|
|
Thông Báo |
#32
|
|||
|
|||
Thơ
Chẳng biết tự khi nào, thơ góp mặt nhân gian Để em, anh và những người yêu thơ thành ra người ngơ ngẩn Ta hỏi nhỏ thơ ơi, chứa điều chi bí ẩn Mà nao ḷng, bật vỡ những buồn vui Thơ là ǵ, mà tha thiết quá, thơ ơi Lúc lặng lẽ bồi hồi, lúc cuồng phong băo dậy Thầm th́ vào tai em, những điều chi chi ấy Để em ngồi, mắt vô định cơi mờ xa Thơ là ǵ, mà xa xót trái tim ta Như muối xát, như rộp da, như mũi tên xuyên vào nơi sâu thẳm Và em, em ngồi như ch́m đắm Nắng cuối ngày, đổ bóng, tượng dài thêm Thơ là ǵ, mà gọi sớm ngày lên Đem mây mưa, gọi gió mơn triền lá Thắp trời sao, bỡn trăng kia già quá Trăng khẽ cười, này chớ, bán vầng trăng Thơ làm sao mà chuốc rượu chị hằng Say hửng má, trông ḱa, yêu yêu quá Thơ thắp nến lung linh huyền diệu cả Gác nhỏ cô đơn, em trông bóng, bảo anh về Thơ níu ngày, vào những phút đam mê Em và anh, đôi bờ yêu khoảng nhớ Những lời trao nhau thơ âm thầm nức nở Và người thơ cũng cảm thấy nao ḷng Thơ là ṿm trời là mặt biển mênh mông Là vũ trụ là khoảng không vô tận Là ước mơ cháy bùng lên khát vọng Là em, anh là cả những người thơ Thơ là ǵ ,chỉ biết, rất là thơ! KHT Lần sửa cuối bởi kehotro; 21-08-10 lúc 01:03 PM |
#33
|
|||
|
|||
Ta về góp nhặt trăm năm ấy
Gởi cả vào yêu một tấm ḷng Nhưng đời bội bạc nào như mộng Tượng đá non ngàn măi ngóng trông |
The Following 4 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post: | ||
#34
|
|||
|
|||
Mái tranh, thơ chất ngập pḥng
Em qua mấy bận đi ṿng... t́m anh... Bực ḿnh xe chẳng có phanh Nhà anh lại ở khúc quanh...thiệt khó vào... p/s: Trêu huynh tí... Lần sửa cuối bởi phale; 26-08-10 lúc 11:57 AM |
The Following 5 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (26-08-10),
kehotro (26-08-10),
LAO HAC (27-08-10),
Mỹ Duyên (26-08-10),
VỀ MIỀN TRUNG (26-08-10)
|
#35
|
|||
|
|||
Mơ buổi ấy
Này cô tịch Này đêm trường Một ḿnh ai trăn trở Kia băo tố Nọ phong ba Mưa thét gào trên mái Ngập ch́m nhập định cơi ngàn xưa Ta nghe như ngàn thớt ngựa mới đây vừa Nện móng trên đường ra quan ải Bụi mịt mờ bay Lấp che cả vầng trăng buổi ấy Giáo gươm sáng rực ánh đuốc rọi vào đêm Những con người ta chẳng biết tên Chỉ thấy hào hùng rực lên trong ánh mắt Cái can đảm hiên ngang ḱa khí phách Trấn áp quân thù vỡ mật lũ ngoại xâm Núi mặt quỷ là đây ải nam quan là đấy Xác giặc phơi máu chảy thành sông Kia bạch đằng giang sóng cuộn sóng vào ḷng Hai lần lũy cọc vỡ thuyền thây nổi lớp Âm ba xưa vọng lại Nghe ḷng hôi hổi cháy bùng lên Những muốn nọ kia bạt đá phạt ghềnh Những muốn bàn chân chinh đông dẹp bắc Tử sinh cũng chỉ một lần Nào sá ǵ bọc thân trong da ngựa Thản nhiên cười cợt Lông hồng nhẹ đến thế này ư |
#36
|
|||
|
|||
Quote:
Thơ là cỏ dại mọc hoang nơi này Gọi mùa rớt hạt mưa mây Khéo đâu vương áo ơ này...em tôi. |
#37
|
|||
|
|||
Phù du
Giàu th́ cũng mỗi ngày ba bữa Có nào đâu xơi được mảnh gan trời Nghèo th́ cũng tang t́nh ba bữa Nằm nghêu ngao kẽo kẹt hát à ơi Ai bảo giàu kia sung sướng Cơm ăn chẳng đặng đă người kêu Có thời gian đâu để thưởng thức cái mỹ miều Vội vội vàng vàng như chàng Trư xơi quả đào nuốt chửng Ấy giàu lắm chớ vội mà hí hửng Nghiệp trái ngang cũng kéo cũng theo Trên là quan cứ chực hở mè nheo Dưới là lũ chờ thời mà ăn vạ Dăm thằng nhà báo Cũng mắt lém mày la Mấy ả chân dài Nọ khéo những gần xa Đem cái hồng nhan để đổi thành nhà lầu xế hộp Vài phút thăng thiên biến h́nh con ngáo ộp Nhân gian ào ạt vỗ tay cười Đă là giàu th́ phải biết đường chơi Phải xứng tiếng đại gia cho nở mày nở mặt Chẳng nhẽ hầu bao thắt chặt Ô danh xấu hổ với đời Đàn em ǵ một lũ đứa dở hơi Ấy thớt chẳng tanh tao kia ruồi nào bu bám Đệ tử ǵ một phường quân hôi hám Gan không mật mỡ kiến ḅ chi Tai nghe quen lời nịnh hót chả ích ǵ Tựa lũ thợ may choàng áo vô h́nh cho khổ chủ Đêm nằm chẳng ngủ Nghĩ suy cái chuyện làm ăn Bực thằng kia lấn băi khó mà nhằn Tức thằng nọ chen chân tranh mối bở Mưu ma chước quỷ khéo bịt đầu sơ hở Tiêu diệt cạnh tranh giữ vững giá thị trường Một ḿnh ḿnh chẳng kẻ xót người thương Lên càng cao càng thấy ḿnh cô độc Ấy chả dám bảo này ai chàng ngốc Bởi tiền tài sẽ để lại cháu con Để mai kia chúng nó có chỗ c̣n Vênh váo tung tiền qua cửa sổ Cũng hả hê cười kiếp này ráng làm trâu làm ngựa Tạo nên gia sản Khắc tên ḿnh gia phả măi trường danh Liêu trai chí dị một bức tranh Giấc mộng trưa hè tỉnh ḿnh ôi giấc mộng Kiếp phù du trống vỗ Tang t́nh KHT Lần sửa cuối bởi kehotro; 27-08-10 lúc 01:03 AM |
#38
|
|||
|
|||
Đọc thơ anh ngán cuộc đời
Đi mua thang bắc lên trời trốn thôi... |
#39
|
|||
|
|||
Kinh Kha luận
Đời say tỉnh trút bầu thêm cơn khát Ngửa mặt lên oán khí lấp vầng ô Đời ảo thực nhẽ càn khôn hoán đổi Mấy ngàn năm bóng quế măi vật vờ Sông Dịch tuyết, ngưng băng ḍng nước chảy Tráng sĩ Kinh Kha, hát khúc năo nuột ḷng Vầng trán ấy, khăn tang ai khẽ đội Giọt nước mắt nào, hóa ngọc vỡ thinh không Đệ nhất danh hề, kiếm sĩ bước dọc ngang Chân lăng tử đầu đội trời đạp đất Ngạo thiên khí phách Tuốt gươm máu tế luyện hồn Thân bất bại Lưu đời danh tiếng măi c̣n thơm Luận anh hùng Mấy ai thấy chết chẳng chùn chân Anh hùng luận Nghịch thiên người vũ dũng Thân bất do kỷ Trảm mă moi gan tặng Tay ngọc dâng Chết lặng kẻ anh hùng Gieo tấm nhân t́nh trói buộc Hỏi sao chừ ai chẳng Lung lay tâm quyết trả Bồi hoàn sinh tử Hóa làm thích khách Một đi chẳng trở về Thái tử Đan hề Thái tử Đan Ḷng căm phẫn hướng về bạo chúa Canh bạc ngai vàng Được ăn thua chết sá ǵ thân Đầu Vô Kỵ quyết dâng Trủy thủ ẩn ḿnh trong họa đồ xă tắc Dây ân t́nh trói chặt Kinh Kha Lẽ giao tranh tự trước đến giờ Ai chẳng biết kẻ thua làm giặc Khoác lên chiếc áo vị nhân sinh Việc lớn lao ai dám bảo tặng riêng ḿnh Ngôi Thiên tử ḷng ai nào chẳng muốn Kẻ to gan lớn mật Mưu đồ dệt vơng Thiên La Che mắt nhân gian chẳng lộ chút ḷng tà Đem máu nhân sinh nhuộm hoàng bào rực sáng Khi đă yên ngai vàng chói rạng Trảm anh hùng diệt thảo trừ căn Thú hết rồi th́ đến lượt chó săn Liệu mấy kẻ thức thời như Phạm Lăi Chỉ tiếc cho người kiếm sĩ Bị đưa vào canh bạc của giao tranh Nhưng an ủi rồi lịch sử măi lưu danh C̣n nuối điều chi hồn lưu cơi tạm Khói nhang ảo mờ thân tráng hán Tháng bảy lại về Ta thắp nén Trầm hương bay tiễn bước bậc hùng anh. KHT Lần sửa cuối bởi kehotro; 27-08-10 lúc 12:12 PM |
#40
|
|||
|
|||
Ngộ lần nhất cả bầu trời hôn ám
Ngẫm nhân sinh mà chán ngán cho đời Ngộ lần nữa bỗng thấy ḷng thanh thản Thênh thang đường dạo bước kẻ rong chơi |
|
|