|
#81
|
||||
|
||||
Dang díu với nàng thơ
Tôi dang díu với nàng thơ thiên hạ Và vượt qua lễ giáo của nhân gian Kiếp phong trần và cũng lỡ có mang Thơ trong bụng với trăm vần hấp hối Sợ thế giới ghen tuôn và ích kỷ Không thích cho, chỉ thích nhận riêng ḿnh Chờ cho gạo nấu thành cơm...sẽ tính Chuyện vuông tṛn cùng với chuyện trăm năm Dẫu thừa biết: nàng thơ không của riêng ai cả! Nhưng cũng mong độc chiếm cho riêng ḿnh Đem nhan sắc, tài thơ mà quyến rũ Yêu điên cuồng, nên bán cả chữ "trinh" PD |
#82
|
||||
|
||||
MANG THAI
Ta lấy nàng thơ,ta mang thai Nằm gường ốm nghén mấy ngày dài Ư thơ, ngữ nghĩa c̣n trong bụng Triệu chứng lần thần chẳng giống ai Ta lấy nàng thơ làm vợ ta Muốn sanh ư ngọc dưới trăng ngà Cũng mong sinh hạ nhiều câu chữ Để ngát t́nh thơ bạn với ta Ngày khuất theo ngày đêm đến đêm Trăng quên in ấn bóng bên thềm Thai nhi hành hạ xác thân bố Ức nghẹn, buồn nôn liên tiếp thêm Thêm chứng thức khuya đau nửa đầu Tập trung chẳng được khóc canh thâu Nghe mùi bút mực th́ nôn mửa Mệt mỏi, đớn đau chẳng đáo đầu Trời hỡi! sanh thơ rất khó khăn Sớm chiều cầm viết lắm nhọc nhằn Tay rung, mờ mắt đêm không ngủ Thờ thẫn làn môi rung với răng Vẫn c̣n b́nh thản chuyện thai kỳ Mừng tủi chan chan trên khoé mi Ôm bụng vuốt ve t́nh phụ-tử Nghênh ngang ngẩn mặt nụ cười kh́ Tôi lấy nàng thơ, tôi mang thai Nằm giường, ốm nghén mấy ngày dài Chờ khi sanh nở lời thơ trẻ Kính cẩn, nghiêng ḿnh xin gởi ai Phieu dao |
#83
|
||||
|
||||
Thơ Anh Viết
Anh vốn viết những vần thơ đau đẻ Này em ơi! đừng cố ngước mắt nh́n Đâu lạ lẫm như mùa hè có nắng? Chỉ hơi hơi có hạt tuyết trắng trinh Thơ anh viết như bung từng khúc ruột Quặn quại ḷng và vật vă lời văn Mỏ quặm lại như diều hâu sinh trứng Và từ đây...anh hiểu mẹ nhọc nhằn Phiêu Dao |
#84
|
||||
|
||||
Cảm xúc bất chợt về kênh Nhiêu Lộc-Thị Nghè
Tôi vẫn thường mơ ước đến một ḍng sông xanh trong và mát, tôi vẫn thường mộng tưởng một ḍng sông Xen yên ả giữa chốn thị thành xa hoa, tráng lệ có ḥa lẫn giữa nét hiện đại và truyền thống. Nhưng khi tỉnh giấc chiêm bao, tôi mới nhận ra rằng: cơn mơ đó chỉ là một chút hư vô huyền ảo, để an ủi cho một tâm hồn đă khô cằn v́ chờ đợi Anh đạp xe trên bờ sông Nhiêu Lộc Phố đông người, sao chẳng thấy em đâu! Anh che mặt chỉ chừa hai đôi mắt Ta t́m nhau giữa ḍng nước đen ngầu Ai đă từng sống ở Sài G̣n, chắc cũng từng biết một con kênh nổi tiếng, đầy "mùi", nắng và gió, nhưng lại không hề thoáng chút nào!!! Như chúng ta đă biết, Chính phủ phải vay cả vốn của ADB để thực hiện việc sạch hóa ḍng kênh. Thế nhưng kết quả dường như vẫn dậm chân tại chỗ ngoại trừ 2 hàng cây lớn lên từng ngày ven 2 đường kênh lao đao và vất vưởng. Ḍng kênh luôn chứa đựng biết bao nhiêu là rác rưởi, chất thải gia đ́nh và của xí nghiệp. Thẩm chí, nó là nơi lư tưởng để thực hiện những vụ tự xác, hay giết người rồi quẳng xuống sông...Lâu lâu, th́ nghe có xác chết dưới kênh nhiêu lộc. Ôi! chán nản! Nhưng xin đừng đổ lỗi cho nền công nghiệp hay bất cứ nguyên nhân nào khác. Ở những nước khác, như Hàn Quốc, Y-ta-li-a chẳng hạn. Đường phố của họ luôn sạch sẽ, có những ḍng sông trong xanh và hàng cây cao ngất ở ven đường. Những cặp t́nh nhân đi dạo dưới cây lá mùa thu, những người họa sĩ thầm lặng vẽ tranh trong khung cảnh yên b́nh của một chiều hoàng hôn êm dịu. Biết bao giờ, người Việt Nam mới có cái tốc độ tái thiết như người Nhật, chỉ cần 6 ngày là sửa xong đường? Biết bao giờ, ḍng sông Nhiêu Lộc trở nên trong xanh huyền diệu đây? Chắc đến đời cháu nội của tôi chết đi rồi, th́ Kênh Nhiêu Lộc mới trong xanh và hết mùi quá! PD |
#85
|
||||
|
||||
Cắn
Cho em cắn nhẹ vào môi anh Bên dưới nhân trung, chỉ một vành Ừ hăy xé tan trời ảm đảm! Chỉ c̣n hoa bướm với chim oanh Cỏ êm vườn dịu, anh nằm đây Hăy cắn anh đi...cắn giữa ngày Cho thế đứng nh́n, anh thỏa dạ Cho mây nấn ná, tức quên bay Lịch sử sẽ ghi và để đời: "Một người chỉ cắn một người thôi!" Ráng chiều pha thắm hai con mắt Rực đỏ con tim của mọi người! PD |
#86
|
||||
|
||||
Giận Nhau
Giận nhau,chẳng nói nửa lời Hung hăng đạp gót trùng khơi gợn sầu Mắt em quay tít đi đâu Tóc hờn xoă lộng nhịp sầu ngang vai Giận nhau chân bước một...hai... Tiếng em lảnh lót, dấu hài chéo nhau Giận nhau, chẳng thốt một câu Không gian ngạt thở mày cau đôi mày pd |
#87
|
||||
|
||||
Ước Ǵ
Ước ǵ ta hóa cánh dơi Nguyện làm áo ấm giữa trời mùa đông Ước ǵ ta hóa đóa hồng Nguyện làm đôi kẹp xinh trông lạ thường Ước ǵ ta hóa chiếc gương Nguyện làm ảo ảnh người thương soi vào Ước ǵ là gió tiêu dao Để thân trung ấm vẫy chào t́nh nhân Phiêu Dao Lần sửa cuối bởi Phiêu Dao; 02-04-11 lúc 12:35 PM |
#88
|
||||
|
||||
ĐẾN VỚI ANH
Em ơi! hăy đến với anh Ngoài kia,mưa lạnh giăng đầy mái hiên Gần nơi đây...sẽ rất hiền Không c̣n lệ tủi triền miên vỡ oà Em ơi! hăy đến với ta Ṇi si,cốt nhạc t́nh ta đa t́nh Hoa ơi! đừng cứ lặng thinh Có nghe tiếng gió làm t́nh với cây Gần bên anh...hăy gần đây Cho trời không vắng,cho mây không sầu Cho anh thôi dứt khổ đau Cho anh ngưng hẳn độc sầu thi ca Gần anh cho mát thịt da Cho hương thấm đượm ngọc ngà vai em Gần nơi đây...em hỡi em Ô ḱa! à há...trăng xem chúng ḿnh PD |
#89
|
||||
|
||||
Biên Thơ
Lâu rồi,không hỏi thăm em tôi Năm tháng bên nhau vùn vụt trôi Anh nhớ mùi hương hoa Nguyệt Quế Từ ngày hai ngả cách phương trời Lâu rồi em nhỉ? không biên thơ Đôi phía xa nhau đă hững hờ Vạn dặm ngăn ḷng nên chẳng nhớ Tim anh hừng hực nỗi nghi ngờ Phương trời nơi đó,nhớ anh không? Anh chắc rằng em măi ngóng trông Em sẽ trả lời:"em vẫn nhớ!" Tuy có thương anh nhưng dối ḷng Thôi anh nín khóc,buồn chia phôi Để nghẹn ngàn câu kín vạn lời Duyên phận lênh đênh không hẹn ước Từng đêm thổn thức ngừng trên môi phieudao |
#90
|
||||
|
||||
Yêu Hờn
Mỗi khi, giẫy giụa yêu hờn Anh cần điều trị cắt cơn em à! Nụ hôn hăy gói thành quà Đưa vào tiềm thức nguyệt, hoa, nhạc, t́nh Chỉ mong em ngó, em nh́n Lời nghe dịu ngọt và xinh môi hồng Những điều cay đắng, không mong! Sầu theo khói thuốc nặng ḷng lắm em! PD |
|
|