NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Thơ Đường Luật > Thơ Đường Luật Sưu Tầm
Nạp lại trang này Thơ Lư Bạch

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 24-03-11, 06:21 PM
Avatar của Hạ Phượng
Hạ Phượng Hạ Phượng đang ẩn
CM Nhị Thập Cửu Trầm
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Sài G̣n
Bài gửi: 469
Thanks: 1.944
Thanked 1.573 Times in 461 Posts
Mặc định Thơ Lư Bạch



Thi Tiên Lư Bạch
Signature: Lặng nh́n mai nở trước sân
Đời ta c̣n lại mấy lần đón xuân?
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to Hạ Phượng For This Useful Post:
CM4Q (02-04-11), kehotro (24-03-11), Nhím con (24-03-11), Phạm Văn Hiệp (24-03-11), phale (26-10-11), Thành Phạm (13-11-15)
  #2  
Cũ 24-03-11, 06:21 PM
Avatar của Hạ Phượng
Hạ Phượng Hạ Phượng đang ẩn
CM Nhị Thập Cửu Trầm
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Sài G̣n
Bài gửi: 469
Thanks: 1.944
Thanked 1.573 Times in 461 Posts
Mặc định

TĨNH DẠ TƯ

Sàng tiền minh nguyệt quang
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương.

Lư Bạch

Đầu giường ánh trăng rọi
Ngỡ mặt đất phủ sương
Ngẩng đầu nh́n trăng sáng
Cúi đầu nhớ cố hương.

(Tương Như dịch)


Signature: Lặng nh́n mai nở trước sân
Đời ta c̣n lại mấy lần đón xuân?
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to Hạ Phượng For This Useful Post:
kehotro (24-03-11), Nắng Xuân (01-02-13), Nhím con (24-03-11), Phạm Văn Hiệp (24-03-11), phale (26-10-11), Thành Phạm (13-11-15)
  #3  
Cũ 24-03-11, 06:23 PM
Avatar của Hạ Phượng
Hạ Phượng Hạ Phượng đang ẩn
CM Nhị Thập Cửu Trầm
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Sài G̣n
Bài gửi: 469
Thanks: 1.944
Thanked 1.573 Times in 461 Posts
Mặc định

CẢM NGHĨ TRONG ĐÊM THANH TĨNH

(Tĩnh Dạ Tư - Lư Bạch)

Lư Bạch là người quá nửa cuộc đời sống xa quê hương.

Từ năm 25 tuổi, ông đă đeo kiếm xa quê lên đường lập nghiệp.

Từ đó đi măi, phiêu bạt nơi này nơi nọ, cho đến năm 62 tuổi, chết đuối trên ḍng sông băng, ông vẫn chưa về lại quê nhà. Nói như thế để thấy trong những năm tháng xa nhà, mối t́nh thương nhớ quê hương của ông âm thầm, sâu nặng biết chừng nào. Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh là một trong những bài thơ thể hiện t́nh cảm yêu quê hương thầm kín của ông.

Nhưng bài thơ này được truyền tụng, nổi tiếng, không giản đơn chỉ v́ t́nh yêu quê hương, mà c̣n v́ nghệ thuật đặc sắc của nó.

Khác với bài Xa ngắm thác Núi Lư đầy tưởng tượng độc đáo, mới lạ, khác với bài Hành lộ nan đầy niềm tự tin và khí thế hiên ngang, bài thơ này hầu như không có tưởng tượng ǵ, không có chữ nào lạ, không dùng phép khoa trương, phóng đại nào, tất cả đều tự nhiên, giản dị, mộc mạc mà thành tuyệt tác.

Nhà nghiên cứu Hồ Ứng Lân, đời Minh, nhận xét: "Thơ tuyệt cú của Lư Thái Bạch xúat khẩu mà thành, không có ư làm cho tinh vi mà không bài nào là không tinh vi". Bài Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh này là bài thơ ngũ ngôn tuyệt cú, gồm 4 câu, mỗi câu 5 chữ, thuộc vào loại thơ không cố ư làm cho tinh vi mà rất tinh vi như thế.

Một người xa quê hương, ban ngày bận rộn công việc có thể không có lúc nhớ quê, nhớ nhà. Nhưng đêm xuống, việc ngơi, một ḿnh trong đêm thanh vắng, làm sao ngăn được mối t́nh nhớ quê dào dạt trong ḷng? Huống ǵ đó là một đêm trăng sáng, gợi về những kỉ niệm đoàn viên sum họp!

Trăng sáng, sương trong là cảnh đêm mùa thu. Hai câu đầu gợi tả cảnh đêm trăng sương xuống bằng phép tự sự:

Đầu giường ánh trăng rọi
Ngỡ mặt đất phủ sương

Nhà thơ mơ màng trên giường. Người xa quê thường trằn trọc khó ngủ. Chợt nhà thơ nh́n thấy đầu giường có ánh sáng, tưởng là sương trắng phủ mặt đất. Ngỡ là sương chứ thật không phải sương, mà chỉ là ánh trăng. Nhưng cái cảm giác về sương mù mặt đất cho thấy trời đă khuya lắm, lại là một ảo giác về mùa thu, có ư lạnh và buồn. Hai câu thơ thuần túy là câu trần thuật, chứ không phải miêu tả ǵ. Nó kể về một ảo giác trong khoảnh khắc, khi giấc mơ màng ngắn ngủi vừa tan. Đó là lúc từng luồng ánh trăng xuyên qua cửa sổ, chiếu rọi đầu giường. Thoạt nh́n tưởng là sương, nhưng tức khắc hiểu ra là ánh trăng, vội ngẩng đầu lên trăng sáng, như để kiểm tra ư nghĩ. Nhưng nh́n thấy ánh trăng, nhà thơ tỉnh hẳn như chạm phải nỗi niềm nhớ nhà, không nỡ nh́n lâu, liền cúi đầu, nhớ cố hương. Hai câu kết kể về hành động liên tục, làm hiện lên một quá tŕnh cảm xúc:

Ngẩng đầu nh́n trăng sáng
Cúi đầu nhớ cố hương

Trăng thu vằng vặc, ánh sáng trong mà lạnh. Đối với người lữ thứ cô đơn nơi đất khách th́ ánh sáng ấy làm tăng thêm cảm giác cô đơn trống trải. Ánh trăng sáng càng dễ khiến người ta nhớ nhà, nhớ quê, nhớ người thân thuộc. Người cúi đầu có thể tránh được ánh trăng, nhưng làm sao tránh được t́nh cảm nhớ mong trong cơi ḷng ḿnh?

Chỉ có bốn ḍng, mà từ "ngỡ" đến từ "ngẩng đầu", từ "ngẩng đầu" đến "cúi đầu", hành động trong thoáng chốc, mà nỗi niềm không biết lúc nào nguôi!

Bài thơ này là như vậy. Bốn câu thơ chất phác - giản dị như lời nói thường, vậy mà chan chứa biết bao t́nh ư.

Trần Đ́nh Sử
Signature: Lặng nh́n mai nở trước sân
Đời ta c̣n lại mấy lần đón xuân?
Trả lời với trích dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to Hạ Phượng For This Useful Post:
CM4Q (02-04-11), kehotro (24-03-11), Nắng Xuân (01-02-13), Nhím con (24-03-11), Phạm Văn Hiệp (24-03-11), phale (26-10-11), Thành Phạm (13-11-15)
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:00 AM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.