NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Sáng Tác Văn Học > Tùy Bút
Nạp lại trang này Phút b́nh yên

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #41  
Cũ 03-03-12, 09:21 PM
Lan Hương Lan Hương đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 566
Thanks: 1.444
Thanked 3.091 Times in 566 Posts
Mặc định

Vậy là tổ này ăn gian nên mới thắng chớ 1 con cá lóc 700g cũng đă hơn 120k rồi
Lại nhớ sự tích bánh chưng bánh dày. Cổ tích th́ vẫn cứ là cổ tích
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to Lan Hương For This Useful Post:
hoatigon208410 (03-03-12), mimosa (03-03-12), phale (18-03-12), tra sua (03-03-12), Trúc Nhă (02-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #42  
Cũ 03-03-12, 09:50 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

BGK rút kinh nghiệm:Tất cả các tổ đều mang thêm "lương thực thực phẩm" ở nhà vào,đúng ra là loại hết,nhưng loại hết th́ ai....nhận thưởng?không lẽ BTC mang dźa nhà???Thôi coi như dzu dzi cho các bạn,vui là chính he he he ặc ặc...
Trả lời với trích dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
hoatigon208410 (07-03-12), mimosa (07-03-12), Nhím con (04-03-12), phale (18-03-12), tra sua (03-03-12), Trúc Nhă (02-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #43  
Cũ 03-03-12, 09:55 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi hahaha Xem bài viết
Đọc mà xót xa cho quê nghèo quá....chả bù cho nơi khác, người khác, 1-2 ngày tiệc nhỏ, 3 ngày tiệc lớn, ăn nhậu tới lo gan mỡ, gout gao...!:gaolbird:

Cuộc sống là như vậy mà chị! bèo th́ vui bẻ nghĩ rằng "Ăn ít no lâu,ăn nhiều...bể bụng ạ"(nói nhỏ kẻo mấy quan...chặt chặt chặt....bèo th́ bèo thành món ăn của "nợn" mất!hú vía
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
hahaha (03-03-12), hoatigon208410 (07-03-12), mimosa (07-03-12), Nhím con (04-03-12), phale (18-03-12), tra sua (03-03-12), Trúc Nhă (02-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #44  
Cũ 07-03-12, 12:43 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Hôm nay em vẫn chưa trở lại lớp cùng cô và các bạn,điện thoại của mẹ em th́ không liên lạc được,Hoàng Quân,hăy nhanh chóng trở lại trường nhé em!Cô mong chờ em thật nhiều...
Công việc dồn dập,ḿnh thu xếp mọi thứ không đến nỗi tồi,mà sao mọi người cứ cuốn lên thế nhỉ?làm sao mà phải tự dọa ḿnh thế kia?khổ thân...
Sẵn sàng chờ đón,chủ động tất nhiên là thoải mái hơn,chẳng việc ǵ phải lo lắng và dọa nhau như ông kẹ,thấy buồn cười,chín người mười ư...ai mà hoàn hảo đâu?Bới lông t́m vết tất sẽ có vết,thế thôi.
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
hahaha (18-03-12), hoatigon208410 (07-03-12), mimosa (07-03-12), Nhím con (08-03-12), phale (18-03-12), tra sua (07-03-12), Trúc Nhă (02-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #45  
Cũ 18-03-12, 09:17 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Trời đă tối sầm mà sao mẹ vẫn chưa thấy về?không biết mẹ có vấn đề ǵ trục trặc chăng?gọi điện thoại chỉ nghe tiếng nhạc "ḷng mẹ bao la như biển thái b́nh dạt dào..."bài hát này mẹ rất thích và sử dụng làm nhạc chuông,nhưng điều ḿnh chờ đợi không phải là tiếng bài hát này mà mà tiếng của mẹ....
Tự dưng thấy bồn chồn lo lắng và cảm giác nhớ mẹ nhiều,có buồn cười lắm không?khi một người đă "già đầu"như tôi lại thấy nhớ mẹ,dù mẹ vẫn vào ra chung một mái nhà với tôi mỗi ngày,nhưng hiện tại từ sự quan ngại về việc mẹ đi vắng mà tôi thấy bâng khuâng nhớ h́nh bóng mẹ đến khó tả.Tôi tưởng tượng một mai khi mẹ không c̣n trên cơi đời này nữa...Bất chợt tôi thấy khóe mắt cay cay...Tôi chỉ muốn ngay bây giờ được nh́n thấy mẹ với tất cả yêu thương đang dâng trào trong tim.Nhưng,đó chỉ là ư niệm.
Đèn trong pḥng đă bật sáng,tiếng côn trùng nỉ non vọng trời xa,tôi thèm nghe tiếng chuông mơ tụng kinh của mẹ... âm thanh ấy gần gũi ấm áp xiết bao!
Lặng lẽ bước vào pḥng cố giấu đôi mắt nḥa lệ,tôi chấp tay nguyện cầu cho mẹ được b́nh an.Mẹ thương yêu!!!
Trả lời với trích dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
Cá chuồn (30-03-12), hahaha (18-03-12), hoatigon208410 (18-03-12), Nhím con (29-03-12), phale (18-03-12), Trúc Nhă (02-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #46  
Cũ 02-04-12, 05:34 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Trời lại đổ mưa!
Cơn băo trái mùa khiến cho dân t́nh một phen lao đao,may mắn không có thương vong,tốc mái một số nhà dân ven đê...
Sáng sớm,c̣n đang cuộn tṛn trong chăn ấm chuông điện thoại đă reo ầm ĩ "cô ơi!phụ huynh HUỲNH ĐỨC đây cô! hôm nay có học không cô?"
Lại cái ông thương binh này,cứ hay gọi điện vào lúc người ta muốn được "nướng"nhất.
Quấn thêm một ṿng chăn nữa,vẫn chưa hết lạnh,may là lúc giữa đêm ḿnh gào lên chị Ba nghe thấy đă xuống xoa dầu giúp ḿnh,nếu không th́ chết cứng v́ "phát lănh".Dạo này ḿnh hay bị rét run vào giữa đêm,cái chứng bệnh mẹ gọi tên là "phát lănh",cách điều trị cũng dễ dàng: xoa dầu,uống gừng và...đắp chăn nhưng để lại "di chứng" là... sụt sịt mũi mấy ngày.Kẹp hai bàn tay vào giữa hai chân,cuộn ḿnh như con sâu trong kén,thấy ḿnh sức khỏe sao mà yếu quá,có khi nào chết v́ cái chứng "phát lănh" này không?
Lại có điện thoại,lại "cô ơi!..."
Hôm trước đồng nghiệp í ới gọi xuống trường trực,trừ những GV có con mọn,hầu hết đều được huy động đến pḥng khi có biến cố trong mưa băo,có lẻ bị nhiễm mưa từ lúc đó,học tṛ theo gia đ́nh di tản không biết có kịp về để đến lớp?
Lại điện thoại,đồng hồ chỉ 6g00,"cô ơi con đến trường chú bảo vệ kêu đi d́a..." Ủa sao vậy cà?ḿnh đâu nghe thông tin ǵ?mà sao con bé này đi học sớm thế?gọi thầy HT hỏi th́ hóa ra thầy đă dùng...loa phóng thanh của UBND xă thông báo học tṛ tiếp tục nghỉ hôm nay,một số đồng nghiệp nhà xa trường như ḿnh cũng không nắm thông tin này.
Mất thêm 5 phút gọi lại cho phụ huynh thông báo t́nh h́nh.Hóa ra phụ huynh thấy băo đă yên nên mới 2,3 giờ sáng đă kéo nhau lục tục rời khỏi nơi trú trở về nhà v́ sợ...mất trộm.
Ây da!kiểu này mà bị sóng thần quét như ở Nhật th́ chết không c̣n một mống.
Ḿnh chợt nhớ lời mẹ nói"cuộc sống vô thường"...
Sau cơn mưa trời lại sáng,câu nói xưa như...trái đất vẫn được sử dụng để an ủi nhau.
Bỗng dưng thèm tách trà nóng của mẹ quá,hai hôm nay mẹ lu bu dọn dẹp chuẩn bị đối phó băo nên bỏ luôn thói quen uống trà buổi sáng,mấy chậu Tứ Diện Xích Lan bị mưa dập nên cũng ngác ngơ ủ rũ...Nguyện cho cuộc sống luôn được an lành,cho làng quê thanh thản,cho tiếng trẻ con vẫn râm ran bên luống rau dậu cúc...và con đường đến trường của ḿnh vẫn được b́nh yên...
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
Cá chuồn (03-04-12), hoatigon208410 (25-04-12), Nhím con (02-04-12), phale (03-04-12), Trúc Nhă (02-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #47  
Cũ 20-04-12, 02:05 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Sáng sớm.
Tiếng trống tùng tùng tùng vang lên mănh liệt,nặng nề...Chị dở tay cho đàn gà ăn vội ngẩng lên nghe ngóng:"Ai vậy cà? hổng lẻ bà sáu "đi" rồi sao?"
Vứt thêm nắm thóc cho gà mẹ,chị bươn bả sang nhà bà mợ,dăm phút đă quay về với thông tin chính xác: thằng bé con chị Nguyên đă chết.
Thằng bé ấy,bị bệnh ung thư máu,mỗi tháng đều phải đi tiếp máu khiến cho chị Nguyên v́ nuôi con mà khánh kiệt.May nhờ có người bà con ở nước ngoài đoái thương,tài trợ tiền điều trị hằng tháng nên thằng bé mới kéo dài được cuộc sống.Dù vậy,nó vẫn không thể vượt qua cửa tử khi vừa tṛn 11 tuổi.Tôi nao ḷng chợt nhớ lại lần gặp nó trong đám giỗ nhà ngoại tôi,thằng bé xanh rớt,gầy g̣,lại phải vác cái bụng to như bụng bà chửa,tay chân nổi gân xanh,hơi thở nặng nề khó nhọc...vậy nhưng lại rất hiền ngoan và thông minh,một tiếng cũng dạ thưa lễ phép,tôi hỏi:"con có đau lắm không?",thằng bé gật đầu rớm nước mắt:"dạ con đau,nhưng con không muốn chết".Tôi cầm bàn tay gầy guộc yếu ớt bảo:"Vậy con phải cố gắng lên,đừng sợ ǵ cả,mẹ con thương con lắm,d́ cũng thương con nữa".Nó cúi mặt vừa thở vừa nói:"chắc con không gặp được ba con quá d́ ơi,con nhớ ba mà ba hông nhớ con..." Ngay lúc đó,chị Nguyên ôm lấy nó....
Giờ thằng bé đă chết,cả xóm ai cũng tiếc thương,càng tiếc thương đứa trẻ bao nhiêu th́ lại càng giận người cha vô tâm bấy nhiêu.Người đàn ông bạc bẽo,khi biết con ḿnh mang chứng bệnh nan y,đă quay lưng bỏ mặc hai mẹ con,đến khi nghe vợ khoe có người tài trợ tiền chữa bệnh cho con th́ vội vàng "xách đít quay về" mong hưởng lộc ké phần của con.Anh ta chỉ có mỗi việc là sáng cafe,chiều đi tán gái,tối về bắt nạt vợ con.Hậu quả từ những lần chè chén gái gú là đâm chết người,án 20 năm.
Chị vợ lại miệt mài với những thúng cá bám chợ kiếm tiền nuôi con và thăm nuôi chồng,ở trong trại anh ta lại...có cảm t́nh với một nữ tù,vợ vào thăm nuôi anh ta cứ nằng nặc đ̣i vợ mua... quần áo lót phụ nữ,chị vợ ngạc nhiên hỏi th́ anh ta bảo..để trả ơn nữ quản giáo.Chị vợ nghe lời mua cho một đống nào quần nào áo mang vào cho chồng...trả ơn.Tội nghiệp chị Nguyên,cả đời lam lũ,đến những "phụ kiện" thiết yếu của phụ nữ chị cũng không dám mua loại tốt loại đẹp mà chỉ dám dành cho ḿnh thứ hàng "dạt".Thế mà để chồng "trả ơn",chị đă bỏ ra hơn triệu mua mấy cái "chíp" mà có nằm mơ chị cũng không dám mơ ḿnh được sở hữu.Được một lần,anh ta lại eo sèo đ̣i vợ mua "chíp" lần hai.Cô vợ hy vọng tràn trề chồng sẽ được chiếu cố tha sớm.Nào ngờ,bà bán hàng sau khi hỏi han đă nhiều chuyện phá tan cái hy vọng của chị Nguyên,bởi con trai của bà ấy làm quản giáo ở trại ông chồng chị.Nhờ bà này,chị Nguyên không khó khăn biết được chân tướng của đức lang quân,vào tù mà vẫn ...đa t́nh,hóa ra chị đă hồ hởi mua quần mua áo cho..người t́nh của chồng ḿnh.Chi Nguyên cay cú,chỉ biết than thở với thằng bé 11 tuổi đang ốm thập tử nhất sinh.Lư ra nó phải là người được động viên an ủi lại trở thành người an ủi động viên mẹ nó.Một đứa trẻ sắp chết vẫn một ḷng thương nhớ người cha tội lỗi,vẫn đau đáu mong ngóng cha trở về để ấm lên t́nh phụ tử.Vậy mà...
Nh́n h́nh hài bé nhỏ tím tái được quấn nhiều lớp vải xô,tôi không cầm được nước mắt,tự hỏi v́ sao con trẻ lại vị tha,ngập tràn yêu thương chân thành như vậy trong khi người lớn lại dối gian,xảo trá,lọc lừa đến vậy?Hóa ra con trẻ thánh thiện,từ tâm hơn người lớn rất nhiều....Đau xót...

Lần sửa cuối bởi hoabeodai; 20-04-12 lúc 02:09 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
Cá chuồn (20-04-12), hahaha (20-04-12), hoatigon208410 (25-04-12), Lan Hương (20-04-12), Nhím con (20-04-12), phale (25-04-12), Thu Phong (29-04-12), úm_bala (20-04-12)
  #48  
Cũ 25-04-12, 12:39 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Khi hàng phượng góc sân trường thắp lửa
Là hạ về chiếm ngự cuối mùa xuân
Khi tiếng khóc chú ve con sấp ngữa
Là không c̣n áo trắng ngát hương đưa

Rồi tất cả chỉ c̣n là nỗi nhớ
Tháng bảy về mưa nhỏ lệ đêm thâu
Hương dừa gói tuổi thơ vào ngăn kéo
Thôi xa rồi,ôi kỷ niệm!C̣n đâu?

Lần sửa cuối bởi hoabeodai; 25-04-12 lúc 12:43 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
Cá chuồn (25-04-12), hahaha (25-04-12), hoatigon208410 (25-04-12), Nhím con (27-04-12), phale (25-04-12)
  #49  
Cũ 25-04-12, 01:41 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Tiếng đập bàn,tiếng chửi rủa ầm ĩ khiến cho học sinh các lớp túa ra xem,bất chấp sự có mặt của thầy cô đứng lớp.Bèo tôi cũng đành..."pó tay chấm com" với đám tiểu yêu,xem ra học tṛ thích nghe chửi lộn hơn là thích học...
Các Giáo viên đồng loạt bước ra trước cửa lớp,đồng loạt hỏi nhau"chuyện ǵ vậy?"Tôi bước sang lớp đang xảy ra sự cố,chưa kịp hỏi chuyện ǵ th́ đă bị một bàn tay hộ pháp nặng chịt níu kéo suưt làm bung cả dạt nút áo dài,giọng của một người đàn bà sặc mùi "xă hội đen" rít lên chát chúa: "cô đi với tui,đi,cô chủ nhiệm mà cô để cho học tṛ của cô đánh con tui ra cơ giang như vậy đó hả?bây giờ tui đánh lại cô nè coi cô có biết đau hay không?".Tôi choáng thật vội đưa tay giữ nếp áo dài c̣n tay kia bị bà ta níu chặt,tôi cảm thấy một sự tức giận dâng tràn đến nghẹn giọng,tụi học tṛ nhao nhao:" hổng phải cô chủ nhiệm đâu,hổng phải là cô chủ nhiệm đâu".
Nghe được đám học tṛ lao nhao nói vậy,ngừơi đàn bà hung dữ kia mới buông tay tôi và quay ngoắt vào trong lớp học sừng sộ đám học tṛ đến lạc giọng:"tụi bay chỉ nó cho tao,nó đâu?Đ.M,tao nói cho cả lũ tụi bay biết,đứa nào đụng đến sợi lông của con tao th́ tao đốt nhà tui bay,tao đánh chết mẹ tụi bay...."Cả đám học tṛ ngồi im thin thít,bên ngoài,học tṛ các lớp khác vây kín cửa càng làm cho không khí ngột ngạt nặng nề,"bữa tiệc chửi rủa tục tằn không ngớt làm cho không gian trở nên hỗn độn.Nén giận,tôi ôn tồn mời bà ta cùng với ban bệ của ḿnh lên pḥng BGH giải quyết,nhưng lời của tôi không át được những tiếng chửi,tiếng vỗ bàn thị uy của mụ đàn bà,lúc này đă có mặt Tổng Phụ Trách Đội và các đồng nghiệp,tất cả đều phải gồng ḿnh chịu trận sự giận dữ kinh hoàng của mụ đàn bà hung dữ,không ai nói được tiếng nào v́ không ai lớn giọng hơn mụ ta,tôi lên tiếng mời đến lần thứ năm hay thứ sáu ǵ đó th́ bà ta chịu bước ra,đám học tṛ dạt ra tránh lối cho mụ,những tràng chửi rủa vẫn tuôn theo bước chân của mụ lên pḥng BGH.
Tôi trấn an học sinh,các thầy cô kêu gọi học tṛ của ḿnh trở về lớp.Hóa ra có một vụ đánh nhau chiều hôm qua,một đứa bị bạn đánh rách môi khâu 3 mũi,nên hôm nay cả nhà thằng bé đó kéo đến "xử"cái đứa đă gây thương tích cho con bà.Học tṛ nhao nhao:"cô ơi!cái ông mặc áo thun màu cam với ông mặc sơ mi trắng là giang hồ đấy cô,bà ấy nói cho giang hồ vô chém chết tụi con rồi bả gọi điện cho mấy người đó,tay chân mấy ông đó xăm tùm lum thấy ghê lắm cô!".Tôi hỏi lớp trưởng về sự việc hôm qua,cô bé rụt rè xác nhận có vụ đánh nhau nhưng nhà trường đă xử lư kỷ luật,hôm nay đứa đánh bạn cũng nghỉ học,Vậy mà người đàn bà kia vào lớp gào thét làm cho mấy chục đứa học tṛ khiếp đảm.
Sự vụ được đưa về bên công an giải quyết.
Đồng nghiệp trêu"Tiếc quá không th́ cô T có áo dài mới để mặc rồi!".Một cô giáo lớn tuổi lắc đầu ngán ngẩm:"Mày thấy không?hỏi làm sao tao đi dạy mà cứ kêu chán nản,cái ǵ cũng đổ lên đầu ḿnh,học tṛ đánh nhau phụ huynh vào chửi ḿnh như...con hổng đẻ,vậy mà nó hư ḿnh khẽ tay nó một cái là biết liền,toàn là các "cậu trời" làm sau mà dạy được?hở ra tí là đổ thừa cho giáo dục,mà ngay bản thân cha mẹ "hàng tôm hàng cá" như vậy th́ có giáo dục con họ được không?Tao nản lắm rồi,hết tinh thần giảng dạy rồi,giờ mà cho tao về hưu non tao đi liền..."
Một khoảng lặng yên...chúng tôi mỗi người một suy nghĩ...nhưng chắc chắn một điều trong ḷng ai cũng ít nhiều đều có sự ngậm ngùi,chua xót...

Lần sửa cuối bởi hoabeodai; 25-04-12 lúc 01:45 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
hoatigon208410 (25-04-12), Nhím con (27-04-12), phale (25-04-12)
  #50  
Cũ 25-04-12, 07:23 PM
hoabeodai hoabeodai đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
Mặc định

Tôi bị người yêu đá nhỏng rồi
V́ thế nên tôi mới tới thôi
Nhân nghĩa quái ǵ tên hàng xáo
Thắm hồng chi nữa đứa bán vôi
Cái nợ bao năm giờ mắc nghẹn
Cái duyên hôm trước mới vừa bôi
Bây giờ tôi trắng như...tờ giấy
Bởi bị người yêu đá nhỏng rồi...
Buồn hoàn toàn
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to hoabeodai For This Useful Post:
hoatigon208410 (25-04-12), Nhím con (27-04-12)
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:08 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.