|
#21
|
|||
|
|||
CA DAO NƯỚC MẮT CON TRAI Làm sao hiểu được đàn bà ! Khi ta chỉ biết ta là đàn ông. Sợi t́nh rối tựa ḅng bông Bên đời c̣n một gă ngông dại khờ. Trái tim khờ khạo ngu ngơ. Dầm mưa, dăi nắng đứng chờ người dưng ... Người ơi ! chẳng đặng th́ đừng. Môi cười,mắt luyến lưng chừng khổ tôi. Tôi đem tặng hết cuộc đời. Chỉ mong đổi lấy nửa lời thương yêu ! Thà như nắng sớm mưa chiều. Đừng vô t́nh để ít nhiều nhớ mong Hỏi người, người có biết không ! Nỗi đau tôi biết ,nỗi ḷng tôi hay ? Tặng người nước mắt con trai. Tôi về nhớ thuở ăn mày t́nh yêu ! Bàn chân mỏi bước liêu xiêu. Bờ vai trĩu nặng gánh điều tương tư. .......Vũ Hoàng....... PHẢI EM LÀ KIỀU ? (Cảm tác thơ Vũ Hoàng) Bao nhiêu nước mắt c̣n dư Dành khóc cha mẹ bây chừ khóc em Tội tôi thao thức từng đêm Bởi lời dịu ngọt êm đềm đầu môi Đưa duyên liếc mắt em cười Cái môi mộng đỏ làm tôi thẩn thờ V́ em tôi tập làm thơ Bởi em tôi phải đứng chờ đêm khuya Đón em trên lối đi về Em buồn tôi lại ủ ê tâm hồn Chỉ mong đổi được lời thương Sao em ngỏanh mặt xem thường t́nh tôi ? Tim tôi ai xẻ làm đôi Giọt lệ ướt đẫm xuống đời con trai Đau ḷng em hỡi có hay ? Bởi tôi vụng dại ăn mày t́nh yêu Phải chăng em cốt là Kiều Khiến cho Từ Hải tán tiêu cuộc đời ? ........LEHONG........ |
#22
|
|||
|
|||
BÀI CA THÁNG TƯ ! Tháng tư người với nỗi niềm Tháng năm xuôi ngược ta t́m tháng tư... Ba lô cỏng ngược em cười. Biết là ngày đó trong tươi đă gầy. Biết đời ta cọng cỏ may Luồn kim se chỉ se hoài ngh́n năm Nôi xưa c̣n bé ta nằm Ngày xưa, ai nhắc thương thầm ngày xưa ? Chiều nay trời đỗ cơn mưa Chiều, Hoa mắc cở nở xưa ướt hồng.... Như không, t́nh cũng... như không ... Tự dưng, thương xót má hồng làm chi !? Ngản ngơ chẳng biết làm ǵ . Ngu ngơ ta biết đến khi ...dại khờ ! ........Vũ Ḥang......... KỂ TỪ KHI ẤY Từ ngày tôi biết làm thơ Ḷng tôi đă biết đợi chờ, tương tư Người đi năm ấy tháng tư Ba lô cơng ngược anh từ giă tôi Tiễn đưa tôi gắng nụ cười Nhưng trong hồn đă như tươi hóa gầy Chinh nhân sương gió miệt mài Cỏ may đan gấu biết ai gỡ giùm? Đêm nằm anh chợt bâng khuâng Nhớ ngày năm cũ thương thầm người xưa Năm xưa trời đổ cơn mưa Em đang hốt hoảng anh vừa đến nơi Ân cần anh nói lời mời : Chung dù em nhé ! T́m nơi đụt nhờ" Ai xui cái chuyện bất ngờ Khiến người em gái ngẩn ngơ trong ḷng "Thương em thân gái má hồng Sợ em ướt áo chớ không ư ǵ !" Nh́n anh em khẻ mĩm chi Kể từ buổi đó tim ghi khắc h́nh .......LEHONG....... http://lehong-lehong.blogspot.com/ |
#23
|
|||
|
|||
Có thể không là thơ 2 Ông Điện là ông điện ơi ! Ba hồi có -cúp trời ời ! hởi trời ! Cái mùa lửng tửng ông "xơi" Đến mùa bức xúc ông "chơi " nơi nào ? Chia Điện ra Hạ-Trung-Cao.* Chia thêm "Ḱ thế" nơi nào cũng điên * *Cao thế Trung thế Hạ thế Kỳ thế .....Vũ Hoàng ..... Ông điên nặng Ông Điện nào phải ông Điên Mà ông cứ cắt liên miên đêm ngày ? Ngày xưa ông "Cúp" lai rai Bây giờ một bữa đến hai ba lần Rơ ràng ông đă chia phân "Cao thế, trung thế" dành phần công ty "Hạ thế, kỳ thế" loại nh́ Nhưng dân chỉ hưởng "Tí ti" ông à ! Thương t́nh ông hăy "nhả" ra Nhất là mùa Hạ trong nhà bức oi Lời nầy chẳng phải riêng tôi Của dân ta đó : chỉ "đ̣i" ông thương Nông thôn đến cả phố phường Buồn v́ lăo Điện lươn ươn, lèn èn Tích cực một chút dân "khen" Bảo là ông Điện nào Điên đâu nà ! ......LEHONG...... |
#24
|
|||
|
|||
THỢ MỘC XƯA ...
Cong lưng chỏng đít chảy mồ hôi Xoạt cẳng tay đè chảng chịu thôi Chốc chốc đưa tay sờ chưa láng Lâu lâu ṃ mẩm chỗ c̣n sồi Dẽo dai gẵng sức chơi thêm lát Mỏi gối chồn chân lại chưa rồi. Khổ lắm ai ơi nghề thợ mộc Buồn vui sướng khổ chỉ thế thôi ! .......Vũ Ḥang......... CĂN NHÀ MỘNG ƯỚC Ngắm nghía xoay quanh mấy gốc Sồi Cây to, phẩm tốt phải cưa thôi Ban ngày đẽo, gọt thân dơ bẩn Đêm đến sơn, bào ḿnh mẩy hôi Mấy tháng miệt mài như quá chậm Dăm ngày gắng sức sẽ nhanh thôi Căn nhà lư tưởng nay hoàn tất Mộng ước bấy lâu thỏa nguyện rồi ........Lehong......... http://lehong-lehong.blogspot.com/ |
|
|