NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Giao Lưu - Kết Bạn - Làm Quen - Tâm T́nh > B́nh thiên, Luận địa
Nạp lại trang này Tại sao họ chia tay.

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
Prev Bài viết trước   Bài viết tiếp theo Next
  #11  
Cũ 10-06-13, 08:16 PM
kehotro kehotro đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
Mặc định



T̀M NGƯỜI HẠNH PHÚC

Cô gái đẹp và dịu hiền ấy có tuổi thiếu niên thật ảm đạm. Cha mẹ cô rất giàu có nhưng lại chia tay nhau lúc cô ở vào tuổi mười lăm. Từ ấy cô sống trong sự yêu thương của người cha. Cha cô muốn rằng sau này cô có đời sống lứa đôi may mắn hơn ông. Ông thường nói với cô về điều đó.
Một hôm cô thưa với người cha rằng:
- Thưa cha, con chỉ lấy chồng khi nào gặp được một người đàn ông thật hiểu thế nào là hạnh phúc, và người ấy phải đang sống trong hạnh phúc. V́ chỉ người nào biết sống hạnh phúc đích thực mới có khả năng giúp người khác sống hạnh phúc.
Cô nói tiếp:
- Qua kinh nghiệm sống ở gia đ́nh chúng ta, con đă hiểu rằng tiền tài, danh vọng, sắc đẹp, sức khoẻ, t́nh cảm, học vấn không phải là những điều kiện quyết định hạnh phúc cuộc sống. Nhưng con cũng không biết đâu là chân lí, không biết điều ǵ đem lại hạnh phúc. V́ thế con phải chờ đợi…
Vừa thương con, lại vừa muốn học hỏi minh triết ở trường đời, người cha khăn gói đi t́m chàng rể tương lai.
Sau khi tiêu tốn nhiều tiền bạc và thời gian, ông đă gặp được một người đúng như mơ ước của con ông. Đó là một giáo viên c̣n trẻ, goá vợ, cha một bé gái mười tuổi. Bà con cḥm xóm và bạn bè đồng nghiệp khẳng định với ông rằng chàng là một người hạnh phúc, thiết tha mến yêu cuộc sống, mến thương con và mọi người.
Ông thấy cảm mến chàng. Ông bày tỏ ước muốn với chàng, nhưng chàng từ chối. Lí do là chàng sợ con gái của ḿnh phải gặp những đau buồn v́ cảnh “mẹ ghẻ con chồng”.
Ông ra về, buồn rầu kể lại cho con gái nghe về chàng giáo viên trường làng nọ. Cô gái an ủi ông:
- Ḿnh phải vui mừng khi biết trên đời này có những người giàu trí tuệ như vậy, cha ạ. Giờ th́ con hiểu rằng, chỉ với tâm linh trong sáng mới có an vui và t́nh thương đích thực… Con hi vọng là sẽ có nhiều người khác như thầy ấy.
Người cha lại khăn gói ra đi. Qua một thời gian dài trèo đèo lội suối lên chợ xuống đồng, ông mỏi gối trở lại quê nhà.
Cô gái săn sóc người cha khả kính. Nàng dịu hiền hỏi ông:
- Chuyến viễn du này, cha có gặp được người nào thông đạt những giá trị làm người, biết sống hạnh phúc không, thưa cha?
- Có… có… một thầy.
- Thưa cha, thầy ấy có bị ràng buộc ǵ về vợ con hay t́nh ái không?
- Không. Thầy ấy đang hướng đến mặt vĩnh hằng bất diệt trong cuộc sống.
Cô gái lộ vẻ vui mừng. Nhưng nàng e thẹn, không nói ǵ thêm. Nàng nh́n cha ḍ hỏi. Người cha xoa đầu con gái, nói nhỏ với nàng:
- Đó là… một thầy… tu.

Nguyễn Đăng Khoa
Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post:
hoatigon208410 (10-06-13), mimosa (11-06-13), phale (10-06-13), tra sua (10-06-13)
 


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:04 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.