|
|
Thông Báo |
#41
|
||||
|
||||
Dọn về làng - Nông Quốc Chấn
Mẹ! Cao - Lạng hoàn toàn giải phóng Tây bị chết bị bắt sống hàng đàn Vệ quốc quân chiếm lại các đồn Người đông như kiến, súng dày như củi. Sáng mai về làng sửa nhà phát cỏ, Cày ruộng vườn, trồng lúa ngô khoai Mấy năm qua quên tết tháng Giêng, quên rằm tháng bảy, Chạy hết núi lại khe, cay đắng đủ mùi Nhớ một hôm mù mịt mưa rơi Cơn gió băo trên rừng cây đổ Cơn sấm sét lán sụp xuống nát cửa Đường đi lại vắt bám đầy chân. Súng nổ kia! Giặc Tây lại đến lùng. Từng cái lán, nó đốt đi trơ trụi, Nó vơ hết áo quần trong túi Mẹ địu em chạy tót lên rừng Lần đi trước, mẹ vẫy gọi con sau lưng Tay dắt bà, vai đeo đẫy nải Bà ḷa mắt không biết lối bước đi. Làm sao bây giờ: ta phải chống! Giặc đă bắt cha con đi, nó đánh, Cha chửi Việt gian, cha đánh lại Tây Súng nổ ngay đ́ đùng một loạt, Cha ngă xuống nằm lăn trên mặt đất Cha ơi! Cha không biết nói rồi... Chúng con c̣n thơ, ai nuôi ai dạy? Không ai chống gậy khi bà cụ qua đời! Mẹ ngồi khóc, con cúi đầu cũng khóc. Sợ Tây nghe, mẹ dỗ "nín", con im. Lán anh em rải rác không biết nơi t́m Không ván, không người đưa cha đi cất. Mẹ tháo khăn phủ mặt cho chồng, Con cởi áo liệm thân cho bố; Mẹ con đưa cha đi nằm một chỗ Máu đầy tay, trên mặt nước tràn... Mày sẽ chết! Thằng giặc Pháp hung tàn Băm xương thịt mày, tao mới hả. Hôm nay Cao - Bắc - Lạng cười vang Dọn láng, rời rừng, người xuống làng Người nói cỏ lay trong ruộng rậm Con cày mẹ phát, ruộng ta quang. Đường cái kêu vang tiếng ô tô. Trong trường ríu rít tiếng cười con trẻ. Mờ mờ khói bếp bay trên mái nhà lá. Mặc gà gáy chó sủa không lo, Ngày hai bữa rau ta có muối. Ngày hai buổi không t́m củ pấu, củ nâu Có bắp xay độn gạo no lâu, Đường ngơ từ nay không cỏ rậm, Trong vườn chuối, hổ không dám đến đẻ con Quả trên cành không lo tự chín tự rụng, Ruộng sẽ không thành nơi máu chảy từng vũng. Bộ đội đỡ phải đi thung lũng núi rừng, Ra đường xe, hát nói ung dung Từng đoàn người dắt lá cây tiến bước Súng bên vai, bao gạo buộc bên vai, Chân đi có giày không sợ nẻ Trên đầu có mũ che nắng mưa. Mặt trời lên sáng rơ rồi mẹ ạ! Con đi bộ đội, mẹ ở lại nhà, Giặc Pháp, giặc Mỹ c̣n giết người cướp của trên đất nước ta. Đuổi hết nó đi, con sẽ về trông mẹ. |
The Following User Says Thank You to Cá chuồn For This Useful Post: | ||
phale (12-05-10)
|
#42
|
||||
|
||||
Những đứa trẻ chơi trước cửa đền-Thi Hoàng
Ông từ giữ đền ơi xin ông đấy Chấp với bọn trẻ ranh rửng mỡ làm ǵ Thế là ông cười rồi ông nhỉ Cho chúng nó chơi đừng đuổi chúng đi. Này thằng Tâm con nhà bố Tầm Trước cửa đền xin đừng giồng cây chuối Lại c̣n hét như giặc cái Con bé cái Nhân con bà Nhẫn kia. Những mắt cười vê tít lại cứ như sợi chỉ Gạch sân đền ấm lên ửng má Tiếng trẻ con non màu lá mạ Vệt mồ hôi tươi mưởi quệt ngang mày. Thật tuyệt vời thằng cháu ông Đương Ngón tay cái rất to cho được vào lỗ mũi Ra đây nhảy dây, ra đây trốn đuổi Chúng như là hạt mẩy dưới hoàng hôn. Hoa mẫu đơn cũng tưng bừng í ới Khói hương bài thơm tỉ tê lân la Cây vun tán lên vun xôi đóng oản Gió liu riu cho thấm tháp chan ḥa. Chợt ngẫm thấy trẻ em là giỏi nhất Làm được buổi chiều rất giống ban mai Thánh cũng hân hoan ...đố ai biết được Ngài ở trong kia hay ở ngoài này. |
The Following User Says Thank You to Cá chuồn For This Useful Post: | ||
phale (12-05-10)
|
#43
|
||||
|
||||
Đường về quê mẹ - Đoàn Văn Cừ.
U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần Lại dẫn chúng tôi về nhận họ Bên miền quê ngoại của hai thân Tôi nhớ đi qua những rặng đề Những ḍng sông trắng lượn ven đê Cồn xanh, băi mía kề liên tiếp Người xới cà, ngô rộn bốn bề. Thúng cắp bên hông, nón đội đầu Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu Tiếng u chẳng khác thời con gái Mắt sáng, môi hồng, má đỏ au. Chiều mát đường xa nắng nhạt vàng Đoàn người về ấp gánh khoai lang Trời xanh c̣ trắng bay từng lớp Xóm chợ lều phơi xác lá bàng. Tà áo nâu in giữa cánh đồng Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng Bóng u hay bóng người thôn nữ Cuối nón mang đi cặp má hồng. Tới đường làng gặp những người quen Ai cũng khen u nết thảo hiền Dẫu phải theo chồng thân phận gái Đường về quê mẹ vẫn không quên. |
The Following User Says Thank You to Cá chuồn For This Useful Post: | ||
phale (12-05-10)
|
#44
|
||||
|
||||
Đ̣ lèn - Nguyễn Duy
Thuở nhỏ tôi ra Cống Na câu cá níu váy bà đi chợ B́nh Lâm bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật và đôi khi ăn trộm nhăn chùa Trần. Thuở nhỏ tôi lên chơi đền cây Thị chân đất đi đêm xem lễ Đền Ṣng. mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng. Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế bà ṃ cua, xúc tép ở đồng Quan bà đi gánh chè xanh Ba Trại Quán cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn Tôi trong suốt giữa đôi bờ hư thực giữa bà tôi và tiên phật thánh thần cái năm đói củ giong riềng luộc sượng. cứ nghe thơm mùi huệ trắng, hương trầm Bom Mỹ giội nhà bà tôi bay mất đền Ṣng bay, bay tuốt cả chùa chiền Thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn? Tôi đi lính, lâu không về quê ngoại ḍng sông xưa vẫn bên lở bên bồi Khi tôi biết thương bà th́ đă muộn Bà chỉ c̣n là một nấm cỏ thôi! |
The Following User Says Thank You to Cá chuồn For This Useful Post: | ||
phale (12-05-10)
|
#45
|
||||
|
||||
Chiều - Hồ Dzếnh
Trên đường về nhớ đầy Chiều chậm đưa chân ngày Tiếng buồn vang trong mây Chim rừng quên cất cánh Gió say t́nh ngây ngây Có phải sầu vạn cổ Chất trong hồn chiều nay? Tôi là người lữ khách Màu chiều khó làm khuây Ngỡ ḷng ḿnh là rừng Ngỡ hồn ḿnh là mây Nhớ nhà châm điếu thuốc Khói huyền bay lên cây... |
#46
|
||||
|
||||
Một ngày ta ngoái lại - Đinh Thị Thu Vân
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại Bạn bè ơi khi ấy có c̣n nhau? Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu Ta ngoái lại t́m nhau, e mất dấu! Ta ngoái lại t́m nhau mong ẩn náu Góc bạn bè êm ấm, càm thông ơi Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi. Ta ngoái lại t́m nhau, đừng sỏi đá Đừng vập dùi chi nữa, trái tim hoang Thôi đừng nhớ, đừng quên, đừng xa vắng Xin một lần tha thứ thuở lang thang. Tha thứ nhé, bạn ơi đừng cay đắng Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa ḿnh Tha thứ nhé, niềm vui không vóc dáng Thuở đam mê bạn bè khuất xa dần. Rồi sẽ có một ngày sau tháng ngày dâu bể Chúng ḿnh cùng ngoái lại t́m nhau Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu Bàn tay héo cầm lên cho ấm măi. Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo Chi xin đừng tàn lụi chút niềm tin Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành Xin hăy có một ngày nhen nhóm lại. |
#47
|
||||
|
||||
Nhớ vợ - Cầm Vĩnh Ui
Tôi nhớ vợ tôi lắm Xin được về hai ngày Nhà tôi ở Mường Lay Có con sông Nậm Rốm Ngày kia tôi sẽ đến Lại cầm súng được ngay Tôi càng bắn đúng Tây V́ tay có hơi vợ Cho tôi đi, đừng sợ Tôi không chết được đâu V́ vợ tôi lúc nào Cũng mong chồng mạnh khoẻ Cho tôi đi anh nhé Về ôm vợ hai đêm Vợ tôi nó sẽ khen Chồng em nên người giỏi Ngày kia tôi về tới Được đi đánh cái đồn Hay được đi chống càn Là thế nào cũng thắng Nếu có được trên tặng Cho một cái bằng khen Tôi sẽ rọc đôi liền Gửi cho vợ một nửa. |
#48
|
||||
|
||||
Thăm lúa - Trần Hữu Thung
Mặt trời càng lên tỏ, Bông lúa chín thêm vàng Sương treo đầu ngọn cỏ Sương lại càng long lanh Bay vút tận trời xanh Chiền chiện cao tiếng hót Tiếng chim nghe thánh thót, Văng vẳng khắp cánh đồng, Đứng chống cuốc em trông Em thấy ḷng khấp khởi. Bởi v́ em nhớ lại Một buổi sáng mai ri Anh t́nh nguyện ra đi Chiền chiện cùng cao hót Lúa cũng vừa sẫm hột Em tiễn anh lên đường. Chiếc sắc mây anh mang Em nách mo cơm nếp Lúa níu anh trật dép Anh cúi sửa vội vàng Vượt cánh đồng tắt ngang Đến bờ ni anh bảo: “Ruộng ḿnh quên cày xáo Nên lúa chín không đều Nhớ lấy để mùa sau Nhà cố làm cho tốt” Xa xa nghe tiếng hát Anh thấy rộn trong ḷng Sắp đến chỗ người đông Anh bảo em ngoái lại. Cam ba lần có trái Bưởi ba lần ra hoa Anh bước chân đi xa Từ ngày đầu pḥng ngự. Bước qua ḱ cầm cự Anh có gửi lời về Cầm thư anh mân mê Bụng em giừ phấp phới. Anh đang mùa thắng lợi Lúa em cũng chín rồi Lúa tốt lắm anh ơi Giải thi đua em giật, Xoè bàn tay bấm đốt Tính đă bốn năm ṛng Người ta bảo không trông Anh cũng nhủ đừng mong Riêng em th́ em nhớ! Chuối đầu vườn đă lổ Cam đầu ngơ đă vàng Em nhớ ruộng nhớ vườn Không nhớ anh răng được. Mùa sau kề mùa trước Em vác cuốc thăm đồng Lúa sây hạt nặng bông Thấy vui vẻ trong ḷng Em trông ngày chiến thắng. |
#49
|
||||
|
||||
Nhớ Huế quê tôi - Thanh Tịnh
Sông núi vươn dài tiếp núi sông C̣ bay thẳng cánh nối đồng không Có người bảo Huế xa, xa lắm Nhưng Huế quê tôi ở giữa ḷng. Mười một năm trời mang Huế theo Đèo cao nắng tắt bóng cheo leo Giọng ḥ mái đẩy vờn mây núi Man mát sông Hương lướt đỉnh đèo Tôi gặp bao người xứ Huế xa Đèn khuya thức măi chí xông pha Mở đường giải phóng về quê mẹ Dựng khắp non sông bóng xóm nhà Có bao người Huế không về nữa. Gửi đá ven rừng chép chiến công Có mồ liệt sỹ nâng ḷng đất. Buồm phá Tam Giang gió thổi lồng. Nặng trĩu trăm năm bóng cổ thành Bao lần máu đỏ nhuộm đồng xanh Cờ sao ngày ấy buồn cung cấm Sông nước xôn xao núi chuyển ḿnh Bao độ thu về, thu lại qua Huế tôi thăm thẳm nhớ con xa Mỗi lần phượng nở rung màu đỏ Càng giục canh sương rộn tiếng gà. |
#50
|
||||
|
||||
Bên mộ cụ Nguyễn Du - Vương Trọng
Tưởng rằng phận bạc Đạm Tiên ngờ đâu cụ Nguyễn Tiên Điền nằm đây Ngẩng trời cao, cúi đất dày Cắn môi tay nắm bàn tay của ḿnh Một vùng cồn băi trống trênh Cụ cùng thập loại chúng sinh nằm kề Hút tầm chẳng cánh hoa lê Bạch đàn đôi ngọn gió về nỉ non Xạc xào lá cỏ héo hon Bàn chân cát bụi, lối ṃn nhỏ nhoi Lặng im bên nấm mộ rồi Chưa tin ḿnh đă đến nơi ḿnh t́m Không cành để gọi tiếng chim Không hoa cho bướm mang thêm nắng trời Không vầng cỏ ấm tay người Nén hương tảo mộ cắm rồi lại xiêu Thanh minh trong những câu Kiều Rưng rưng con đọc với chiều Nghi Xuân Cúi đầu tưởng nhớ vĩ nhân Phong trần c̣n để phong trần riêng ai Bao giờ cây súng rời vai Nung vôi, chở đá tượng đài xây lên Trái tim lớn giữa thiên nhiên T́nh thương nối nhịp suốt ngh́n năm xa... |
|
|