi lần ngắm ḿnh trong gương, thấy ḿnh có ǵ ấn tượng đâu mà sao cứ bị đụng hàng hoài... Lần thứ ba lại có người giống nhỏ, khi t́nh cờ nhỏ nghe kể chuyện của chú...Giờ nhỏ hiểu v́ sao chú lại có ấn tượng tốt với nhỏ...Th́ ra nhỏ giống đứa em gái của chú, bạn ấy bằng tuổi nhỏ. Mẹ chú sinh bạn ấy muộn màng nên anh em cách nhau tới mười mấy tuổi luôn. Chú rất thương yêu em của ḿnh, thế nên, khi bạn ấy mất v́ bệnh sốt xuất huyết cấp tính chú đau đớn cả tháng trời. Bởi vậy, chú thấy nhỏ nhiều chuyện giống em của chú nên chú thương nhỏ lắm. Nhỏ cảm động rất nhiều và trân trọng t́nh cảm mà chú dành cho người thân của ḿnh. Nhỏ thấy chú thật dễ thương nhưng nếu như chú đừng cho nhỏ đọc ḍng chữ chú viết hôm nào th́ có lẽ quan hệ giữa chú và nhỏ sẽ không như bây giờ và nhỏ sẽ bớt tránh mặt chú. Nhỏ mang chuyện này kể cho Bụt nghe th́ cũng giống như anh Nhỏ, Bụt cũng hổng tin...Riêng anh Nhỏ th́ nói rằng h́nh chỉ hơi giống nhỏ thôi hổng giống lắm...Và Bụt thường nhắc lại bức thư chú gởi nhỏ năm nào có ḍng chữ mà nhỏ chẳng tài nào hiểu nổi nghĩa của nó. Nhỏ mang hỏi Bụt, khi ấy Bụt c̣n là ông của nhỏ (...Thời gian và cuộc đời người con gái- vâng, anh hiểu nhưng anh sợ rồi đây thời gian sẽ cướp đi người con gái anh yêu ...) để mà nhắc nhở nhỏ đủ thứ giống như anh Nhỏ, nhưng trừ cái ấy ra th́ nhỏ thấy chú rất tốt mà. Nhỏ mang suy nghĩ này nói với Bụt th́ bị Bụt la cho là nhỏ bênh chú...H́nh như Bụt cà nanh th́ phải..., cái ông kẹ này người lớn mà ganh tị giống y như là nhỏ...Bởi vậy, mỗi lần Bụt điện đến thấy nhỏ đi ăn với các bạn là hay hỏi có chú đi không?...Và nhỏ muốn nói dối cũng hổng được v́ khi đang ú ớ th́ Bụt biết liền, giống như là có phép tiên, làm đôi lúc nhỏ thấy sợ, hổng dám nói dối Bụt, bởi vậy nhỏ hay bị Bụt giận hoài nên cũng ít đi. Với lại, nhỏ nghĩ ḿnh ăn vậy hoài rồi mai mốt hổng có tiền bao lại chú... Lần sửa cuối bởi hamy; 24-05-10 lúc 09:01 AM |
#23
|
|||
|
|||
Mấy hôm nay nhỏ nhiều chuyện hổng về nhà của ḿnh v́ bận đi...gây lộn!
Nghĩ tới cũng buồn cười ghê đi, lớp học thơ chẳng vào, trốn lớp bỏ thầy, cô để đi chỗ khác gây lộn bằng thơ! Nói đến chuyện gây nhau đến giờ nhỏ vẫn c̣n ức và mặc cho Bụt cả vạn lần kêu nhỏ bỏ qua nhỏ cũng hổng thèm nghe! ...Chuyện như thế này... Hồi xa xưa ấy, cách nay mấy trăm ngày nhỏ và Bụt cùng vào trang thơ, Bụt th́ làm thơ hay ơi là hay c̣n nhỏ th́ dở ẹt, chỉ nghe có chút vần thôi hà. Vậy mà khi trang ấy tuyển Mod, nhỏ có biết Mod là làm sao, khi thấy tên nick được màu xanh xanh, khác người ta nên khoái. Thế rồi nhỏ và Bụt được làm Mod. Ban đầu, sợ người ta biết ḿnh là nhỏ nít, hổng cho vào trang thơ tinhiu, nên nhỏ nhờ ông anh đăng ở trang giới thiệu là người lớn. Vậy là từ nhỏ nít, nhỏ nhiều chuyện biến thành một người già ơi là già tới năm tuổi lận. Từ năm 95 nhỏ phóng cái vèo lên năm 90. Nhỏ yên tâm làm thơ và đối thơ với mọi người, kể cả những lời yêu thương tha thiết đầm đ́a nước mắt, rơi lộp độp mà nhỏ lén đọc trong tiểu thuyết khi nhà nhỏ c̣n cho thuê truyện. (Sau này v́ thấy nhỏ ghiền truyện quá nên mẹ phải giải nghệ, nhưng nhỏ đă kịp đọc hết cả mấy ngàn cuốn truyện được mẹ cập nhật thường xuyên, từ cô tiên xanh đến cổ tích và trinh thám, kiếm hiệp đến cả t́nh yêu). Mỗi lần đối thơ t́nh cảm với ai nhỏ cứ nghĩ đến mẹ ḿnh, để lấy cảm xúc... Thế rồi sau đó, LH rủ Bụt vào NR và Bụt bắt đầu rê theo nhỏ. Từ lúc vào NR, tự dưng nhỏ mất cả hồn thơ...v́ nơi ấy người ta toàn là nhân tài không mà nhỏ chỉ là nhóc t́, miệng c̣n hôi sữa. Bởi thế, nhỏ chẳng dám trả lời thơ với ai hết. Nhỏ mang trong ḷng cái cảm giác ḿnh thật nhỏ bé trước đại dương bao la, rộng lớn...Và rồi nhỏ đầu quân để học cả hai lớp thơ. Thơ tự do nhỏ ́ ạch cũng leo tới hết lớp. Vậy mà, khi làm lại nhỏ vẫn bị sai hoài bởi tật tâm hơ tâm hất, vô ư như con lật đật... C̣n thơ Đường th́ ...thê thảm hơn...Toàn là nhờ bà con chỉ không hà, cứ coi như là nhỏ đi copy hết người này đến người khác, rồi nhỏ cũng leo tới lớp năm. Vậy mà luật cũng sai hoài khi làm lại các bài tập từ 1 đến 4. Nhỏ thấy ḿnh giống như đang ngồi nhầm lớp ghê đi. Sau đó nhỏ đầu quân vào lớp học thơ có cô 4 và thầy VMT dạy nhỏ. Ở đây, hổng ai cho nhỏ copy hết, đành cố làm thôi. Giờ nhỏ cũng tạm gọi là bớt ngồi nhầm lớp rồi nè! Nhớ lại hồi mới vào NR, nhỏ hay có ư kiến quá chừng và khiếu nại lung tung. Sau đó, khi đọc một topic của ai nhỏ quên rồi, với lời lẽ thật khó nghe, nhỏ hoảng hồn và xấu hổ ghê đi. Thấy ḿnh sao giống như chú Dế Mèn huênh hoang, kiêu ngạo để rồi gây ra cái chết cho Dế Choắt. Từ đó, nhỏ chú tâm luyện tập và bớt đi cái tính bồng bột. Vậy nên, lâu ơi là lâu, nhỏ nhiều chuyện chẳng vào trang web tinhiu cũng như làm cái vụ Mod của ḿnh. Hôm rồi, trang NR tự dưng biến mất mang theo tất cả “Nỗi ḷng của nhỏ", làm nhỏ nhiều chuyện cảm thấy buồn và về lại trang thơ t́nh. Nhỏ thật không ngờ, bấy lâu nhỏ bỏ nhà đi tầm sư học thơ, th́ nơi ấy xảy ra biết bao nhiêu là sóng gió. Nhỏ cứ ngỡ ḿnh nằm mơ …, khi có một người tự xưng là yêu thơ và post những bài thơ hay đến thế, nhưng lời lẽ “chợ búa" đến khủng khiếp. Làm nhỏ đọc mà giận đến tái cả mặt, tím cả gan. Thế rồi trên khung chát ấy, nhỏ gặp bà ta, nghe bà ta bảo nhỏ vào đối thơ với bả. Ban đầu nhỏ chưa đọc tới topíc ấy nên chưa biết bả, nhưng cũng vào đối, v́ ḿnh là Mod thơ mà người ta thách thức nếu hổng đối được th́ ê mặt mất. Nhỏ liền hồi đáp cho bả và yêu cầu bả trả lời tiếp để nhỏ hồi âm. Nhưng lạ thay, bả lại không hồi đáp mà chỉ nhỏ vào topic khác để đáp lại. Nhỏ cũng lụi cụi vào làm. Thế rồi, khi vô t́nh đọc những lời nói của mụ ta ở một topíc, nhỏ thấy mụ đáng ghét làm sao. Và qua câu trả lời thơ với nhỏ cùng mọi người trong khoảng thời gian ngắn, nhỏ hiểu rằng mụ ta chẳng là ǵ cả, chỉ là một tên "đạo" thơ, một tên vừa ăn trộm vừa la làng. Tự dưng nhỏ ghét mụ ta đến dễ sợ, c̣n mụ ta h́nh như hổng biết nhỏ ghét mụ, c̣n ra vẻ ta đây thầy đời, khi đưa bài thơ Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương ra để đố nhỏ, đây là bài thơ ǵ? Nhỏ trút cả sự giận dữ của ḿnh vào câu trả lời trên khung chát : “Đó là bài thơ Bánh trôi nước đă bị chị xuyên tạc làm mất đi vẻ đẹp của bài thơ”. H́nh như mụ cảm nhận sự tức giận của nhỏ hay sao ấy, mụ liền xin lỗi nhỏ, nhưng nhỏ lại tiếp tục phang vào mụ bằng câu nói: “Chị chẳng có ǵ để xin lỗi em hết, chuyện chị xuyên tạc bài thơ như thế nào th́ đó là suy nghĩ của chị, em hổng có ư kiến, tại v́ chị mang ra đố em, nên em mới nói lên suy nghĩ của ḿnh. Mỗi người có một suy nghĩ và suy nghĩ của em khác chị”. Chẳng biết mụ suy nghĩ thế nào mà c̣n mang bài hát "Hôm qua em tới trường" để đố nhỏ, nhỏ càng ghét dữ dội nên cố ư nói: “Chị ơi, chị nghĩ sao mà cứ đố em hoài vậy? Nếu cần chị cứ mở topíc đi em sẵn sàng hầu chuyện, tiếp thơ với chị chứ đây là khung chát nói vầy nó bất tiện lắm”. Thế là mụ co ṿi. Hằng ngày, nhỏ vào trang thơ, thấy mụ cũng vào khung chát và chẳng hồi đáp bài thơ mà mụ mang ra thách thức mọi người, nhỏ càng thêm ghét mụ, nên trút cả vào thơ để gây với mụ. H́nh như mụ thấy vậy vội chuồn luôn. Nhỏ bị Bụt la hoài về chuyện này, nhưng nhỏ thấy một người yêu thơ mà lại có lời lẽ khó nghe đến đáng sợ. Nhỏ từng đọc sự tranh cải bằng những lời lẽ đến chết người, nhưng đó cũng cho thấy ngôn ngữ của những người học thức. C̣n ở mụ th́ ngược lại. Mụ dùng tất cả ngôn ngữ của chợ búa để nhục mạ những người trong diễn đàn, từ BQT đến thành viên. Vậy mà, diễn đàn cố gắng dùng lời lẽ ngọt ngào để xoa dịu mụ và chẳng hề band nick mụ. Ḷng đầy bức xúc, nhỏ liền từ chức Mod, chẳng thà ḿnh hổng làm Mod để làm thơ gây với mụ, chứ làm Mod như vầy nhỏ tức lắm. Thế rồi, khi nhỏ gởi cho Adim, th́ có một bà chức cũng trên Mod vào tài lanh tài lẹt nói này, nói nọ với nhỏ ra giọng kẻ bề trên, mà bà ta h́nh như làm Mod sau cả nhỏ nữa. Hôm nhỏ về lại nhà th́ thấy bà ta đăng kí xin làm chức trên Mod. Cái bà này, nhỏ cũng bực từ lâu lắm v́ hay ra vẻ quyền hành, tự cao tự đại với mọi người, chuyên môn góp ư người này viết tắt và viết hổng có dấu, trong khi bà ta có 10 chữ đă viết tắt tới 8 chữ. Và rồi, nhỏ copy lời của bà ta và góp ư bả thẳng thừng cho bả ớn. Nhưng sau đó chị Love - trợ lí của Admin- nhắn với nhỏ là hăy bỏ ngoài tai những lời ấy và làm Mod cho chị, làm nhỏ cũng dịu bớt cái nóng giận của ḿnh…. Bởi thế, mấy hôm nay nhỏ bỏ nhà đi gây với thiên hạ, giờ về lại nhà ḿnh sao hoang vắng, cỏ mọc đầy sân luôn á! Vội vàng dọn cỏ và làm bài nộp thầy, cô chấm…th́ hỡi ơi! Sai vẫn hoàn sai, chẳng tiến bộ tí nào, đầu óc nhỏ giờ h́nh như đang dành cho cuộc chiến ở trang web ấy vậy! Giờ nhỏ lại thấy ḿnh như chàng Dế Mèn lúc ngao du sơn thủy ngang qua Quán Cỏ ven đường, gặp tên Bọ Ngựa kênh kiệu để rồi sắp sửa đấu với tên đó là hai mụ đáng ghét kia, nhưng đáng ghét nhất là cái mụ chửi cả nhà, c̣n mang nhỏ ra để thách đố và sau đó lại trốn biệt dạng luôn. Nhưng trong nhỏ cái tức vẫn con to ơi là to luôn vậy đó! Lần sửa cuối bởi hamy; 26-05-10 lúc 04:21 PM |
#24
|
|||
|
|||
Đọc những bài viết của nhỏ, PL cũng trầm ngâm theo...
Những suy nghĩ chân thật của nhỏ với đầy đủ hỉ nộ ái ố, khiến PL cũng h́nh dung được phần nào cuộc sống xung quanh nhỏ... Chỉ mong nhỏ b́nh yên trên thế giới ảo cũng như ngoài đời! |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hamy (26-05-10)
|
#26
|
|||
|
|||
Quote:
Cuộc sống đa chiều nhỏ ạ. Ḿnh chỉ biết chiều ḿnh đang có mặt, c̣n những chiều khác thế nào th́ dù có muốn tưởng tượng cũng không h́nh dung ra được đâu nhỏ ơi. Song, điều ǵ cũng có thể xảy ra nhỏ ạ. Cho nên, nếu có thể th́ nhỏ hăy tập kiểm soát cảm xúc của ḿnh trong mọi trường hợp. Và cười bao giờ cũng xinh hơn là giận dữ phải hông nè. Nhỏ tuy nhỏ, nhưng suy nghĩ sâu sắc lắm. Vững vàng nhé nhỏ! |
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hamy (26-05-10)
|
#27
|
|||
|
|||
Quote:
Đôi khi nhỏ chẳng thể nào kiểm soát được t́nh cảm của ḿnh cô ơi, dù nhỏ thật ư là cố gắng! Cảm ơn cô đă sẻ chia cùng nhỏ. |
The Following User Says Thank You to hamy For This Useful Post: | ||
phale (26-05-10)
|
#28
|
||||
|
||||
Hahaha...đọc những ǵ Bé viết Cô cười quá xá luôn .Tại Bé cũng tà lanh tà lẹt khắp nơi nên khi về nhà làm thơ cứ sai hoài là vậy đó . Nghe lời Cô , bế môn chừng 1 tháng đừng tạt ngang tạt ngửa ở đâu hết th́ đảm bảo Bé sẽ tiến bộ và hoàn tất chương tŕnh sớm . Hổng tin...nghe lời Cô 4 1 lần thử xem ... Tâm hồn thật thanh thản th́ con chữ mới thoát được và thơ mới hay được , Chứ Bé cứ mang tâm trạng ...là trả bài cho Thầy Cô th́ ...híc híc...thật tội cho nàng thơ
Chúc Bé buổi tối b́nh an !!! |
#30
|
|||
|
|||
Quote:
Nhỏ cũng biết khi làm thơ Đường th́ ḷng phải thanh tịnh mới nảy ra ư thơ, nhưng sao hổng làm được như vậy. Trong nhỏ như có hai con người, một người của dịu dàng, thầm lặng và một người của nông nổi, sôi động và nhiều chuyện nhất thế giới. Nhưng h́nh như người ham chơi, nhiều chuyện lại chiến thắng nên kẻ dịu dàng trốn mất tiêu luôn rồi! Bởi vậy, có khi nhỏ hứng chí làm mấy bài thơ liền một lúc, rồi sau đó như một tên lính bại trận, mệt nhoài..., áo giáp tả tơi nằm...thở! Có lẽ nhỏ vốn là chuyên gia nhiều chuyện hay sao ấy! Ủa mà đúng chứ có lẽ ǵ nữa, nên mỗi khi bật máy lên vào chỗ này và cả chỗ kia, hai ba chỗ luôn. Nhưng mấy hôm trước NR bị ai ăn trộm mất tiêu rồi, chú Phù Sinh biến mất mang hết "Nỗi ḷng của nhỏ" theo...Bởi vậy, nhỏ nhiều chuyện cũng buồn ơi là buồn, nên đi lang thang kiếm người nhiều chuyện, ai dè, lại gặp người gây lộn rồi mang cục tức to ơi là to về nhà, kể cho Bụt nghe c̣n bị la thêm... Đôi khi ḷng lắng dịu, nhỏ thấy ḿnh cũng buồn cười....Cứ mỗi lần bật máy lên vào trang web ấy là nhỏ cũng liếc xem phía dưới coi có tên mụ kia không. Và khi không thấy mụ ta, tự dưng nhỏ hả hê và khoái chí cười một ḿnh. Bởi lẽ, khi nhỏ đọc topic mụ chửi từng người trong cả nhà, nhỏ thấy cả nhà có người chào tiễn biệt mụ mà mụ cũng vào hoài, làm nhỏ ghét quá đi. Xui cho mụ là hôm ấy gặp nhỏ ở khung chát và rồi ...sự việc lại diễn ra, mà chẳng phải một ḿnh nhỏ c̣n với mọi người, để rồi khung chát mới mở được vài ngày đành phải đóng cửa v́ quá tải -trước kia trang web ấy hổng có khung chát... Lần sửa cuối bởi hamy; 27-05-10 lúc 07:14 PM |
The Following User Says Thank You to hamy For This Useful Post: | ||
phale (27-05-10)
|
|
|