|
#1
|
|||
|
|||
Lục bát sẽ là quốc thơ?
Lục bát sẽ là quốc thơ?
Mới đây có ư kiến đề xuất công nhận lục bát là quốc thơ và vận động cơ quan chức năng làm hồ sơ đề nghị UNESCO công nhận thơ lục bát là di sản văn hóa thế giới. Tuy nhiên, không ít người trong giới văn học cho rằng việc làm này là h́nh thức, là phù phiếm. Người đưa ra đề xuất là nhà thơ Đặng Vương Hưng, chủ nhiệm trang web lucbat.com. Chọn quốc thơ để tạo cú hích Ông Hưng cho rằng: “Thơ lục bát không chỉ đơn thuần có giá trị ở góc độ thi ca. Lục bát là cội nguồn, là hồn vía của văn hóa Việt. Thể thơ này tồn tại cả ngàn năm và phát triển thông qua lời ăn tiếng nói của ông bà ta xưa truyền lại cho con cháu, qua tục ngữ, ca dao và qua các làn điệu dân ca ở khắp mọi miền đất nước. Thậm chí, các vấn đề nặng tính xă hội như tôn giáo, chính trị... cũng đều sử dụng loại thơ này để tiếp cận từng cá nhân”. Mỗi nền văn hóa, văn học hay thi ca đều có những thể loại mang tính biểu tượng. Lục bát là thể thơ truyền thống, có thể coi là biểu tượng của thi ca Việt Nam. Nếu như người Anh và người Italia tự hào v́ có thơ Sonnet, người Nhật Bản có thơ Haiku, người Trung Quốc có thơ tứ tuyệt... th́ người Việt Nam cũng có quyền tự hào v́ thơ lục bát. Ông Hưng cho rằng, nếu lục bát được công nhận làm quốc thơ th́ đó có thể là cú hích cho sự phát triển của thể loại thơ này ở Việt Nam. “Người ta sẽ đặt lục bát vào một vị trí xứng đáng với quốc hồn, quốc túy của người Việt, chứ không c̣n coi đó là một thể loại thơ dân gian và nhà quê nữa”, ông nói. Nhà phê b́nh văn học Nguyễn Ḥa nhận xét: “Lục bát rất đáng quư, đó là một tài sản độc đáo, tinh hoa của thơ Việt. Đó là một thể loại dễ vận, nhất là với sự du dương của tiếng Việt, ai cũng có thể vận được”. Tuy nhiên, ông không đồng t́nh với đề xuất chọn quốc thơ và cho rằng, lục bát đang bị người ta lạm dụng; những bài lục bát “sống” được rất ít dù người làm thơ lục bát rất nhiều. “Chưa phú quư đă sinh lễ nghĩa”? Nhà thơ Vũ Quần Phương khẳng định: thơ lục bát rất thuần Việt và không hề bị ảnh hưởng bên ngoài. Tuy nhiên, Việt Nam mới chỉ có một thể thơ thuần Việt là quá yếu, trong khi một số nước như Trung Quốc có nhiều thể thơ đặc hữu mà họ chẳng mang khoe. Ông thẳng thắn: “Tôi nghĩ không nên (chọn quốc thơ và đề nghị UNESCO) v́ chuyện này rất buồn cười, lẩm cẩm. Hiện nay chúng ta có cái bệnh, nào là quốc hoa, quốc phục… Đó là cách tư duy ṃn và tôi thấy chẳng nước nào có quốc thơ cả. Chẳng hạn như thơ Đường của Trung Quốc hay Haiku của Nhật Bản, có là quốc thơ ǵ đâu mà cả thế giới phải công nhận. Cần ǵ phải UNESCO công nhận, chỉ cần người dân công nhận là được. Ḿnh hay đua đ̣i, chỉ cần được UNESCO công nhận là thích. Hay bệnh Guinness nữa, làm ǵ cũng thích to lớn nhất nhưng lại không tính đến chất lượng”. Theo ông Phương, đời sống hiện tại cần nhiều thể thơ khác để diễn tả, trong khi lục bát chỉ nói được một số vấn đề mà thôi. “Tôi không bài bác lục bát, nhưng cũng giống như áo tứ thân của các cụ ngày xưa rất đẹp, nhưng hiện nay nếu đi xe máy mà mặc áo đó chẳng may quấn vào xe gây tai nạn cũng chết. Do đó, thể thơ giống như y phục được bọc ra ngoài nội dung bài thơ và y phục đó phù hợp với điều kiện nào th́ ta sử dụng, không nên đề cao bất kỳ cái ǵ”, ông nói. Nhà phê b́nh văn học Nguyễn Ḥa cho rằng, đất nước ta cần chấn hưng văn hóa trước đă, bởi nền văn hóa Việt Nam đang như một thứ hỗn mang. Chấn hưng xong, những ǵ tinh túy nhất của đất nước ắt sẽ lộ diện. Gọi việc tôn vinh kiểu này là bệnh h́nh thức, ông nói: “Tôi xin đứng ngoài các loại “quốc” v́ không cẩn thận, chúng ta đang sa vào những tṛ h́nh thức, phù phiếm. Các cụ bảo phú quư sinh lễ nghĩa, nhưng chúng ta đă phú quư đâu. Tôi vừa có một chuyến đi ở vùng sâu, vùng xa về, gặp những đứa trẻ đói nghèo, tôi mong chúng ta hăy làm cho những đứa trẻ đó có một cuộc sống tử tế đă, rồi hăy tính đến chuyện quốc thơ”. Theo Đất Việt |
#2
|
||||
|
||||
Lục bát bao đời nay có cần tôn vinh đâu mà vẫn sống trong hồn dân Việt . Cái giá trị lớn nhất là được Người Việt chúng ta tôn vinh và công nhận .Cần chi tới UNESCO ??? Không khéo lại như ông Nguyễn Ḥa nói "h́nh thức , phù phiếm "
|
#3
|
||||
|
||||
Không khỏi bật cười khi nghĩ đến cái câu "giân gian nhà quê..." Giả sử như được UNESCO công nhận th́ nó có thành thể loại "thơ thành thị" không nhỉ?
|
#4
|
|||
|
|||
Quốc... Hai tay bợm rượu gặp nhau. Ngồi nhậu trên triền đê gió mát, ly th́ không có nên cứ đưa chai mỗi thằng tu một hớp. Ngồi nói chuyện trời trăng mây gió măi cũng chán. Một thằng bèn đưa chủ đề về tin thời sự. Ông biết tin ǵ chưa? Vừa nói vừa vênh mặt lên đắc ư. Thằng kia ngẫn ṭ te hỏi: Tin ǵ mà mày vênh vang thế nói tao nghe xem nào. Thằng nọ bảo: Nghe đâu người ta đă đúc tim cho Thánh Gióng để tạo nên cái hồn bất diệt cho dân tộc. Thằng nọ cười khẩy: Thế th́ xoàng! Anh mày đây vừa nhận được tin, người ta đang quyên tiền để đúc Trym cho Quốc tổ. Thằng kia lè lưỡi : Thế th́ chắc phải đúc bằng vàng bốn số mới xứng với cái tầm của VN ḿnh. Thằng nọ bảo: Mày điên à? Mày chắc không đi học nên chẳng biết. Giờ tao nói mày nghe nhé! Ông ta huưch một phát là ra trăm con. Đúng không? Quá đúng! Cái này th́ tao biết. Thế mày mày nghĩ xem. Người b́nh thường huưch một phát ra một con là nó cỡ này. Nếu ra trăm con th́ nó phải gấp trăm lần hơn ấy chứ! Tṛn xoe mắt: Quá đúng! Thế th́ tao chịu. Mà đúc mỗi cái ấy bằng vàng cũng đâu được nên phải đúc toàn thân bằng vàng. Mà toàn thân cũng phải to gấp trăm lần người thường th́ lấy đâu ra nhỉ! Zô cái nào! Hai thằng lại tợp rồi lại quàng xiên. Một thằng bảo: Mấy thằng dư hơi! Giờ cái ǵ cũng đưa thêm chữ Quốc vào cho nó oai. Giờ c̣n bày thêm cái tṛ gắn chữ Quốc vào thơ Lục Bát nghe mà lỡm cả người. Tao mà làm quan to th́ tao chỉ cần lấy cái ǵ có sẵn mà khuyếch trương chứ không cần phải gắn thêm. Thằng kia liền bảo: Thế mày định lấy Quốc tử giàm hay Quốc oai? X́! Mấy cái ấy to lắm mà không phù hợp với tiêu chí của tao và mày. Tao chỉ cho đúc cái chai bằng vàng to cỡ cái chai tao và mày đang uống. Thằng nọ ngạc nhiên: Tao có thấy chữ Quốc nào trên cái chai đâu. Mày uống rượu riết rồi đần. Thế mày không nghe người ta bảo rượu Quốc lủi là quốc hồn quốc túy của VN hay sao? Ờ hén! Zô cái. Quốc lủi muôn năm! Cái này là nhăng là cuội, mong các cụ, các cô, các chú, các bác, các d́ và các cháu thiếu niên nhi đồng trên toàn quốc cũng như kiều bào ở nước ngoài đừng chém. Xin cám ơn!Q Lần sửa cuối bởi kehotro; 28-08-10 lúc 02:04 PM |
#5
|
||||
|
||||
Huynh : Đă đọc ở bên kia nhưng vẫn phải cười ngất khi đọc lại
|
#6
|
|||
|
|||
Hihi...muốn té ra sàn...
Quốc thơ nghe ngồ ngộ... Vấn đề là công nhận để làm ǵ nhỉ? |
#7
|
||||
|
||||
Ḿnh cũng làm diễn đàn lục bát đi. Lỡ mai sau người ta công nhận thiệt lại bảo Nguyệt Viên chẳng có quốc thơ.
|
#8
|
||||
|
||||
Quote:
Thôi th́...tự suy diễn ra nhá Quote:
Ừ...nhỉ...Phong trào tí cho ....xôm ...( Nhưng cho ...Em ...xin....) |
#9
|
||||
|
||||
Quote:
Quốc lục bát th́ ăn nhằm giề...NV mềnh toàn chơi thơ Đường...vậy phải làm cái món Quốc...Đường mới Kẹc ..xe chớ.... 1 phiếu cho...Quốc...Đường.. |
#10
|
|||
|
|||
Siêu ư tưởng nè LH...
|
|
|