|
#1
|
|||
|
|||
Thơ Trần Trung Đạo
NHỚ NÚI THƯƠNG RỪNG
Ta vẫn hằng mơ ngày trở lại Thăm rừng Nghi Hạ, núi Nghi Sơn Núi đứng chờ ai khô lệ đá Rừng xưa mấy độ lá thu rơi Mưa có buồn hơn trên xóm vắng Nắng có vàng thêm những buổi chiều Ta đi tuyết đổ lên đời trắng Mưa buồn như mắt mẹ đêm khuya Chùa xa ai giục hồi chuông đổ Hay tiếng ru con dưới mộ phần Cả đời ta chưa yên giấc ngủ Chập chờn mộng mị trắng thâu canh Hàng tre Nghi Hạ c̣n hay mất Có phải nơi này mẹ gặp cha Ai uống ngày xưa ly nước vối Mà nay cay đắng đọng đời ta Quê hương, ta sẽ về thăm nhé Dẫu ước mơ xưa đă tật nguyền Lưng ta đời chém hàng trăm nhát C̣n đây nguyên vẹn một con tim Ta vẫn hằng mơ ngày trở lại Thăm rừng Nghi Hạ, núi Nghi Sơn Sông Thu nước lớn bao mùa lụt Có xóa dùm ta những tủi buồn Biết c̣n chi nữa không Nghi Hạ Chén rượu hoa niên đă nhạt rồi Rừng xưa lá đă bao mùa rụng Ḷng người sao c̣n măi chia phôi Ta sẽ nói ǵ khi trở lại Ngh́n lời không đủ để quên đau Giữa một non sông tràn máu lệ Khóc cười cũng chẳng khác chi nhau Phủi bụi giang hồ trên nếp áo Ta về như gái khách hoàn lương Ḿnh ta đứng giữa trời mây trắng Khóc tuổi xuân phai ở cuối đường. Trần Trung Đạo |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#2
|
|||
|
|||
ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê Mười năm tóc mẹ màu tang trắng Trắng cả ḷng con lúc nghĩ về Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn Bên đời gió tạt với mưa tuôn Con đi góp lá ngh́n phương lại Đốt lửa cho đời tan khói sương Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao Mẹ xa xôi quá làm sao vói Biết đến bao giờ trông thấy nhau Đừng khóc mẹ ơi hăy ráng chờ Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ Đau thương con viết vào trong lá Hơi ấm con t́m trong giấc mơ Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi Ví mà tôi đổi thời gian được Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười. Trần Trung Đạo |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#3
|
|||
|
|||
ĐÊM NGỒI NGHE TIẾNG CHIM TRÊN BIỂN
Đêm ngồi nghe tiếng chim trên biển Chợt nhớ ngày ra cửa Vũng Tàu Một cánh chim chiều theo đưa tiễn Vô t́nh, vẫn thấy xót xa đau Đừng theo, chim nhỏ đừng theo nữa Rồi sẽ như ta lạc lối về Ta như ngựa bỏ đời hoang dă Quay nh́n mờ mịt dấu sơn khê Từ nay cánh hạc vàng xa khuất Chân trời kỷ niệm trắng mênh mông Chung quanh chỉ một màu mây nước Cách một trùng dương vạn nỗi ḷng Bỗng dưng ta mộng làm mây trắng Rót xuống quê hương những giọt sầu Đêm nay mẹ có ngồi than khóc Nước mắt xin thành mây trắng bay Đêm ngồi nghe tiếng chim trên biển Như tiếng ai rên uất nghẹn lời Chị níu tay chồng trong hấp hối Hai bờ ngực chị máu tuôn rơi Chị mang chung thủy vào sông núi Để lại muôn đời một vết thương Ngh́n sau dẫu nước từ Đông Hải Chẳng rửa làm sao hết đoạn trường Đêm ngồi nghe tiếng chim trên biển Như tiếng thu xưa thổi lá vàng Ḷng ta mấy độ vàng như lá Từ buổi xa người trên bến sông Ở đây ta sống đời khinh bạc Sớm tối đi về một cơi riêng Cả một sơn hà ta nỡ bỏ Sá ǵ chỉ một trái tim em Ḷng ta là suối lời chưa cạn Nỗi nhớ quê hương nỗi nhớ nhà Ai đó đêm nầy không ngủ được Về đây nghe kể chuyện đời ta. Trần Trung Đạo |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#4
|
|||
|
|||
NHỚ CÂY ĐA CHÙA VIÊN GIÁC Tôi chưa kịp trở về thăm Viên Giác Mười hai năm bèo dạt bến sông đời Cây đa cũ chắc đă già hơn trước Biết có c̣n rụng lá xuống sân tôi Đời lưu lạc tôi đi hoài không nghỉ Để niềm đau chảy suốt những mùa thu Thời thơ ấu cây đa già tri kỷ Vẫn c̣n đây trong kư ức xa mù Tôi khổ cực từ khi cha mất sớm Nên bà con, thân thuộc cũng xa dần Khi tôi khóc, đa đau từng cuống lá Khi tôi cười, xào xạc tiếng quen thân Đa làm mẹ vỗ về tôi giấc ngủ Đa làm cha che mát những trưa hè Đa làm bạn quây quần khi rảnh rỗi Đa làm người chơn thật chẳng khen chê Mỗi buổi sáng tôi một ḿnh ôm chổi Quét lá vàng như quét nỗi cô đơn Lá vẫn rụng khi mỗi mùa thu tới Như đời tôi tiếp nối chuyện đau buồn Chùa thanh tịnh chẳng dung hồn lữ thứ Một chiều thu tôi lạy Phật ra đi Bỏ lại tiếng chuông chùa vang khuya sớm Cây đa già đứng lặng khóc chia ly Đường tôi qua đă không c̣n bóng mát Ngày nhọc nhằn mưa lũ xuống đêm khuya Đa ở lại âm thầm ru khúc hát Ngậm ngùi buông theo mỗi tiếng chuông chiều Đa thân mến dẫu có vàng thương nhớ Cũng xin đừng gục xuống dưới sân tôi Xin cố đứng để chờ nghe tôi kể Chuyện trầm luân của một kiếp con người Tôi sẽ đến ngôi chùa xưa Viên Giác Nhặt mảnh đời rơi rớt ở đâu đây Ôi thằng bé nghèo nàn xưa đă lớn Đi làm người du thực ở phương tây Tôi viết nốt những bài thơ dang dở Vá t́nh người rách nát thuở hoa niên Đa sẽ hát bài đồng dao muôn thuở Nhạc thu buồn nước mắt chảy trong đêm. Trần Trung Đạo |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#5
|
||||
|
||||
bài "đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười" đă phổ thành nhạc
C̣n bài thơ "em bé việt nam và viên sỏi", cô pl không có post ở topic này cũng là thơ của ông ấy phổ nhạc các bài này trong góc thơ của heo có. Heo có nhớ nhầm không cô?? |
The Following User Says Thank You to Đông Dung For This Useful Post: | ||
phale (25-02-11)
|
#6
|
|||
|
|||
Heo nhớ chính xác rồi... Éc (bắt chước heo)...
|
#9
|
||||
|
||||
h́, trong topic của heo cũng có bài đó, heo thấy chỉ Thiên Kim là lột được hồn bài đó.
Có mấy bài thơ viết do cảm giác từ nó lần gặp sau sẽ ngồi cùng cô PL nói chuyện nhạc mới được |
|
|