|
|
Thông Báo |
#1
|
|||
|
|||
V́ sao tôi nghèo mà anh lại giàu?
Tại sao có cô công nhân dệt làm suốt 4 năm, đ́nh công lên xuống mà vẫn không được tăng lương, c̣n một cô công nhân khác chỉ sau 2 năm đă kịp trở thành bà chủ một xưởng may?
Ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “V́ sao tôi nghèo?”. Chính v́ vậy nhiều người không bao giờ nh́n thấy những nhược điểm của ḿnh để tự khắc phục và cuối cùng nghèo vẫn hoàn nghèo. Chuyện anh nông dân Có anh nông dân tên Nghèo, ông bà để lại cho 3 thửa ruộng. Mỗi năm ba vụ bán mặt cho đất bán lưng cho trời, sau khi trừ tiền giống, tiền phân, tiền phơi … và không bị lũ lụt, sâu rầy th́ chỉ kiếm đủ tiền chi tiêu ăn uống. Năm ngoái xă mở đường nhựa qua ruộng Nghèo, tiền đền bù cũng được kha khá, nhưng chỉ ăn được hơn năm th́ lại…nghèo. Một anh nông dân khác tên Giàu, nhà cũng 3 thửa ruộng, cũng làm quần quật như anh Nghèo. Cuối vụ đập lúa xong anh hốt trấu về om bếp, xin người ta rơm rạ rồi bó lại thuê xe thồ đến bán cho nhà người xóm trên nuôi ḅ. Tối nằm vắt tay lên trán anh chợt nghĩ, sao nông dân th́ cứ phải bán thóc nhỉ? Thế rồi anh học người ta lấy gạo làm sợi bún, đem bỏ mối ngoài thị xă. Anh thấy hạt gạo chỉ chế biến chút thôi đă bán được giá gấp 5 lần. Thấy Nghèo mất ruộng, Giàu cho thuê ruộng cày, mua gạo của Nghèo về làm bún bán, không làm ruộng nữa. Chuyện cô thợ dệt Cô thợ dệt tên Nghèo, làm công nhân trên tỉnh, một ngày đạp máy 12h, đă 4 năm nay cô chỉ may cái túi vào áo. Vật giá leo thang, tiền lương vẫn thế, khó sống quá, cô rủ chị em đ́nh công đ̣i tăng lương, chủ bảo 4 năm cô cũng chỉ làm được từng ấy việc, sao tôi phải tăng lương? Một cô thợ may khác tên Giàu, làm cùng khâu với cô Nghèo. Giàu làm được 3 tháng biết việc rồi là xin sang tổ khác, cứ thế 2 năm sau đă thạo làm hết các khâu. Chủ đưa cô lên làm trưởng ca, lo chỉ bảo đôn đốc chị em trong xưởng. Cuối năm rồi Giàu xin nghỉ về quê 3 tháng, dạy chị em trong làng xỏ kim may áo, vay tiền mua máy rồi lên tỉnh nói với chủ “chị giao áo cho em may, thợ em ở nhà không phải ăn cơm ở trọ nên em giao hàng giá rẻ hơn cho chị”. C̣n Nghèo đâu biết v́ có những người như Giàu mà Nghèo chả được tăng lương. Chuyện anh họa sĩ Một anh họa sĩ tên Nghèo, làm công ở xưởng chép tranh. Nghèo khéo tay vẽ đẹp, tranh của danh họa nào vẽ cũng giống một chín một mười. Nhưng đă sáu năm rồi, Nghèo vẫn cứ ... chép tranh. C̣n anh họa sĩ tên Giàu, chép tranh chả đẹp bằng Nghèo, chủ bán không được nên cho nghỉ việc. Giàu ngẫm tranh chép cũng là đồ giả mà lại đắt, chỉ bọn trọc phú mới mua. Giàu phóng tranh thành ảnh, lồng khung sang trọng rồi bán giá chỉ bằng 1/4 tranh của ông chủ nơi Nghèo làm việc. Thấy Giàu phất nhanh Nghèo hỏi cách nào, Giàu bảo “tại tớ bán khung mà người th́ lại mua tranh”. Ngẫm ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “V́ sao tôi nghèo?” Đỗ Chí Hiếu |
#2
|
|||
|
|||
Đây cũng là chủ đề mà KHT yêu thích. Cám ơn PL đưa về cho mọi người cùng đọc.
Nhưng KHT cảm thấy tác giả vẫn chưa viết được đến mức thuyết phục người đọc. Bởi không phải ai cũng có sự sáng tạo và biết nắm bắt thời cơ. Nội câu: Phi thương bất phú thôi. Ai cũng biết nên ai cũng áp dụng đưa đến phong trào nhà nhà đi buôn, người người đi buôn. Cuối cùng th́ chỉ chủ những căn nhà mặt tiền là hốt bạc. |
#3
|
|||
|
|||
Quote:
PL thấy triết lư trên của bài viết tương đối đúng. Ngay cả ở công sở, người sáng tạo, uyển chuyển vẫn thăng chức mau hơn... |
#4
|
|||
|
|||
KHT lại thấy câu: Biết điều gặp nhiều may mắn.
Chính cái đó làm người ta thăng chức nhanh hơn, công việc thuận buồm xuôi gió hơn. Cái này th́ không đúng với PL v́ người nuóc ngoài dùng người theo năng lực thực của người đó. Lần sửa cuối bởi kehotro; 27-08-12 lúc 08:10 PM |
#5
|
|||
|
|||
Chỉ đúng với doanh nghiệp ǵ ǵ đó thôi, nơi người ta thăng chức tùy vào độ dài cái lưỡi, và độ kḥm cái lưng, v́ vậy xuống chức cũng nhanh hơn...
|
#6
|
|||
|
|||
Nói sâu nữa th́ đụng cham. Nhưng thời buổi giờ, cái ǵ cũng đă được sắp xếp sẵn rồi. Chuyện đó th́ không tiện bàn ở đây.
|
#7
|
|||
|
|||
Bài viết trên tương đối đúng, kể cả đối với người nước ngoài
Hăy đọc Đắc nhân tâm của Dale Carnegie để hiểu rơ hơn Ngoài ra cũng c̣n có câu hỏi: v́ sao tôi nghèo mà anh Nguyễn Đức Kiên giàu Nhưng hỏi câu đó chắc vi phạm nội quy NV |
#8
|
|||
|
|||
Có lần KHT đọc một cuốn sách nói về Trùm đồ cổ của TP HCM. Anh ta xuất thân là nông dân chính hiệu nhưng trong một lần đi mua cá lóc về kho tiêu cho vợ ở cữ. Thấy bọn trẻ con đá cá lia thia, anh hỏi giá bao nhiêu một con và thấy cái giá cho con cá bé xíu bằng với giá con cá lóc to đùng. Trong đầu anh bật lên ư nghĩ: Đồ chơi luôn mắc hơn đồ ăn. Và từ đó anh bắt đầu kinh doanh theo lối này và vươn lên thành người giàu nhất trong giới buôn đồ cổ.
Từ những cái thân quen hằng ngày ai cũng thấy, ai cũng biết nhưng không phải ai cũng có thể bật ra những ư tưởng và thực hiện được nó. |
#9
|
|||
|
|||
Quote:
|
#10
|
|||
|
|||
Sang những nước mà người ta mua ư tưởng với giá cao th́ sẽ giàu. Như Mỹ chẳng hạn! Nhưng PL lại thích sống ở VN mà.
|
|
|