|
#1
|
|||
|
|||
Lời cuối cho em
LỜI CUỐI CHO EM
Hoài Niệm (13/11/2012) Đă từ rất lâu rồi, anh tưởng rằng trái tim ḿnh không c̣n rung động được nữa, đă tưởng nó quá mệt mỏi và rệu ră với những ǵ đă qua. Vậy mà lần này anh lại thấy nó thổn thức, nó rung động mạnh hơn bao giờ hết, cảm xúc như dồn nén giờ như vỡ ̣a, tràn ngập trong suy nghĩ, trong tâm hồn anh… Chưa bao giờ anh thấy ḿnh vui và tin yêu vào cuộc sống như thế. Anh đă thầm cảm ơn ông trời v́ mang em đến bên cuộc đời của anh, đă mang cho anh một cuộc sống mới, như một cơn mưa rào làm xua tan đi cái nóng bức của buổi trưa hè. Anh đă yêu, anh đă tưởng ḿnh sẽ chẳng bao giờ nói chuyện t́nh yêu nữa, anh tưởng rằng ḿnh đă chẳng thể nói những lời yêu thương thêm nữa. Thế mà lần này, anh c̣n chẳng biết phải nói thế nào để em hiểu rằng anh yêu em, anh muốn dành tất cả những lời yêu thương nhất cho em, để em được vui mỗi ngày… Ḿnh đến với nhau thật bất ngờ, rồi ra đi cũng thật vội vă. Anh cũng không thể hiểu được v́ sao lại như thế. Ba tuần, đúng ba tuần anh được sống trong t́nh yêu, những khoảnh khắc bên nhau, những buổi chiều tối bên nhau trên chiếc xe đạp, trong anh ngập tràn t́nh yêu, hy vọng và hạnh phúc… Được bên cạnh em mỗi ngày đó chính là niềm ao ước của anh, anh muốn được chăm sóc cho em, được lo lắng cho em và được chia sẻ với em từ những việc nhỏ nhặt nhất. Và chắc có lẽ em cũng hiểu là anh muốn như vậy… Giờ đây khi thật sự rời xa em anh mới biết anh yêu em nhiều đến nhường nào, mỗi khi anh nhắm mắt lại th́ h́nh dáng của em lại hiện ra trước mắt của anh, cũng với nụ cười ấy, ánh mắt ấy nhưng sao bây giờ nó lại xa xôi quá. Anh muốn được nắm tay em, ôm em nhưng tất cả chỉ là quá khứ. Em biết không những ngày vắng xa em, anh nhớ em nhiều lắm, có những lúc anh chạy tới gần em, gần thật gần để được nắm tay em nhưng khi anh biết được th́ cái sự thật ấy cũng chỉ là giấc mơ thôi… Em biết trước đây khi ḿnh quen nhau anh từng mơ ước ǵ không ? Anh mơ ḿnh sẽ có một gia đ́nh, một mái ấm luôn tràn ngập tiếng cười, anh là một kỷ sư c̣n em là một cô giáo. Vậy mà cuối cũng cái điều ước, cái hạnh phúc nhỏ nhoi ấy thế mà anh cũng không được toại nguyện. Phải chăng anh và em có duyên mà không có nợ để rồi anh và em mỗi người một lối đi và cũng từ ngày chia xa nhau, mọi thứ đối với anh chỉ là nỗi nhớ… Khi ḿnh thật sự rời xa nhau anh mới biết. Cầm được tay em nhưng để anh giữ chặt được đôi tay của em thật sự quá khó. Bỡi lẽ chỉ có thể giữ chặt được bàn tay của em trong giây phút chứ giữ chặt trong bàn tay của anh suốt cuộc đời này th́ không dể chút nào. Và bây giờ anh phải chịu thua, anh không giữ được… Bỡi lẽ trái tim của em bây giờ đă không c̣n là của anh nữa rồi… Những ngày ḿnh quen nhau, những giây phút bên nhau anh vô cùng hạnh phúc, đúng là t́nh yêu như sợi chỉ vắt ngang cuộc đời anh, thêu dệt vào tâm trí của anh những nụ cười những niềm vui và cuối cùng nó cũng thêu dệt vào đó những nỗi buồn không tên không tả… Anh phải làm sao đây, khi có một ngày nào đó khi anh thức dậy có một người bên cạnh anh nhưng đó không phải là em… Anh muốn gom hết mọi suy nghĩ vào trong một góc nhỏ của trái tim, có lúc anh lại tự nói với ḷng ḿnh: bây giờ anh và em mỗi người giữ cho nhau một chút kỉ niệm đẹp là đủ rồi, nhưng không hiểu sao trong anh luôn tồn tại hai mặt đối lập của tâm hồn. Trái tim anh th́ luôn nghĩ về em, c̣n lí trí anh th́ cầu mong em được hạnh phúc. Cứ thế anh luôn tự lừa dối ḷng ḿnh, yêu em rất nhiều nhưng anh đành câm nín giả vờ như chưa từng có ǵ, để rồi những lúc nằm một ḿnh vắt tay lên trán anh luôn suy nghĩ em giờ này em làm ǵ, em bên ấy bây giờ ra sao... Có những lúc anh muốn nhấc máy lên gọi hỏi thăm em nhưng có một điều ǵ đó ngăn cản anh lại. Ḿnh đă chia tay rồi mà, giờ gọi lỡ em có bắt máy không, em có thấy phiền không.., ḿnh không được làm thế... những lúc như vậy anh thấy buồn lắm. Anh cứ trằn trọc măi, ước ǵ em giờ ở đây để anh có thể đưa em đi dạo, đi chơi, ăn những món em thích... Nhưng tất cả chỉ là viển vông phải không em…? Anh và em bây giờ đă bước đi trên hai con đường khác nhau, thôi th́ những kỷ niệm của ḿnh cũng nên để cho nó lắng sâu, được b́nh yên phải không em…? Anh cầu mong cho em sẽ t́m được một người thật sự biết quan tâm, chăm sóc và thật sự yêu em, yêu em nhiều hơn anh yêu em… C̣n anh, anh sẽ chôn chặt t́nh yêu mà anh đă dành cho em cùng với những kỷ niệm ngày xưa của hai đứa ḿnh ở trong một cái ngăn nhỏ, trong trái tim của anh… Ngày xưa bàn tay này đă từng nắm tay em, đă từng vuốt tóc em, muốn làm tất cả để che chở, chăm sóc cho em… Nhưng anh không ngờ, cũng chính bàn tay này ngày hôm nay lại viết ra ḍng thư này để rồi phải viết ra bốn chữ “Chúc em hạnh phúc” cho em… Em ơi! Anh thật sự rất cảm ơn em, cảm ơn em đă cho anh t́m lại được cái cảm giác biết yêu thương… Em là người con gái đă cho anh biết được sự quan tâm, yêu thương trong cuộc đời… và anh cũng xin lỗi em v́ anh đă làm cho em phải buồn, phải thất vọng về anh… Anh đă nói : anh sẽ quan tâm em, chăm sóc cho em suốt đời này nhưng rồi anh không làm được… Anh xin lỗi em ! “Mưa” ơi, anh xin lỗi..!!! Mưa ơi ! Đây chắc có lẽ là lần cuối cùng mà anh gọi tên em… Bỡi lẽ bây giờ em đă không c̣n là cô bé Mưa ngày nào của anh rồi… Em có buồn không khi anh không c̣n bên cạnh em nữa, có buồn không khi em không c̣n là cô bé Mưa nữa…? Chứ c̣n riêng anh th́ không có ǵ để có thể diển tả được cái cảm giác của anh lúc này, cái cảm giác mà anh phải chấp nhận sự thật, cái sự thật “bên nhau một thời, xa nhau một đời” Mưa ơi…!!! |
The Following 12 Users Say Thank You to HoaiNiem For This Useful Post: | ||
#2
|
|||
|
|||
híc sao nghe buồn quá zị!!t́nh đến bất ngờ,bên nhau 3 tuần rùi mất dạng...chài ai t́nh đến rùi đi như sao xẹt vậy sao???
|
#4
|
|||
|
|||
Giờ c̣n có khái niệm t́nh Fast Food nữa đó...
|
#5
|
|||
|
|||
T́nh yêu của sinh viên mà hoabeodai ơi.... có rất nhiều lư do để người ta thay đổi lắm.... Với lại hai người ở hai tỉnh khác nhau nên mỗi người có một khoảng trời riêng....
|
#6
|
|||
|
|||
Yêu xa xôi quá ha HN... Dù sao cũng là kỷ niệm đẹp phải không?
|
#7
|
||||
|
||||
BỨC THƯ HỒI ĐÁP CHO ANH
Dù em tên là Thuỷ, nhưng xin anh đừng gọi em bằng tiếng "Mưa". V́ tiếng mưa rất buồn, anh ạ! Tiếng mưa không gột rửa hết những nỗi đau và niềm tâm sự, tiếng mưa chỉ mang đến biết bao niềm hoài cảm, thương tiếc không nguôi, tiếng mưa rơi chỉ t́m tiếng khóc than, cơn mưa dai dẵng chỉ làm khổ người trong mưa thôi anh ạ! Em biết sự ra đi của em làm anh rất buồn và thất vọng. Nhưng người cảm thấy ăn năn nhất, có lỗi nhất đó chính là em. Nếu như không có sự xuất hiện của em th́ anh không rơi vào t́nh trạng đau khổ, như ngày hôm nay. Nhưng nhiều khi cảm xúc của em rất khó xác định...Em không muốn tiếng đến quá nhanh, ḿnh mới có 3 tuần t́m hiểu nhau thôi mà! Em hơi có cảm giác sợ và hơi có cảnh giác với những lời ong bướm, ngọt ngào. Đó là tâm trạng chung của biết bao cô gái. Em biết anh là người tốt, anh thật ḷng với em. Anh hiền như thế, dễ bị tổn thương như thế! Em sợ ḿnh sẽ là kẻ gây cho anh thêm những nỗi đau, sự thất vọng v́ em Hiện nay, em không có ư định sẽ gắn bó và kết hôn với ai. Em muốn tập trung vào sự nghiệp, vào tương lai. Em vẫn xem anh là người bạn tốt, như tất cả những người bạn tốt của em. Nhiều người nói em kén chọn. Sự thật là như vậy mà anh! Con gái tham lam trong lúc c̣n trinh nguyên lắm! Em cũng muốn tự t́m cho ḿnh những anh chàng tốt, khoẻ mạnh, có học vấn và địa vị. Những người phù hợp với em về tính cách. Mẹ em nói nên quen nhiều để rút kinh nghiệm. V́ người chồng chỉ được chọn có một lần! Do anh là người dễ bị tổn thương, nên em không dám gần gũi. V́ sợ anh buồn, anh hiểu không? THUỶ |
#8
|
|||
|
|||
Quote:
LẠC LỐI Hoài Niệm ( 14/08/2013) Ly rượu cay nồng anh uống cho anh Hay uống cho một cuộc t́nh đă lỡ Em ra đi trái tim buồn rạng vỡ Nỗi đau t́nh day dẵng măi trong anh ! Ngày qua ngày cây lá vẫn c̣n xanh Chỉ có anh với đông đầy nỗi nhớ Đêm ngắm sao ngày cố quên t́nh lỡ Đồng tiền – anh vùi dập những ngày xanh. Nay nh́n lai… cuộc đời chỉ riêng anh Chỉ có anh với dường đời vội vă Chỉ có anh với những người xa lạ Ngẫm cười… anh xa lạ với chính anh ! => Anh sai rồi !!! |
The Following 4 Users Say Thank You to HoaiNiem For This Useful Post: | ||
#9
|
|||
|
|||
CHUỆN T̀NH TÔI
Hoài Niệm (27/06/2013) Bốn năm về trước, em mười sáu Anh tuổi hai mươi, đi học xa Cái Nước - Đầm Dơi, cùng một tỉnh T́nh cờ duyên số ḿnh yêu ta. Em về công tác ở quê anh Bận học anh về khi rănh rỗi Ngày gặp lại… đôi tay nắm chặt Niềm vui… hạnh phúc lệ mềm môi ! Học kỳ kết thúc anh tranh thủ Khăn gói về quê như mọi khi Công tác xa… em buồn nhớ mẹ Về nhà… anh tiễn bước em đi… Anh học xa em thường nhắc nhở Gáng chăm học… sự nghiệp ngày mai Cần Thơ con gái nhiều không tả Chỉ được nh́n, chẵng được mến ai ! Anh nhẹ cười, nh́n em khẽ nói Lời em dặn… dám nào không nghe Anh đi ! Ở lại em ngoan nhé ! Anh sẽ quay về, đừng khóc nhe ! Cứ thế… ba năm t́nh vẫn thế Vẫn êm đềm, vẫn đợi chờ nhau Những khi nhớ lắm… nhưng đành chịu Liên lạc mỗi ngay… nhắn tin nhau… Năm cuối ở trường anh bận rộn Luận văn… cố gắng làm cho xong Đôi ba ngày gọi về thăm hỏi Em ở quê nhà… em khỏe không ? Luận văn bảo vệ đă xong rồi Vất vă bao ngày cũng đă qua Chia sẽ cùng em… anh gọi gấp Niềm vui chưa dứt ! Bỗng phong ba… Vội vă anh về quê “Cái Nước” Đau ḷng… em cất bước ra đi Năm Căn công tác t́m quên lăng Anh đến t́m … em lệ ướt mi… Bến Đầm Dơi tiễn bước em về Lại một lần… ḿnh đưa tiễn nhau Nước mắt rơi… mong ngày gặp lại Ai ngờ… lần cuối tiễn đưa nhau ! Tiễn em về dạ đau như cắt Biết đến khi nào gặp được nhau Nước mắt em rơi… tàu xuất bến Vẫy tay chào, chết lặng nh́n nhau… Một ngày đau nhói cả đôi tim Cha mẹ tham giàu nỡ ép duyên Nước mắt lăn dài theo nỗi nhớ Nhưng rồi số phận… gái thuyền quyên ! Lời nói chia tay trong nước mắt Chữ t́nh, chữ hiếu… nhói ḷng đau Em mang chữ hiếu… cam đành chịu Đôi ngă chia ĺa… đời vắng nhau. |
The Following 2 Users Say Thank You to HoaiNiem For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (24-09-13),
Nhím con (25-09-13)
|
|
|