|
|
#1
|
||||
|
||||
Không đề
Bây giờ là một bài thơ cho mùa xuân năm nay.Có lẽ đă không c̣n mới nữa.
Tặng riêng một người. Em về nhé, trời xanh thương nhớ tuổi Nắng vàng phai nhuộm với lá vàng phai Hàng mi đẹp đă mấy lần nóng hổi Mấy lần quên, mấy nhớ, mấy ngậm ngùi? Em về nhé, nằm yên trong tiếng mẹ Với trời xanh xao xuyến ở trên cao Con chim nhạn đă mấy lần nhỏ bé Khung trời xanh bất lực cánh nghiêng chao Em về nhé, bên bờ xanh ruộng cỏ Bàn chân em đi rất mực dịu dàng Tôi sẽ đợi em về, mưa có nhỏ Xuống hàng hiên chân ướt bước vội vàng... 2011. |
#2
|
|||
|
|||
Quote:
Hic ... |
The Following 4 Users Say Thank You to THOAI_DU For This Useful Post: | ||
#3
|
|||
|
|||
Ngd c̣n trẻ mà thơ viết hay thế này. Nếu theo nghiệp văn chương thể nào cũng là một nhà thơ nhiều fan. Chúc Ngd ngày càng tiến xa trên con đường văn chương của ḿnh nhé!
P/s: Thơ Ngd có âm hưởng thơ Nguyễn Bính, Thơ Hàn... nhỉ? Lần sửa cuối bởi phale; 11-02-11 lúc 08:01 AM |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#4
|
||||
|
||||
Quote:
Ví dụ như bài này, kể về mối t́nh đầu th́ cháu viết hoàn toàn là dựa vào "Mưa xuân" của Nguyễn Bính: Em ạ,mùa thu đă đến rồi ! Anh về t́m lại chút mưa rơi, Hạt mưa xuống phố,chao ôi lạnh ! Có lẽ rằng mưa cũng nhớ người ... Nhớ người thuở ấy mùa thu trước Với tôi, làm một gă t́nh si Và nhớ một lần đôi mắt ngước Hai đứa cùng nhau...chẳng nói chi Nhà em nằm giữa xă Nga Nhân(*) Kề bên hàng xóm, cô bạn thân Ấy bởi thanh mai và trúc mă Một lối đi chung,cũng rất gần Hai nàng thường kể chuyện nhau nghe Những tối trăng thanh giăi trước hè Những buổi xong xuôi đồng áng cả Lại cùng đuổi bướm cuối thôi đê ...(lược bớt) Gặp nhau vào độ giữa mùa thu Rồi phải xa nhau, chẳng bất ngờ Hai đứa, hai phương trời cách biệt Ngàn thương nhớ cũng mấy ḍng thư Nàng kể tôi nghe chuyện của nàng - Em ra Hà Nội,chẳng ǵ mang, Phố phường tấp nập người qua lại, Mắt lạnh người dưng cũng bẽ bàng. Tôi nhớ nàng đi một buổi chiều, Nàng rằng: Buổi đó thật cô liêu ! Hoàng hôn trong mắt là đây nhỉ ? Ai tiễn, mà ai khóc lóc nhiều ? Nàng đi một buổi gió đương xuân Mà cánh hoa rơi đă ngại ngần Mưa phùn nương níu trong làn gió Để lạnh môi hồng, ẩm bước chân Hoài băo mang ra chốn thị thành Ước rằng mau chóng học xong nhanh Sáu năm đèn sách, là bác sĩ Bệnh tật tay em sẽ chữa lành Ḿnh tôi xứ thị vẫn hoài trông Dẫu ngh́n cây số vẫn chờ mong Nhưng xa xăm quá, xa xăm quá ! Chẳng biết làm sao để ấm ḷng... Trăm vạn tờ thư gửi tới nàng Than ôi khoảng cách làm sao đang ? Đông qua,xuân hết,hè đương lại Chửa bước sang thu đă lá vàng Tôi vẫn hằng đêm thắp nguyện cầu Mong giời duyên số được bên nhau Chỉ thấy thu mùa đương lạnh lẽo Giời xanh vẫn đấy có nghe đâu ! Bữa ấy thu mùa đă chớm sang Ngoài giời đă chớm chớm mưa giăng Tôi về qua ngơ nàng không thấy Chỉ thấy thu đương khoác áo vàng... Em ạ,mùa thu đă vội vàng Bây giờ, em muốn gặp anh chăng ? Anh th́ tuy muốn, anh không nói Sợ cái duyên t́nh, lắm trái ngang. (*)Xă Nga Nhân thuộc huyện Nga Sơn tỉnh Thanh Hóa Lần sửa cuối bởi ngd_m; 11-02-11 lúc 09:16 PM |
|
|