NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Giới Thiệu Tác Phẩm > Tủ Sách Nhà Ḿnh
Nạp lại trang này [Sách Hay]99 Khoảnh Khắc Đời Người - ZHANG ZI WEN

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 01-05-11, 12:13 PM
Avatar của Sa Thạch
Sa Thạch Sa Thạch đang ẩn
Sơ Cấp
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Sa Thạch
Mặc định [Sách Hay]99 Khoảnh Khắc Đời Người - ZHANG ZI WEN

Thấy Tủ Sách nhà ḿnh leo teo quá Đá mang qua 01 ít (những sách mà Đá đọc cảm nhận "tạm chấp nhận được") để cả nhà khi buồn đọc á.
Mà Đá cũng hay " nửa chừng xuân" lém.... Nếu lỡ cuốn nào mà anh chị em thích, c̣n Đá lại " nửa chừng xuân" th́ nhờ cô PL ra nhà sách mua về đọc nốt luôn nhé, đừng chửi với ném Đá ...Tội Đá lém...


99 Khoảnh Khắc Đời Người
Tác giả: ZHANG ZI WEN


Mục lục

• Lời nói đầu
• I- Màn mở đầu
• 2. Khoảnh khắc phát hiện ḿnh lớn lên trông xấu xí
• 3. Khoảnh khắc phát hiện ḿnh ngu đần
• 4- Khoảnh khắc tự cảm thấy tốt đẹp
• 5- Khoảnh khắc tâm tính xốc nổi không chuyên
• 6- Khoảnh khắc chọn định khoa, ngành học
• 7- Khoảnh khắc thành tích học tập giảm sút
• 8- Khoảnh khắc hỏng thi
• 9- Khoảnh khắc sa vào lưới t́nh II- Mưa đêm ở ba sơn
• 10- Khoảnh khắc chọn định bạn đời
• 11- Khoảnh khắc thất t́nh
• 12- Khoảnh khắc cử hành hôn lễ
• 13- Khoảnh khắc trở thành cha mẹ
• 14- Khoảnh khắc phát hiện con cái không xứng đáng
• 15- Khoảnh khắc hôn nhân tan vỡ
• 16-Khoảnh khắc hôn nhân tan vỡ
• 17- Khoảnh khắc đi lại với người xa lạ III- Biển người mênh mang
• 18- Khoảnh khắc đi lại với đồng nghiệp
• 19- Khoảnh khắc đi lại với lănh đạo trực tiếp
• 20- Khoảnh khắc đi lại với người địa vị thấp
• 21- Khoảnh khắc đi lại với danh nhân quyền thế
• 22- Khoảnh khắc đi lại với người tính t́nh không hợp với ḿnh
• 23- Khoảnh khắc cảm thấy không biết giao tiếp
• 24- Khoảnh khắc cần nhờ vả người khác
• 25- Khoảnh khắc cùng chạm cốc
• 26- Khoảnh khắc xấu hổ ngượng ngùng
• 27- Khoảnh khắc vô cớ nghi ngờ người khác
• 28- Khoảnh khắc cảm thấy không thể hợp tác với người khác
• 29- Khoảnh khắc chỉ trích người khác
• 30- Khoảnh khắc nh́n thấy đồng nghiệp thất bại
• 31- Khoảnh khắc đem thất vọng đến cho người khác
• 32- Khoảnh khắc thất tín với người khác
• 33 Khoảnh khắc Ước Mơ viễn Vông IV- Mặt trời chói sáng giữa trời xanh
• 34- Khoảnh khắc chỉ muốn thành công và có lợi ngay
• 35- Khoảnh khắc lư tưởng xung đột với hiện thực
• 36- Khoảnh khắc cá tính trái ngược với hoàn cảnh
• 37- Khoảnh khắc cạnh tranh với người khác
• 38- Khoảnh khắc mạo hiểm tiến thủ
• 39- Khoảnh khắc cần phải tự hy sinh
• 40- Khoảnh khắc bị những việc ngoài bổn phận làm xáo trộn
• 41- Khoảnh khắc bị những việc vụn vặt bao vây
• 42- Khoảnh khắc do dự không dám quyết định
• 43- Khoảnh khắc cố chấp với thiên kiến
• 44- Khoảnh khắc cần phải phục tùng trái với lương tâm
• 45- Khoảnh khắc sinh ra tư tưởng ngại khó khăn
• 46- Khoảnh khắc sinh ra tư tưởng uể oải
• 47- Khoảnh khắc sinh ra tâm lư nhút nhát
• 48- Khoảnh khắc sinh ra tâm lư ỷ lại
• 49- Khoảnh khắc xuất hiện hành vi tự tư tự lợi
• 50- Khoảnh khắc theo đ̣i ăn chơi kịp thời
• 51- Khoảnh khắc bị phê b́nh khiển trách
• 52- Khoảnh khắc gặp bất hạnh ngoài ư muốn Phần V - Chạy thuyền ngược ḍng
• 53- Khoảnh khắc đau ốm liên miên
• 54- Khoảnh khắc thất nghiệp
• 55- Khoảnh khắc bị băi miễn chức vụ
• 56- Khoảnh khắc sa ngă
• 57.Khoảng khắ cảm thấy cô lập không được viện trợ
• 58. Khoảnh khắc bị người khác mưu toan
• 59. Khoảnh khắc bản thân ở vào hoàn cảnh ác liệt
• 60. Khoảnh khắc bị bạn bè thân thích ruồng bỏ
• 61. Khoảnh khắc gặp thất bại
• 62. Khoảnh khắc nảy sinh ư nghĩ trả thù
• 63. Khoảnh khắc bỏ lỡ cơ hội
• 64. Khoảnh khắc cảm thấy bị kỳ thị
• 65. Khoảnh khắc sáng tạo thành quả không được thừa nhận
• 66. Khoảnh khắc gặp phải người khác từ chối
• 67. Khoảnh khắc gặp phải vu cáo hăm hại
• 68. Khoảnh khắc gặp đối xử thô bạo
• 69. Khoảnh khắc bị hiểu nhầm
• 70. Khoảnh khắc sản sinh nỗi buồn vô cớ
• 71. Khoảnh khắc thể nghiệm đau khổ
• 72. Khoảnh khắc sản sinh tâm lư tự ti
• 73. Khoảnh khắc cảm thấy phẫn nộ
• 74. Khoảnh khắc cảm thấy sống quá mệt mỏi
• 75. Khoảnh khắc làm những điều trái lương tâm
• 76. Khoảnh khắc mắc nợ tinh thần
• 77. Khoảnh khắc sản sinh tâm lư gặp may
• 78. Khoảnh khắc sản sinh tư tưởng chán nghề
• 79. Khoảnh khắc theo đuổi hư vinh
• 80. Khoảnh khắc niềm tin tốt đẹp tiêu tan
• 81. Khoảnh khắc giận thói đời
• 82. Khoảnh khắc dao động trước vấp váp
• 83. Khoảnh khắc ham muốn không được thỏa măn
• 84. Khoảnh khắc tự khoe khoang khoác lác
• 85. Khoảnh khắc có quyền thế nhất định
• 86. Khoảnh khắc bị người khác giới cám dỗ
• 87. Khoảnh khắc bắt đầu tích lũy của cải
• 88. Khoảnh khắc gật gù đắc chí
• 89. Khoảnh khắc được khen ngợi
• 90. Khoảnh khắc bị người khác ghen tị
• 91. Khoảnh khắc giành được thành công
• 92. Khoảnh khắc hám hưởng thụ quá mức
• 93. Khoảnh khắc biết được ḿnh không c̣n trẻ nữa
• 94. Khoảnh khắc biết được
• 95. Khoảnh khắc cảm thấy tinh lực không c̣n dồi dào
• 96. Khoảnh khắc cảm thấy
• 97. Khoảnh khắc trí nhớ suy giảm
• 98. Khoảnh khắc đối mặt ánh tà dương
• 99. Khoảnh khắc đi đến kết thúc cuộc đời
Signature: Thạch _Sa lăng đăng
Làm xốn mắt người..
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to Sa Thạch For This Useful Post:
Hạ Phượng (15-08-20), Nhím con (02-05-11)
  #2  
Cũ 01-05-11, 12:16 PM
Avatar của Sa Thạch
Sa Thạch Sa Thạch đang ẩn
Sơ Cấp
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Sa Thạch
Mặc định

1 -Lời nói đầu

ZHANG ZI WEN
(Trương Tự Văn)



I- Số phận của tôi gắn chặt với mỗi một khoảnh khắc của sinh mệnh của tôi

Ngoài khoảnh khắc thời gian ra, tôi c̣n lại cái ǵ nữa? Tôi thật sự có khoảnh khắc thời gian chăng?
Điều tôi rơ ràng nhất là tôi đă từng làm một số điều ǵ đó. Chỉ cần trí nhớ chưa hoàn toàn mất hẳn, tôi luôn có thể nhớ lại được một số việc tôi đă từng làm. Nhưng thời gian không gian vẫn trôi đi măi như ḍng nước, một số việc trong hồi ức đều theo sinh mệnh của quá khứ măi măi qua đi, không thể tính là cái tôi có hiện tại.
Đối với tương lai, nếu như chỉ xét về thời gian, cũng dễ dàng lư giải: phàm thời gian không có trong quá khứ mà lúc này lại không có mặt đều có thể gọi nó là tương lai. Song sinh mệnh của tôi trong thời gian tương lai đặt vào những nội dung ǵ, tôi cũng không biết nữa. Nếu như suy luận theo logic, có thể nói, tôi có tương lai. Nhưng đây chỉ là một khái niệm chưa được nghiệm chứng mà thôi. Sự thật trước mắt là, đối với thời gian lúc này không có mặt và nội dung không biết, đều không thể coi là cái hiện tại tôi có.
Duy chỉ có khoảnh khắc lúc này thuộc sở hữu của tôi. Duy chỉ có khoảnh khắc này, sinh mệnh của tôi mới có đầy ư nghĩa thực tại. Sinh mệnh chỉ có thể sống tại khoảnh khắc lúc này, không thể sống trong quá khứ, cũng không thể sống ở tương lai.
Khoảnh khắc thời gian là một cái ǵ đây? Nó vừa không thuộc quá khứ, trái lại lại không ngừng trở thành quá khứ; vừa không thuộc về tương lai nhưng lại không ngừng đón nhận tương lai. Nó vừa là một giới hạn có thể chia cắt vô hạn giống như một điểm không có chiều dài; lại là một giới hạn có thể kéo dài đến vô hạn, 38 năm có thể tính là một khoảnh khắc, trong sinh mệnh vũ trụ, toàn bộ thời gian loài người tồn tại cũng có thể xem là một khoảnh khắc. Từ đó đủ thấy khoảnh khắc chốc lát là thời gian không thể tưởng tượng được. Mà cái tôi có, chỉ có thể là khoảnh khắc thời gian, như thế tôi là một tồn tại không thể tượng tượng nổi?
Khi tôi nhảy khỏi vũng bùn của quan niệm thời gian kiểu máy móc, vứt bỏ những ngụy biện như đúng mà là sai, nhận thức được tính vô cùng sinh động của tồn tại sinh mệnh, tôi mới sáng tỏ trong ḷng.
Tôi là sinh mệnh sinh động nhất trong vũ trụ, trên đường trục thời gian là một quá tŕnh sống và trưởng thành từ đầu đến cuối luôn luôn mở rộng. Tôi vừa nhận thức được những việc phát sinh trong quá khứ không thể trở thành cái mà hiện tại tôi có, lại đem quá khứ xem là sự mở đầu của quá tŕnh sinh mệnh, từ đó trân trọng giá trị đặt nền móng khởi nguồn của nó trong lịch tŕnh của sinh mệnh. Hơn nữa, khi nghĩ lại đặc trưng tính toàn cục của sinh mệnh, tôi phát hiện ra “quá khứ” của tôi cũng quyết định hiện tại của tôi - tôi luôn luôn ở trạng thái trôi đi, hiện tại chẳng mấy chốc đă hóa thành quá khứ, như thế “quá khứ của tôi có thể có ư nghĩa ǵ cũng sẽ quyết định bởi việc làm hiện tại của tôi. Cũng chính là, tôi luôn luôn không ngừng viết nên lịch sử của ḿnh, sự việc hôm nay đến ngày mai sẽ trở thành việc của quá khứ, muốn cho mọi việc của tôi ngày hôm qua có giá trị th́ phi làm sao mỗi một sự việc của tôi hôm nay đều có giá trị.
Tương lai luôn đang mở rộng ở hiện tại, bởi v́ hiện tại tôi đang luôn trù tính tưng lai, mỗi một ư nghĩa hiện tại mà tôi tạo nên cũng chính là trải ra và tích tụ cho tương lai.
Như thế, đặt mỗi một khoảnh khắc lúc này vào trong thời gian dài đằng đẵng của tính toàn cục, để cho nó vừa thể hiện quá khứ lại hiện rơ ra tưng lai, khoảnh khắc lúc này không c̣n là sự tồn tại trống rỗng không thể tưởng tượng được nữa, nó đă trở thành cái thực có đầy đủ nhất nối quá khứ với tương lai của tôi.
Chỉ có lúc này mới có thể nói: tôi đă có khoảnh khắc thời gian. Tôi đă nắm chắc được số phận của ḿnh.
Với tư cách cá thể, tôi được khêu gợi từ quan niệm lịch sử của Gan đi, sinh mệnh là sự tồn tại lấy trần thế làm cơ sở dựa vào trật tự xă hội, cho nên tôi không theo đuổi mức độ tinh thần đến tột độ không ăn uống những thứ ở nhân gian - Tôi không thể vứt bỏ được ăn mặc, ở và đi lại của thế tục. Tôi hoàn toàn có thể đi theo trào lưu “đi xuống biển”. Nhưng tôi cũng có thể tiếp nhận chính những hấp dẫn của sáng tạo văn hóa. Trên thực tế, tôi đang vui sướng xiết bao trong màng lưới văn hóa tự tạo tự kiềm chế. Tôi hiểu sâu sắc rằng một khi tách rời màng lưới văn hóa sẽ có thể thật sự chỉ có hai bàn tay trắng.
Từ trong văn hóa Bandu tôi nhận được, vận động phát sinh vào thời điểm chỉ định và địa điểm chỉ định là thực thể có một không hai. Trong không gian và thời gian vô hạn, tôi không phải chính là một thực thể độc lập như vậy ư? Mặc dù nhỏ bé, nhưng sao lại cản trở sáng tạo văn hóa đặc biệt của tôi? Sinh mệnh của tôi đă diễn biến thành loại sáng tạo văn hóa đặc biệt này, tôi với tư cách là một vật thể mang vật chất văn hóa, thời gian sinh tồn có hạn; c̣n tôi với sinh mệnh mang tinh thần văn hóa th́ sẽ cùng tồn tại với thời gian măi hàng ngh́n năm sau.
Tôi từ trong quan niệm thời gian của vĩ nhân “đều đă qua rồi, được coi là nhân vật phong lưu phải xem hiện tại”, “một vạn năm quá lâu, chỉ tranh giành phút chốc” được tỉnh ngộ triệt để cuối cùng, đă phát hiện sinh mệnh của tôi, bản thể tinh thần của tôi sẽ ở mỗi một khoảnh khắc trên đường sinh mệnh của tôi!
Một đời tôi chẳng qua là ḍng thời gian do từng khoảnh khắc tạo nên, sự tồn tại của các khoảnh khắc thời gian khác nhau đă tạo nên toàn bộ sự tồn tại của tôi.
Tôi cho là hoàn toàn không có khả năng nhận thức tính tất yếu của vận động sinh mệnh của ḿnh từng ư nghĩa triết học - Con người không thể nhận thức một cách vô cùng vô tận đối với vận mệnh của ḿnh mà người ta chỉ có thể chịu sự chi phối của tính tất nhiên, con người nhiều lắm chỉ có thể không ngừng nhận thức tính tất nhiên mà thôi.
Nhưng, tôi hoàn toàn có thể nắm chắc mỗi một khoảnh khắc mà bản thân ḿnh sắp sửa gặp một cách tự giác, đối với mỗi khoảnh khắc có một sự trù tính sáng suốt tự giác, đây sẽ là sự trù tính của tôi đối với vận mệnh. Đây chính là điều mà mọi người nói bám chặt thần của số phận.

II- Số phận ném tôi vào một nơi hoàn toàn xa lạ. Trước sự chọn lựa vô cùng đa dạng, tôi chọn số phận thuộc về tôi
Có một ngày tỉnh lại, tôi đột nhiên phát hiện ḿnh đang sống trong một thế giới gặp được vận may. Tôi đang đứng trước ngàn vạn nẻo đường, tung hoành ngang dọc, thành bại được mất, cũ mới lẫn lộn.
Mật mă của số phận ở đâu?
Tôi hỏi ông trời, trời không trả lời. Tôi lại hỏi đến đất, đất cứ lặng thinh.
Trước chọn lựa vô cùng đa dạng, tôi lại chẳng biết đâu mà lần nữa, tôi không biết chúng mỗi cái có kết cục ra sao. Huống hồ, cơ may, hoàn cảnh tôi đều không tự chủ để chọn lựa được. Số phận hoặc cần tôi phải chịu đựng thử thách của gió Tây Bắc trên cao nguyên hoàng thổ, cũng có thể để cho tôi bay qua Thái B́nh Dưng đến đất khách quê người để mạ vàng, sau đó áo gấm trở về. Một khoảnh khắc trôi qua, một sai lầm nẩy sinh trong khoảnh khắc, tôi không biết tôi sẽ trở thành một con người tôi như thế nào nữa.
Từ nay nghĩ lại quá khứ làm tôi kích động măi là tôi cuối cùng trong vùng hoang dă mênh mông không ranh giới, từ trong sốt ruột và gắng gượng đến tột độ, đă t́m thấy một niềm tin kiên cường: bất kể thế giới phức tạp lộn xộn bao nhiêu, bất kể đời người đứng trước sự lựa chọn bao nhiêu, sẽ phi chịu đựng bao nhiêu trắc trở và dằn vặt, tóm lại là thế giới mênh mông không có bất cứ cái ǵ có thể vượt qua vô trật tự mà đạt tới có trật tự, vượt qua quá tŕnh mà chiếm ngay kết qu được. Đời người cũng chỉ có thể
như vậy.
Như thế, tôi chỉ có thể bắt đầu thiết kế đối với số mệnh từ trong gắng gượng vô trật tự, từ trong “khả năng” vô cùng đa dạng, từ trong vô số những cái “có lẽ” t́m ra được một manh mối đạt được có trật tự.

1. Trù tính cơ bản: tôi cảm thấy được tôi là ai.
Muốn trả lời “tôi là ai” đương nhiên là rất khó khăn, mà muốn trù tính số phận của tôi, điều trước tiên gặp phải lại là vấn đề của “tôi là ai”.
Trong văn hiến kinh điển “áo nghĩa thư” của ấn Độ từ 600 năm trước công nguyên, đă đem cái “tự ngă” xem thành h́nh ảnh thu nhỏ của vũ trụ, khi nó khảo sát tự ngă với quan hệ nguồn gốc tạo thành thế giới liền nêu lên hai câu hỏi tự nhiên vĩnh hằng là “tôi là ai”, “tôi trong thế giới này nằm ở vị trí nào”. Từ nền văn minh ban đầu cổ Hy Lạp, Bamennid, Socrates, Plato của miền băi biển Aisin, Lăo Đam, Trang Chu của hai bên bờ sông Hoàng Hà, đến “Kinh Phệ Đà” của bên bờ ấn Độ dưng, “Thánh kinh” của môn đồ Cơ đốc giáo, bước đến nền văn hóa phục hưng và cách mạng công nghiệp cận đại kích động ḷng người, thẳng tới Carxin, Heidegger, Sartre của phưng Tây hiện đại câu trả lời “Tôi là ai” vờn bay đầy trời, làm cho người ta rối mắt. Nh́n thấu sự biến ảo rối ren của nó, bất kể những nhà hiền triết thuộc dạng nào đều không vượt quá giới hạn nhất định như sau - Tôi là một động vật của văn hóa, tôi sáng tạo ra văn hóa và tự tuân theo văn hóa, sự vui vẻ và lo âu của tôi đều nằm trong mạng lưới văn hóa, đồng thời không thể xông ra khỏi ngoài mạng lưới để tự do tự tại.
Đây là kết luận của số phận, đây là kết luận của lịch sử.
Lịch sử đă từng chế giễu rất nhiều người muốn xông ra khỏi mạng lưới văn hóa để tự do tự tại, bao gồm cả vô số những anh hùng văn hóa. Hầu như đồng thời, học phái Sdorger của phưng Tây và Lư Nhĩ, Trang Chu của phưng Đông đều vắt óc nghĩ thầm thoát khỏi mạng lưới văn hóa để đồng nhất với tự nhiên trời đất, hưởng thụ tự do và yên tĩnh. Học phái Sdorger đem “thuận theo tự do để sống” làm hành vi lưng thiện chân chính, Lăo Trang th́ có tiếng là “vô vi vô tri” có thể “dốc sức v́ đạo đến cực độ, một ḷng một dạ tuân theo, mọi vật song song tiến hành ḿnh phi tự quan sát nhiều lần”. Trên thực tế như thế nào? Không chỉ sự phát triển của lịch sử hoàn toàn không phù hợp với nguyện vọng của họ, họ trước sau đều không thể phá nổi mạng lưới văn hóa, mà Chinor, Lăo Trang bản thân đă là một bộ phận của thủy tổ nền văn hóa của nhân loại đă trở thành một mắt xích trên mạng lưới văn hóa. ư chí tâm lư của Chinor, Kleiande một chút cũng không thể tự do nhẹ nhơm, họ đem toàn bộ luân lư đều buộc lên vai Thượng đế và số phận, cho rằng về luân lư, yêu cầu cao nhất đối với con người chính là phục tùng Thượng đế và số phận: “Dù là nghi ngờ làm tôi lạc hậu hoặc không t́nh nguyện, nhưng tôi cũng nhất định vĩnh viễn theo đuổi Ngưi (Ngưi tức Thượng đế, số phận)”. Vốn muốn thoát khỏi mạng lưới văn hóa, không ngờ sau khi đi ṿng quanh một cái ṿng lớn vẫn bị tự ḿnh chui vào trong mạng lưới văn hóa chặt chẽ hn. Lăo Trang cũng thế, vốn muốn thông qua “đạo vô vi” xung phá sự ràng buộc của văn hóa để trở về với hoài băo của tự nhiên, lại trước sau chịu sự cám dỗ sâu sắc của tinh thần vĩnh hằng siêu nghiệm, bị tự ḿnh nhốt khóa trong “cửa nhiều điều kỳ diệu” “nh́n không thấy”, “nghe không biết”, “huyền bí thêm huyền bí”. Từ đó có thể thấy mặc dù họ có suy nghĩ phân biệt sâu sắc và chí hướng cao xa như thế nào, về phưng diện thoát ra khỏi mạng lưới văn hóa vẫn hoàn toàn tốn công vô ích. Giống như Tôn Đại thánh, mặc dù nhào lộn một cái đă đi được mười vạn tám ngàn dặm lại vẫn không thể vượt qua được ḷng bàn tay của đức Phật Như Lai.
Về sau tất c những người ḥng thoát khỏi ràng buộc, ẩn ḿnh trong đào nguyên hoặc ẩn tích trong núi sâu rừng thẳm hoặc say đắm trước b́nh rượu dưới trăng để được tự do tự tại đều là những kẻ thất bại, họ nhiều lắm cũng chỉ t́m được cái thắng lợi tinh thần nhất thời mà tạm thời tự say sưa một phen biểu lộ: “Dựng lều ở chốn nhân gian, mà không có tiếng ngựa xe ồn ào”, “Hỏi bạn v́ sao có thể như thế, ḷng tự xa cách đất, người”, trong ư thức sâu kín rơ ràng là “đất này không có bạc ba trăm lạng”. “Rừng sâu người không biết, có trăng sáng lại soi”. Chẳng qua là nỗi thưng cm đặc biệt đối với người ta, không biết và thân thiết hướng về đối với người có thể biết ta. Có thể vứt bỏ “chuông trống cỗ ngon” và “ngựa đẹp áo sang”, nhưng vẫn cố chấp truy hỏi đời ḿnh có đắc ư hay không, trời sinh ra thân tôi liệu có ích hay không, nếu như không cố chấp như thế, làm sao có thể “nhưng muốn say lâu không muốn tỉnh?” Đâu có “vạn cổ sầu” nữa?
Tôi căn bản không có cách nào chạy trốn, chỉ có thể đứng im trong mạng lưới văn hóa. Tự do chân chính của tôi cũng chỉ có thể là tự do trong mạng lưới văn hóa. C̣n như trong mạng lưới văn hóa tôi có thể giành được tự do ở mức độ nào, ở ngày nay vẫn là vấn đề kinh tế, liên quan với chính trị rất ít. Trong lĩnh vực chính trị, tự do thường thường sa ngă thành công cụ của một số người có dă tâm, họ mang theo chiêu bài tự do, thậm chí lấy tự do làm lời hứa hẹn, mê hoặc dân chúng dẹp loạn một trật tự nào đó để đoạt lấy quyền lực cá nhân, đến khi mục đích dă tâm đạt được, để giữ sự thống trị của cá nhân ấy, tất nhiên có thể ngay lập tức xây dựng nên trật tự khác, chẳng bao giờ có thể cho dân chúng mà lúc ban đầu họ kích động và từng hứa hẹn có tự do chân chính, tự do c đến dân chúng chỉ làm công cụ để họ đoạt quyền. Xă hội loài người phát triển đến ngày nay, tự do về thực chất vẫn là một khái niệm kinh tế. Xă hội có tŕnh độ sức sn xuất đến mức độ nào th́ có tự do ở mức độ đó. Tự do của tôi vĩnh viễn có liên hệ với hoàn cnh kinh tế cụ thể tồn tại của tôi. Tŕnh độ sức sn xuất càng cao, kinh tế càng phát đạt, tự do của tôi mới có thể càng nhiều. Trái lại, tŕnh độ sức sn xuất càng thấp th́ tự do càng ít. Mỗi một xă hội đều chỉ có thể đạt được tự do ở tŕnh độ tưng ứng với mức độ sức sn xuất của nó, bất cứ ai cũng không có cách ǵ vượt hn tŕnh độ này. Bất cứ hành vi nào vứt bỏ hoàn cnh sinh tồn cụ thể đều có thể làm cho tự do chỉ là lời nói suông mà chẳng có chút giá trị nào. Các nhà triết học xem điều này là quy luật tự nhiên hoặc tính tất nhiên. Spinoza trong “Luân lư học”đem tự do diễn đạt thành nhận thức đối với tất nhiên, tự do không phi là thoát khỏi tính tất nhiên mà là nhận thức tính tất nhiên. Heygel trong “Triết học lịch sử” th́ lại càng tiến hành kho sát lịch sử cụ thể đối với tự do một cách sâu sắc hn, lần đầu tiên đem thực tiễn dẫn vào khái niệm tự do, cho rằng tự do là dưới tiền đề nhận thức tính tất nhiên thực hiện sự thống nhất cụ thể của chủ thể và
khách thể.
Về phưng diện nhận thức đối với tự do, Mao Trạch Đông dùng phưng thức ngôn ngữ Hán học điển h́nh đưa ra diễn đạt hoàn chỉnh nhất, Ông cho rằng tự do là nhận thức đối với tính tất nhiên và ci tạo đối với thế giới khách quan. Giữa nhận thức và ci tạo dùng chữ “Và” đề nối liền lại, vừa có thể thừa nhận là hai cái kế tiếp trước sau - nhận thức tất nhiên ở trước, ci tạo khách quan ở sau, giống như sự thể hiện của Mao Trạch Đông từ lâu về bước đi của đời sống tinh thần: trước tiên có nhận thức, sau mới có tin theo, cuối cùng mới có thể thực hiện trên hành động, đối với tính tất nhiên có nhận thức ở tŕnh độ nào mới có ci tạo khách quan đạt được tự do ở tŕnh độ đó; lại có thể đem c hai cái hiểu là đồng thời - nhận thức tất nhiên, ci tạo thế giới chủ quan đồng thời với ci tạo thế giới khách quan (cũng giống như ci tạo thế giới khách quan đồng thời với ci tạo thế giới chủ quan). Hạt nhân của quan điểm tự do của Mao Trạch Đông là: bất kể nhận thức tất nhiên hay là ci tạo khách quan đều lấy cái “tôi” làm chủ thể, tôi ở đây giành được tự do thực tại nhất mà lại biện chứng nhất. Xuất phát từ loại quan niệm tự do thời gian không gian biện chứng này, Mao Trạch Đông xem quá tŕnh phát triển của lịch sử từ vưng quốc tất nhiên sang Vưng quốc tự do, đây là một quan điểm lịch sử tự do vĩnh viễn mở rộng, ông không dùng “thực hiện tự do” làm điểm cực cuối cùng, mà là tự giác nắm chắc tính vô hạn phát triển lịch sử, đem tự do xem là một quá tŕnh phát triển vô hạn: quá tŕnh vận động từ tất nhiên đến tự do.
Nh́n thấu rơ tự do như thế, tôi mới có thể vượt qua hỗn loạn tạp nham, trong mạng lưới văn hóa mới thật sự t́m được phần số phận vốn thuộc về tôi. Mặc dù tôi vẫn không thể tr lời chuẩn xác được trong mạng lưới văn hóa tôi là ai, cũng không thể nhận thức vô tận đối với số phận của tôi, nhưng tôi hoàn toàn có thể ở ni đây - trong quá tŕnh sáng tạo văn hóa của chính tôi cm thấy một cách chân thực tôi là ai. Khonh khắc mà tôi cm thấy tôi là ai, trước tiên tôi giành được sự tỉnh ngộ của lưng tâm và sự b́nh yên của linh hồn. Bất kể xung quanh hỗn loạn như thế nào, bất kể tiếng ồn xung quanh bốn phía ầm ĩ đến đâu, tôi trước sau đều vững tin vào cm giác của chính tôi - đành là tôi phi sống một cách chân thực, tôi sẽ không thể không hoàn toàn nhấn mạnh cm giác này của ḿnh.
Cứ lấy việc “đi xuống biển”, mốt đang được tôn sùng nhất của nhiều người trong c nước hiện nay để bàn. Trong t́nh h́nh hệ thống thị trường của xă hội chưa giành được sự thống nhất hài ḥa với hệ thống văn hóa, đang tồn tại sự phân phối không đồng đều, c chế cạnh tranh không hoàn thiện, tôi cm thấy tôi nên dựa vào hệ thống thị trường của xă hội, thế là tôi sẽ vui vẻ đi :”xuống biển”. Tôi cm thấy tôi vẫn phi vững vàng tiến theo hệ thống văn hóa của xă hội, do đó tôi sẽ vui vẻ như trước đây làm công việc sáng tạo của tôi. Như vậy, hoặc là có may mắn để hạ cố đến tôi hoặc thất bại cũng không luyến tiếc lắm, tôi hiểu rơ đây chính là số phận của tôi. Số phận có thể sắp đặt tôi bắt đầu lại một lần, hai lần. Người đen đủi nhất chính là những người không t́m thấy cm giác tốt đẹp của ḿnh. Hâm mộ đi xuống biển lại không dám xuống biển, không đi xuống biển lại luôn luôn nghĩ phi đi xuống biển, đă đi xuống biển lại cm thấy mất một số cái ǵ đó đâm ra hi luyến tiếc. Đây chính là v́ đời người rất không tự do. Anh ta có thể đứng trước c may đă bỏ lỡ lại bỏ lỡ lại, số phận cũng luôn trói buộc anh ta. Xét đến điều căn bn của nó là ở chỗ anh ta không thể cm thấy một cách chân chính anh ta là ai, anh ta để cho mỗi một khonh khắc của sinh mệnh của ḿnh đều trôi đi uổng phí trong do dự và lưỡng lự. Mắt đang nh́n ḿnh từ thiếu niên đến trung niên, chẳng mấy chốc lại từ trung niên đến những năm xế chiều, một đời chỉ có tự than thở trống không.
Tôi quyết không thể như thế. Bắt đầu từ bây giờ tôi sẽ phi có một trù tính c bn đối với số phận của ḿnh, xây dựng nên cm giác chân thực của ḿnh, t́m thấy vị trí nên thuộc về ḿnh.
Xin đừng lo lắng tôi có thể v́ cm giác dâng cao mà trượt vào thuyết duy tâm. Cm giác của tôi luôn là cm giác đối với tồn tại, bao gồm cm giác đă có, hiện có và sẽ có. Sẽ có là sự tồn tại của gi tưởng, bao gồm tồn tại tưng lai có thể thực hiện và “tồn tại” tưng lai không thể thực hiện. Cái trước là một loại lư tưởng, cái sau là o tưởng, ư tưởng điên rồ. Nhưng ư tưởng điên rồ của hiện tại - trong cm giác đối với “tồn tại” mà hiện tại cho rằng tưng lai không thể thực hiện thường thường đang ẩn chứa tính sáng tạo, vận may của tôi chưa biết chừng chính sẽ tại chỗ đó.
Cm giác đối với chưa có và sẽ có sẽ là trực quan (ở đây, đối tượng của trực quan chỉ có tính không gian mà không có tính thời gian), năng lực của trực giác là tiền đề sinh ra tư duy mang tính sáng tạo trong kết qu của tư duy có tính sáng tạo, bộ phận có giá trị lư tính có thể chính là khoa học. Thiết kế có tính chất sáng tạo đời người đồng thời làm cho nó có giá trị lư tính là thiết kế cuộc đời của những người mạnh, người thắng lợi, trong đó tràn ngập trí tuệ nhân sinh rộng lớn. Tôi muốn tự giác giành được vận may th́ không thể thiếu trí tuệ này.
Trong chặng đường dài từ cm giác đến khoa học, tồn tại là tính có trước, c̣n khoa học có giá trị thực tế nhất đối với loài người. Triết học duy tâm th́ cắt đi phần đầu (tồn tại) mà bắt đầu từ cm giác cũng cắt đi phần đuôi (khoa học) chỉ nhấn mạnh ở giai đoạn trực giác và tư duy. Triết học sinh mệnh, chủ nghĩa trực quan của Baigeson cũng là dừng lại ở đây, lấy trực quan là trên hết, lấy “tự do tinh thần của khách quan” là trên hết. Chủ nghĩa duy vật biện chứng th́ chú trọng toàn bộ quá tŕnh của sinh mệnh, vừa truy hỏi lư do tồn tại cm giác, cũng truy hỏi kết qu của trực giác và sau tư duy. Tôi kiên tŕ nắm ở chỗ này quyết không đem ḿnh đặt vào trong một thế giới cm giác trống rỗng một cách cô lập.
Song, đối ứng với thời gian vật lư, trên thực tế tôi chủ yếu sống trong thời gian cm giác, trong thời gian cm giác trôi qua đi tôi thể hiện cm nhận sự tồn tại và vận động của sinh mệnh, việc này trở thành hạt nhân tinh thần mà tôi theo đuổi. Làm thế nào để trong quá tŕnh lâu dài của thời gian cm giác, dùng trạng thái tâm lư siêu việt nh́n thẳng vào giá trị đời người, đây là một trong những vấn đề khó lớn nhất của đời người bày ra trước mắt tôi, tôi dù một khonh khắc đều không có cách nào lẩn tránh nó, tôi cũng không thể trốn tránh nó.
Thế là đối với số phận, tôi bắt đầu trù tính cụ thể thực tế hơn.

2. Quá tŕnh và mục tiêu trù tính: tôi sống trong “lưỡng thê"
Tôi sống trong “lưỡng thê” với ư nghĩa đau khổ và vui vẻ. Tôi là đau khổ, số mệnh tôi nhất định phi tiếp nhận khổ nạn. Tôi đồng thời lại vui vẻ, tôi theo đuổi vui vẻ. Tôi đồng thời phi tri qua hai thể nghiệm tâm lư hoàn toàn trái ngược đau khổ và vui vẻ.
Ham muốn theo đuổi và gắng gượng trở thành toàn bộ bn chất của tôi. Bởi v́ tôi là con người tất nhiên có ham muốn và theo đuổi của bn thân ḿnh. Tôi v́ thực hiện nó mà một phút cũng không ngừng cố gắng phấn đấu cũng chưa my may từng buông th ḿnh. Do đó, tất c mọi khổ nạn, thất bại và gắng gượng đều sinh ra từ đó. Hn thế chúng từ trước đến sau đi kèm với c quá tŕnh sinh mệnh của tôi. Đây đưng nhiên là một quá tŕnh tràn ngập đau khổ. Tôi dùng vô số lần trắc trở và thất bại để thêu dệt nên mộng thành công. Có người nói tôi lúc này đây đang trong đau khổ và vô vị giống như một con lắc đang đu đưa qua lại. Tôi đang đứng trước đau khổ hai mặt, đau khổ của thất bại, đau khổ của thành công. Bởi v́ tôi thật ra không xem thành công làm mục tiêu đời người của tôi, tôi chỉ từ mỗi lần thành công thể nghiệm giá trị của sinh mệnh, từ đó trong khonh khắc vô cùng ngắn ngủi giành được thành công phát ra một chút tiếng cười vui vẻ. Nhưng ngay tức khắc sinh ra một t́m ṭi và theo đuổi mới, từ đó lại bắt đầu một ṿng gắng gượng và đau khổ mới. Hn nữa, khi mục tiêu mới c̣n chưa sinh ra, tức là trước khi bắt đầu một ṿng gắng gượng và đau khổ mới, tôi luôn cm thấy trống tri và vô vị mà trước đây chưa từng có. Đó sẽ là sự giày ṿ tinh thần mà thành công đem đến cho tôi.
Cho nên nói, ham muốn và gắng gượng, trắc trở và thất bại, chán ngán và đau khổ đă tạo nên toàn bộ nội dung trong quá tŕnh sinh mệnh của tôi. ư chí kiên nhẫn, sức mạnh nhân cách của tôi, mỗi một chút thành tựu sự nghiệp của tôi đều sinh ra từ trong hàng chuỗi những khó khăn trắc trở như thế. ư nghĩa và giá trị sinh mệnh của tôi cũng chính là thực hiện trong khó khăn trắc trở như thế. Nếu như không có hàng chuỗi khó khăn trắc trở này, hoặc lẩn tránh nó th́ sinh mệnh của tôi có thể trở thành hư vô. Tôi muốn sống một cách thực sự, số mệnh nhất định phi chịu đựng hàng chuỗi đau khổ và giày ṿ này.
Nhưng, mục tiêu của tôi thật ra không phi ở chỗ đau khổ. Tất c mọi việc làm của tôi, tất c mọi theo đuổi, đều là v́ một mục tiêu cuối cùng: vui vẻ. Tôi tin tưởng vững chắc rằng đời người cần phi vui vẻ. Vui vẻ phi giống như một bài th. Vui vẻ phi giống như một con suối nhỏ róc rách tuôn đều, chy đến những con sông đẹp, chy đến tận biển c màu xanh biếc, chy đến tận những ni nó không hề hay biết.
ư chí của Tăng Điểm từng nói, được Khổng Tử tán thành, vốn chính là một mục tiêu cao nhất của đời người - Thời tiết cuối mùa xuân, sự thích nghi với mùa xuân đă quen, năm sáu chàng thanh niên, sáu by cậu thiếu niên rủ nhau ra tắm ở sông Nghi, đứng hóng mát ở Vũ Vu đài, sau đó hồ hởi ra về.
Khổng Tử, một đời hong hốt lo phiền, tích cực vào đời, sở dĩ biểu thị lặng im đối với ư chí trị quốc yên bang của mấy đệ tử trước Tăng Điểm tŕnh bày mà lại chỉ độc nhất tán thành chí hướng của Tăng Điểm, thật ra không phi Khổng Tử sa sút nn ḷng có ư nghĩ thoát khỏi trần ai, mà ở chỗ ông đă nh́n thấy mục tiêu cuối cùng của đời người là nên vui vẻ. C̣n trị quốc yên bang chỉ là thủ đoạn để thực hiện mục tiêu này.
Khi tôi dựng lên mục tiêu này cho ḿnh, tất c mọi việc làm và theo đuổi của tôi v́ mục tiêu này cũng đều trở nên vui vẻ, tất c mọi đau khổ trong quá tŕnh sinh mệnh của tôi cũng đều trở nên vui vẻ. Lúc này, tất c mọi cm giác đau khổ đều tan biến thành mây khói. Đối mặt với tất c mọi tai ách và khổ nạn, tôi cũng đều không thay đổi niềm vui, tôi chỉ cm thấy niềm vui sướng của đời người.
Lúc này, tôi mới cm thấy rằng “ăn một giỏ cm, uống một bầu nước, sống trong ngơ hẻm vắng, người khác chịu đựng nổi nỗi khổ đó, thế mà Nhan Hồi vẫn không thay đổi niềm vui vốn có”, vốn là một giới hạn của nhân cách vĩ đại biết bao.
Do đó, bất kể định mệnh của tôi phi gánh chịu bao nhiêu đau khổ, tôi vẫn yêu đời, tôi vẫn nhiệt liệt ôm hôn cuộc đời. Tôi làm cho quá tŕnh của sinh mệnh thống nhất lại với mục tiêu một cách hài ḥa. Từ đó tôi sẽ không sống trong “lưỡng thê” nữa. Dù cho khi bi thuyền ngược ḍng, trong tất c mọi gian nan trắc trở của thể xác và tinh thần, tôi cũng có thể thể nghiệm được niềm vui sướng của đời người.
Song, đời người là ngắn ngủi. Khi hưởng thụ cuộc đời vui vẻ, nếu như không có giác ngộ của sinh mệnh, đời người sẽ bị một bóng đen to lớn bao trùm. Cái bóng đen này chính là: tử vong.
Signature: Thạch _Sa lăng đăng
Làm xốn mắt người..
Trả lời với trích dẫn
  #3  
Cũ 01-05-11, 12:17 PM
Avatar của Sa Thạch
Sa Thạch Sa Thạch đang ẩn
Sơ Cấp
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Sa Thạch
Mặc định

2. Quá tŕnh và mục tiêu trù tính: tôi sống trong “lưỡng thê"

Tôi sống trong “lưỡng thê” với ư nghĩa đau khổ và vui vẻ. Tôi là đau khổ, số mệnh tôi nhất định phi tiếp nhận khổ nạn. Tôi đồng thời lại vui vẻ, tôi theo đuổi vui vẻ. Tôi đồng thời phi tri qua hai thể nghiệm tâm lư hoàn toàn trái ngược đau khổ và vui vẻ.
Ham muốn theo đuổi và gắng gượng trở thành toàn bộ bn chất của tôi. Bởi v́ tôi là con người tất nhiên có ham muốn và theo đuổi của bn thân ḿnh. Tôi v́ thực hiện nó mà một phút cũng không ngừng cố gắng phấn đấu cũng chưa my may từng buông th ḿnh. Do đó, tất c mọi khổ nạn, thất bại và gắng gượng đều sinh ra từ đó. Hn thế chúng từ trước đến sau đi kèm với c quá tŕnh sinh mệnh của tôi. Đây đưng nhiên là một quá tŕnh tràn ngập đau khổ. Tôi dùng vô số lần trắc trở và thất bại để thêu dệt nên mộng thành công. Có người nói tôi lúc này đây đang trong đau khổ và vô vị giống như một con lắc đang đu đưa qua lại. Tôi đang đứng trước đau khổ hai mặt, đau khổ của thất bại, đau khổ của thành công. Bởi v́ tôi thật ra không xem thành công làm mục tiêu đời người của tôi, tôi chỉ từ mỗi lần thành công thể nghiệm giá trị của sinh mệnh, từ đó trong khonh khắc vô cùng ngắn ngủi giành được thành công phát ra một chút tiếng cười vui vẻ. Nhưng ngay tức khắc sinh ra một t́m ṭi và theo đuổi mới, từ đó lại bắt đầu một ṿng gắng gượng và đau khổ mới. Hn nữa, khi mục tiêu mới c̣n chưa sinh ra, tức là trước khi bắt đầu một ṿng gắng gượng và đau khổ mới, tôi luôn cm thấy trống tri và vô vị mà trước đây chưa từng có. Đó sẽ là sự giày ṿ tinh thần mà thành công đem đến cho tôi.
Cho nên nói, ham muốn và gắng gượng, trắc trở và thất bại, chán ngán và đau khổ đă tạo nên toàn bộ nội dung trong quá tŕnh sinh mệnh của tôi. ư chí kiên nhẫn, sức mạnh nhân cách của tôi, mỗi một chút thành tựu sự nghiệp của tôi đều sinh ra từ trong hàng chuỗi những khó khăn trắc trở như thế. ư nghĩa và giá trị sinh mệnh của tôi cũng chính là thực hiện trong khó khăn trắc trở như thế. Nếu như không có hàng chuỗi khó khăn trắc trở này, hoặc lẩn tránh nó th́ sinh mệnh của tôi có thể trở thành hư vô. Tôi muốn sống một cách thực sự, số mệnh nhất định phi chịu đựng hàng chuỗi đau khổ và giày ṿ này.
Nhưng, mục tiêu của tôi thật ra không phi ở chỗ đau khổ. Tất c mọi việc làm của tôi, tất c mọi theo đuổi, đều là v́ một mục tiêu cuối cùng: vui vẻ. Tôi tin tưởng vững chắc rằng đời người cần phi vui vẻ. Vui vẻ phi giống như một bài th. Vui vẻ phi giống như một con suối nhỏ róc rách tuôn đều, chy đến những con sông đẹp, chy đến tận biển c màu xanh biếc, chy đến tận những ni nó không hề hay biết.
ư chí của Tăng Điểm từng nói, được Khổng Tử tán thành, vốn chính là một mục tiêu cao nhất của đời người - Thời tiết cuối mùa xuân, sự thích nghi với mùa xuân đă quen, năm sáu chàng thanh niên, sáu by cậu thiếu niên rủ nhau ra tắm ở sông Nghi, đứng hóng mát ở Vũ Vu đài, sau đó hồ hởi ra về.
Khổng Tử, một đời hong hốt lo phiền, tích cực vào đời, sở dĩ biểu thị lặng im đối với ư chí trị quốc yên bang của mấy đệ tử trước Tăng Điểm tŕnh bày mà lại chỉ độc nhất tán thành chí hướng của Tăng Điểm, thật ra không phi Khổng Tử sa sút nn ḷng có ư nghĩ thoát khỏi trần ai, mà ở chỗ ông đă nh́n thấy mục tiêu cuối cùng của đời người là nên vui vẻ. C̣n trị quốc yên bang chỉ là thủ đoạn để thực hiện mục tiêu này.
Khi tôi dựng lên mục tiêu này cho ḿnh, tất c mọi việc làm và theo đuổi của tôi v́ mục tiêu này cũng đều trở nên vui vẻ, tất c mọi đau khổ trong quá tŕnh sinh mệnh của tôi cũng đều trở nên vui vẻ. Lúc này, tất c mọi cm giác đau khổ đều tan biến thành mây khói. Đối mặt với tất c mọi tai ách và khổ nạn, tôi cũng đều không thay đổi niềm vui, tôi chỉ cm thấy niềm vui sướng của đời người.
Lúc này, tôi mới cm thấy rằng “ăn một giỏ cm, uống một bầu nước, sống trong ngơ hẻm vắng, người khác chịu đựng nổi nỗi khổ đó, thế mà Nhan Hồi vẫn không thay đổi niềm vui vốn có”, vốn là một giới hạn của nhân cách vĩ đại biết bao.
Do đó, bất kể định mệnh của tôi phi gánh chịu bao nhiêu đau khổ, tôi vẫn yêu đời, tôi vẫn nhiệt liệt ôm hôn cuộc đời. Tôi làm cho quá tŕnh của sinh mệnh thống nhất lại với mục tiêu một cách hài ḥa. Từ đó tôi sẽ không sống trong “lưỡng thê” nữa. Dù cho khi bi thuyền ngược ḍng, trong tất c mọi gian nan trắc trở của thể xác và tinh thần, tôi cũng có thể thể nghiệm được niềm vui sướng của đời người.
Song, đời người là ngắn ngủi. Khi hưởng thụ cuộc đời vui vẻ, nếu như không có giác ngộ của sinh mệnh, đời người sẽ bị một bóng đen to lớn bao trùm. Cái bóng đen này chính là: tử vong.
3. Trù tính cao nhất: Chỗ quy tụ của tôi là cái chết.
Nhịp điệu của tự nhiên làm cho tôi tất nhiên từ trẻ trai đi đến già lăo, ban tặng cuối cùng sinh mệnh cho tôi là để cho tôi dập tắt ngọn lửa của sinh mệnh, đi về Thiền quốc.
Chỉ dùng logic của triết học cũng có thể suy đoán: không có cái chết th́ không có sự sống. Đời người không có cái chết th́ sẽ không có khái niệm của thời gian. Không có cái chết th́ giá trị của sinh mệnh cũng sẽ không có
ǵ để nói. Cái chết đối với đời người vừa là bi tráng, đồng thời cũng là
thiêng liêng.
Chính v́ chết là một việc tuyệt đối, thời gian và sinh mệnh mới hiện rơ vô cùng quư báu. Tôi chính là từ trong bài bi ca truy điệu vong linh, cm thấy được sự vô cùng trang nghiêm và hùng vĩ của bn giao hưởng
sinh mệnh.
Đành là tôi tất nhiên phải đến với tuổi già, tôi chẳng có lí do ǵ mà không vô cùng quư trọng những năm tháng của tuổi thanh xuân, quư trọng từng phút từng giây, quư trọng mỗi khoảnh khắc trong suốt đời người
của tôi.
Đành là tôi tất nhiên phải đi vào cơi chết, tôi không có lư do ǵ mà không vô cùng quư trọng sinh mệnh, tôi cần phi cố gắng trước khi chết, thực hiện giá trị sinh mệnh của tôi với mức độ lớn nhất.
Tôi từ bụi trần ai của vũ trụ đến, cuối cùng cũng tất nhiên phải trở về nơi đó.

III- Tôi biết tôi không biết. Tôi từ lời nhắc nhở của á thánh Mạnh tử chưa từng quên: Nhược điểm của một người là thích xưng là bậc thầy trước mặt người khác
Với kiến thức cạn hẹp, sự từng trải b́nh thường, học thức nông cạn, tôi không bao giờ dám hy vọng quyển sách này trở thành bất cứ sự chỉ giáo nào để trù tính số phận. Điều hiến tặng cho bạn đọc nhiều lắm chỉ là một chút cảm giác của cá nhân tôi đối với vận mệnh cuộc đời mà thôi. Bất kể diễn đạt ngôn ngữ của tôi dưới h́nh thức như thế nào, ví như đại loại là “bạn nên”, xét đến cùng vẫn chỉ là cảm giác của tôi. Tin hay không tin tùy bạn, tuyệt không có ư là “làm thầy”.
Đă là cảm giác của cá nhân, thiên kiến và sai lầm sẽ không thể tránh khỏi. Wetegenstan đă dạy người ta: Một người đối với sự việc không thể nói ra th́ nên giữ im lặng. Nhưng trước mắt tôi thật ra không có ai quy định những điều ǵ có thể nói, những điều ǵ không thể nói. Thậm chí chính tôi, trước khi nói cũng thật ra không hoàn toàn biết rơ ràng tôi có thể nói điều ǵ và không thể nói điều ǵ. Bởi v́ những việc có thể nói lại chưa nói, việc không thể nói lại đă nói ra, cũng không thể tránh khỏi. Đương nhiên, cuối cùng tôi cũng chỉ có thể nói ra những điều tôi có thể nói.
Đồng thời, quyển sách này cũng được xây dựng trên cơ sở đọc hàng loạt lớn tư liệu, tôi đă đứng trên vai của nhiều hiền triết vĩ nhân trong ngoài nước xưa nay và nhiều bạn bè chưa nổi tiếng. Tôi cám ơn họ một cách sâu sắc, tôi đă dẫn ra rất nhiều quan niệm và thực tiễn của họ đối với vận mệnh đời người. Cho nên, quyển sách này cũng là nhận thức và cảm thụ của tôi đối với quan niệm và thực tiễn của họ, ở đây vẫn có thể c̣n có sai lầm.
Như vậy, tôi vừa cầu mong không khí văn hóa khoan dung, vừa cầu mong bạn đọc chỉ ra những thiếu sót và sai lầm.
Để thức tỉnh niềm hưng phấn đọc các vấn đề khác nhau, phong cách hành văn trong sách này không phải là một vẻ, một cách điệu, hầu như là có đủ mọi phong cách pha trộn lẫn nhau - hoặc kiểu dẫn dắt, hoặc có tính biện luận, hoặc có tính kể chuyện, hoặc có tính triết lư, từ đó xét về toàn cục cũng đă h́nh thành một phong cách đặc biệt của quyển sách này.
Signature: Thạch _Sa lăng đăng
Làm xốn mắt người..
Trả lời với trích dẫn
  #4  
Cũ 01-05-11, 12:18 PM
Avatar của Sa Thạch
Sa Thạch Sa Thạch đang ẩn
Sơ Cấp
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Sa Thạch
Mặc định

I- Màn mở đầu

2- Khoảnh khắc tính dục thức tỉnh
*. Tuổi 13 nguy hiểm!
*. Tính dục đă quấy rầy biết bao cuộc đời!
* Nó đă làm cho biết bao sinh mệnh vốn rất huy hoàng sán lạn trở nên âm u mờ nhạt, thậm chí dẫn đến chôn vùi cả tiền đồ tốt đẹp của một đời.
Sự tồn tại giới tính là sự tồn tại đặc sắc nhất, cơ bản nhất của sinh mệnh trong vũ trụ. Một ḿnh giống đực hoặc một ḿnh giống cái đều không thể sinh thành. Giới tính là cơ sở của sinh vật, do tự nhiên phú cho sinh vật bản năng tính dục, âm dương giao hợp, đực cái tương phối, nam nữ ḥa hợp th́ trên trời dưới đất mới có sức sống hừng hực mạnh mẽ đến như thế, mới có rộn tiếng chim ca, trăm hoa đua nở muôn hồng ngh́n tía, biển người như nước triều dâng...
Liệu ai có thể bày đặt ra một thế giới không có giới tính?
Tính dục, bản năng lớn nhất của con người, người ta vốn không cần thiết phải kiêng kỵ nói đến tính dục.
Thuở ban đầu của loài người, người ta đă phải trải qua thời đại mông muội tính dục tràn lan. Họ đă từng dao động mạnh mẽ giữa hai thái cực giữa người sống tự nhiên và người sống theo xă hội và đă bứt khỏi, cuối cùng quy phục dưới chân của nền văn minh, làm cho cả hai loại người đó được hài ḥa và tốt đẹp. Loài người trở thành sự tổng ḥa của xă hội, loài người cũng trở thành động vật có văn hóa, loài người đă sáng tạo ra thế giới văn minh thúc đẩy bản thân ḿnh văn minh hóa. Từ đấy, tính dục của con người có sự khác biệt căn bản với tính dục của động vật, nó sẽ không lấy bản năng làm cái cớ để dung túng cho nó muốn làm ǵ th́ làm. Do đó tính dục đă khoác lên mạng che của văn minh. Thiếu niên thiếu nữ v́ nó mà thẹn tḥ, tinh thần lư tính tự giác của những chàng trai cô gái thành niên làm cho nó tồn tại và phát triển lành mạnh. Thô lỗ và lịch sự, buông thả và có nề nếp, kín đáo và hàm súc cũng phân biệt hơn thua và cao thấp là ở chính chỗ
này đây.
Dấu hiệu báo trước tính dục thức tỉnh là hàng loạt hiện tượng sinh lư xuất hiện ra trên thân thể con người, tức là sự xuất hiện đặc trưng giới tính thứ hai. Con gái khi đến tuổi 11, 12, bộ ngực bắt đầu phát dục, vú dần dần nhô lên, mọc lông xung quanh bộ phận sinh dục, có kinh nguyệt, trên khuôn mặt cũng dần dần thoát khỏi vẻ ngây thơ mà hiện ra vẻ thùy mị. Con trai khi đến tuổi 13, 14 th́ biểu hiện ngày càng lộ ra, giọng nói ồ ồ, mọc lông quanh bộ phận sinh dục, cơ quan sinh dục phát triển, xuất hiện di tinh.
Lúc này, bạn đang rút khỏi thời thơ ấu và đang sải bước vào tuổi thành niên.
Một người không hề biết ǵ về kiến thức giới tính khi gặp những dấu hiệu này xuất hiện th́ hoặc là hoang mang, cảm thấy khó xử, do đó muốn t́m cách nịt chặt vú lại, dấu kín không để cho nó nổi lộ, hoặc là hoảng hốt lo sợ, ngượng nghịu nói với người khác.
Cùng với sự thành thục của sinh lư giới tính, ư thức giới tính tự nhiên sn sinh và theo đó tính dục thức tỉnh. Do sự xuất hiện tâm lí này mà trai gái có thể đứng ngồi không yên, không biết làm sao, từ đó mà đặc biệt quan tâm đến ḿnh hn. Về phưng diện sinh lư giới tính, điều mà con trai quan tâm nhất là bộ phận sinh dục của ḿnh to nhỏ, tương lai liệu có thể tiến hành sinh hoạt tính dục b́nh thường được không. C̣n con gái th́ luôn lo sợ công năng tính dục của ḿnh ở một số phưng diện nào đó có thể có khiếm khuyết, đă vô t́nh manh động thể nghiệm yêu mơ mơ màng màng mà trước đây chưa từng có, biểu hiện ra đặc biệt hiếu kỳ và quan tâm đến người khác giới. Con người đă tiến bước vào tuổi 13 nguy hiểm!
Cô gái 13 tuổi, đối với bản thân ḿnh chỉ là hồ đồ chẳng hề biết ǵ, đối với cuộc đời c̣n mịt mù, đối với xă hội th́ xa lạ, có thể nói vẫn c̣n là đứa trẻ thơ ngây bị buộc chặt vào tay cha mẹ. Nhưng một loại nhân tính - tính dục đă bắt đầu manh động trong ḷng bạn, từng cơn từng cơn quét sạch vẻ ấu trĩ và ngây thơ của bạn. Lúc này có thể các bậc cha mẹ và thầy cô giáo vô tâm vẫn chưa thể phát hiện ra sự biến đổi này, không biết bạn đă bước vào khoảnh khắc tính dục thức tỉnh, đang đối mặt với một cuộc thử nghiệm đau khổ đầu tiên của cuộc đời. Bạn v́ thế mà cảm thấy bị ức chế.
Bất kể là trai gái, tính dục thức tỉnh đều là một sự kiện trọng đại trong đời người. Khoảnh khắc tính dục thức tỉnh là giờ phút thiêng liêng nhất của đời người. Lúc này, bạn rất dễ dàng mắc lừa, rơi vào vũng bùn nhơ nhuốc - hoặc là do sự vô tri hiếu kỳ của chính bạn mà rơi tơm vào cạm bẫy của tự nhiên đặt bày cho bạn, v́ sự phát triển tính dục dị h́nh mà trở thành một người mắc bệnh biến thái của tính dục. Hoặc là do người xấu có dụng ư khác lợi dụng sự vô tri, hiếu kỳ của bạn lúc này mê hoặc và dụ dỗ bạn cùng đi vào con đường không lối thoát, thậm chí c̣n làm cho bạn bước vào con đường tội lỗi. Cả hai cách đó đều có thể khoác lên cuộc đời của bạn một tấm mạng đen ng̣m nặng nề, khiến bạn phải phiền năo hối hận suốt đời, hoặc là từ đó sẽ nản ḷng nhụt chí chỉ dấn thân vào công việc.
Khoảnh khắc tính dục thức tỉnh đă làm bao nhiêu người bị đổ ngă. Tính dục đă từng quấy rầy bao nhiêu cuộc đời! Nó làm cho bao nhiêu sinh mệnh vốn rất huy hoàng sáng lạn trở nên âm u mờ nhạt, thậm chí dẫn đến chôn vùi cả tiền đồ tốt đẹp của một đời!
Những tư liệu của bộ môn chữa trị bệnh t́nh dục đă chứng minh: trong xă hội văn minh công nghiệp hiện đại những người mắc bệnh biến thái t́nh dục chỉ tăng mà không giảm.
Trại cải tạo lao động báo cáo: những năm gần đây tỷ lệ phạm tội tính dục trong số thiếu niên phạm pháp có xu thế tăng theo đường thẳng, c̣n con gái lần đầu tiên sa ngă ở độ tuổi 13 cũng có nhiều người!
ở Phúc Kiến, một cô gái 16 tuổi do thi vào trường Trung học phổ thông bị trượt đă tự ḿnh đến thành phố Hạ Môn đi làm thuê, chẳng bao lâu biến thành nguồn kiếm tiền của ông chủ một khách sạn tư nhân - lấy việc bồi rượu bồi pḥng thu hút các loại khách, trước sau đă tiếp khách hơn 40 lượt người. Sau 5 tháng đă bị bắt và đưa vào trại cải tạo lao động. Hỏi cô ta:
“Cháu tuổi c̣n nhỏ như thế này đă tiếp các loại đàn ông, không sợ à?”
Cô ta đă nói thẳng thừng không e ngại: Từ năm 13 tuổi sau nhiều lần bị người chú họ hơn cô ta 18 tuổi cưỡng dâm, cô ta đă không sợ ngủ với đàn ông rồi.
Một thiếu nữ bị chà đạp tàn tạ quá sớm!
ở Trường Sa, ba tên tội phạm đă thay nhau hiếp dâm một thanh nữ trên chiếc ô tô Trung-Ba, độ tuổi đều khoảng chừng 18, về sau điều tra chứng thực, trong đó có một tên tội phạm khi 14 tuổi đă bắt đầu đi vào con đường tội phạm tính dục.
Cho nên, bạn cần phải cảnh giác ở khoảnh khắc tính dục thức tỉnh!
Trước hết, bạn cần phải nhận thức được tính dục thức tỉnh là một hiện tượng tâm sinh lư b́nh thường của người khỏe mạnh, không nên ngượng ngùng, không nên lẩn tránh, cũng không nên cảm thấy hiếu kỳ hoặc hoảng sợ. Ai ai cũng như thế không có ǵ đáng ngạc nhiên.
Thứ hai là bạn không phải lưỡng lự và lo lắng, lúc này bạn đang thuộc lứa tuổi hoàng kim đang phát dục thể trạng, tăng trưởng tri thức, dùng ư thức này để đè bẹp tất cả, từ đó dùng tinh lực chủ yếu để thu hút tri thức, rèn luyện thân thể. Với tiền đề này, sinh lư giới tính và tâm lư giới tính của bạn sẽ có thể được phát triển lành mạnh. Bạn phi luôn luôn nhắc nhở ḿnh, bạn là động vật có tay của vạn vật, bạn là tinh hoa của vũ trụ, bạn là toàn bộ kết tinh văn minh của loài người, cần phải lấy văn minh để chiến thắng dă man và thô tục. Tính dục thật ra không phải là toàn bộ của sinh mệnh. Màn mở đầu cuộc đời của bạn mới chỉ vừa hé mở, c̣n có rất nhiều, rất nhiều sự nghiệp vĩ đại hơn, quan trọng hơn đang chờ đón bạn. Tương lai c̣n dài, quyết không thể gục ngă vào lúc mở màn!
Signature: Thạch _Sa lăng đăng
Làm xốn mắt người..
Trả lời với trích dẫn
  #5  
Cũ 01-05-11, 12:18 PM
Avatar của Sa Thạch
Sa Thạch Sa Thạch đang ẩn
Sơ Cấp
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Sa Thạch
Mặc định

3. Khoảnh khắc phát hiện ḿnh lớn lên trông xấu xí

* Bạn mặc dù bề ngoài xấu xí, nhưng dựa vào ḷng yêu cái đẹp bùng cháy măi măi của bạn, dựa vào ư chí vô cùng kiên cường, ḷng nhân từ và tiết tháo cao thượng, độ lượng của bạn, dựa vào thái độ vui vẻ thoải mái luôn mỉm cười nh́n thẳng vào việc đời của bạn, bạn sẽ có sinh mệnh đẹp đẽ, nhận được cuộc đời tươi đẹp. Vận mệnh sẽ mỉm cười với bạn.
Ḷng yêu cái đẹp ai cũng có, bạn chắc chắn là yêu cái đẹp.
Nhưng, tự nhiên đă rập khuôn sáng tạo ra các sinh vật khác, lại không rập khuôn sáng tạo ra con người. Sinh mệnh của các sinh vật khác được phục chế và kéo dài, bất kể là cơ chế bên trong hoặc là h́nh dáng bên ngoài của nó đều có tính tương tự phổ biến và tính thống nhất. C̣n con người th́ bất kể phẩm cách tâm tính bên trong, tu dưỡng tiết tháo hay là kích thước h́nh thể bên ngoài, màu da, ngũ quan của nó đều sai khác rất lớn, không có cái nào được lập lại. Giữa xinh đẹp và xấu xí thật là có sự khác nhau một trời một vực. Có người sinh ra đă xinh đẹp làm cho người khác mê hồn, trái lại có người lại xấu xí đến lạ kỳ, làm cho người khác phát sợ. Tuyệt đại đa số người ở giữa hai thái cực trên, không thể thu hút được tâm hồn người khác, nhưng cũng không đến nỗi xấu xí lắm.
Có lẽ đến một ngày nào đó bạn đột nhiên phát hiện thấy ḿnh lớn lên trông xấu xí. Đương nhiên không loại trừ bạn xem cái xấu xí của bản thân ḿnh quá nghiêm trọng, dưới con mắt của người khác, bạn vốn không xấu, bạn lại muốn lấy các ngôi sao điện ảnh xinh đẹp đối chiếu, tự cảm thấy xấu đi vài phần. Có lẽ một vài mặt nào đó của bạn trông xấu, c̣n các mặt khác th́ thật ra không xấu, thậm chí cái đẹp của các mặt khác của bạn có thể bù đắp lại chỗ xấu kia, c̣n trong ấn tượng tổng thể của người ta th́ bạn thật ra không xấu. Nếu là như vậy, bạn nên thả lỏng tinh thần căng thẳng không yên, cổ vũ ḷng tin và dũng khí, uốn nắn lại cách tự đánh giá vẻ xấu của ḿnh.
Có lẽ cái xấu xí của bạn chỉ là tạm thời, theo sự phát triển cao của y học hiện đại, kỹ thuật làm đẹp nhan sắc, bạn có thể đến Mỹ viện để thực hiện kỹ thuật làm đẹp nhan sắc vài lần th́ bạn sẽ trở nên đẹp ngay hoặc ít nhất cũng không c̣n xấu xí nữa. Thế th́ bạn nên đi Mỹ viện nhé.
Bạn vốn là người yêu cái đẹp, nếu như bạn thật sự lớn lên trông xấu xí một chút, bạn có c̣n yêu cái đẹp nữa không? Bạn có thể đẹp được không? Bạn c̣n có thể tự yêu ḿnh không? Bạn c̣n có thể được người khác yêu không?
Mọi người có chút tu dưỡng văn ḿnh đều sẽ không hề ngần ngừ trả lời bạn dơng dạc rằng: bản tính yêu cái đẹp của bạn không hề thay đổi. Bạn vẫn là xinh đẹp. Bạn cần phải tự yêu ḿnh. Bạn nhất định có thể được tất cả mọi người yêu, yêu một cách chân thành.
Đành rằng tự nhiên đă không công bằng đối với bạn, đă cho bạn tướng mạo xấu xí, trước tiên bạn cần phải tiếp nhận sự thật đă định, không thể làm thay đổi được này (người có thể thông qua Mỹ viện để thay đổi là chuyện khác), bạn nên mỉm cười tiếp nhận nó, mỉm cười tiếp nhận số mệnh. Không cần thiết phải lẩn tránh nó, che dấu nó; không cần thiết phải ngượng ngùng, không cần thiết phải tự xấu hổ không bằng người. Tướng mạo xấu xí chắc chắn là một khiếm khuyết của sinh mệnh bạn, song bạn tính đến điều đó để làm ǵ? Khiếm khuyết về tướng mạo của bạn không hề tổn hại đến nhân cách và tiết tháo cao thượng của bạn, không tổn hại đến sự nghiệp tốt đẹp của bạn, không tổn hại đến thành tựu to lớn bạn có thể giành được và tất cả những cái đẹp khác trời phú cho bạn - giá trị to lớn sinh mệnh của bạn.
“Đẹp” là một khái niệm có thể khai thác theo chiều sâu vô hạn cũng có thể kéo dài ra bên ngoài vô hạn. Cái đẹp cao nhất của con người, thật ra không vẻn vẹn chỉ vẻ xinh đẹp h́nh thể và vẻ bề ngoài, mà là chỉ cái đẹp bên trong sinh mệnh của bạn - Bạn mặc dù bề ngoài xấu xí, nhưng dựa vào ḷng yêu cái đẹp bùng cháy măi măi của bạn, dựa vào ư chí vô cùng kiên cường, ḷng nhân từ và tiết tháo cao thượng, độ lượng của bạn, dựa vào thái độ vui vẻ thoải mái luôn mỉm cười nh́n thẳng vào việc đời của bạn, bạn sẽ có sinh mệnh đẹp đẽ, nhận được cuộc đời tưi đẹp. Vận mệnh sẽ mỉm cười với bạn.
Bạn biết, nhà văn Y Sách lưng gù mà xấu, nhà triết học Socrates (469 - 399 BC) tướng mạo cực xấu, họ vẫn được lưu danh thiên cổ, hưởng vinh dự khắp toàn cầu, chúng ta đều đang tắm trong ánh sáng của sinh mệnh họ tỏa ra. Sinh mệnh của họ không đẹp chăng? Nhân cách của họ không cao thượng chăng? Giá trị sinh mệnh của họ không to lớn chăng?
Có một nhà thơ trẻ nói, một người sinh ra trông xấu xí cố nhiên là một phần khiếm khuyết của sinh mệnh, “nhưng không có khiếm khuyết, có lẽ chính là một khiếm khuyết lớn của đời người”. Nhà thơ trẻ này đă tổng kết những người có khiếm khuyết có 4 ưu thế so với người không có khiếm khuyết, đại ư là:
1. Người có khiếm khuyết có thể làm cho người ta thể nghiệm được một loại t́nh cảm mà người b́nh thường tuyệt đối không thể nghiệm được, tính ngoan cường của sinh mệnh anh ta tồn tại càng thể hiện rơ uy lực của nhân tính, thể nghiệm được cảm giác nặng nề của sinh mệnh. Cuộc đời của anh ta càng thêm dồi dào, phong phú.
2. Người có khiếm khuyết không thể say đắm trong những năm tháng thoải mái vô vị, mà luôn luôn khát vọng mănh liệt thu được thành công ở các mặt khác để bù đắp lại khiếm khuyết của ḿnh, do đó càng dễ dàng kích dậy sức sống của sinh mệnh, sản sinh sức mạnh sinh mệnh vô cùng vô tận, làm cho người b́nh thường theo không kịp.
3. Người có khiếm khuyết nhận thức rơ ràng được những khiếm khuyết của ḿnh, so với người b́nh thường có sức tự phê phán ḿnh b́nh tĩnh và ngoan cường hơn, anh ta sẽ không kiêu ngạo ngông cuồng, sức sống trẻ trung măi măi không thể giảm sút.
4. Mỗi một thành tích mà người có khiếm khuyết giành được đều thu hút chú ư của người khác một cách đặc biệt, nhận được sự khâm phục của người khác, đồng thời không hay bị người khác ghen tỵ.
Có người lại một khi phát hiện ra ḿnh xấu xí th́ thẹn tḥ khi gặp người khác, hoặc suốt ngày lấy nước mắt rửa hận, thậm chí lấy việc tự sát để kết liễu cuộc đời, đó thật là quá ngu muội, quá nhỏ nhặt, quá bất hạnh.
Bạn có lẽ là một người có khí chất triết học rất mạnh mẽ, bạn cho rằng những người thật sự từng hưởng thụ lạc thú của đời người đều phải từng trải qua sự dày ṿ của đau khổ, bạn đă từng thưởng thức câu danh ngôn của Roman Roland:
“Chỉ có những người từng thể nghiệm đau khổ, mới có thể hiểu được giá trị chân chính của cuộc đời”.
Bạn nên nhớ lại khái niệm nổi tiếng từng bị người ta v́ hiểu nhầm nên nguyền rủa của Thúc Bn Hoa: “Đau khổ và buồn chán là hai bộ phận cấu thành cơ bản nhất của đời người”.
Đứng trên ranh giới như thế nh́n bao quát đời người, bạn dù ngoại h́nh xấu xí sẽ càng thêm b́nh tĩnh tiếp nhận sự thách thức của vận mệnh đối với bạn, tiếp nhận sự đau khổ mà tự nhiên ban tặng cho bạn, bạn vẫn tỉnh táo tự nhận ra sự tồn tại của đau khổ, không hề tê liệt, không hề lẩn tránh dù chỉ trong chốc lát.
Bạn cũng không hề kiêng kị chút nào để nói với người khác rằng bạn v́ xấu xí mà đă từng đau khổ, chịu đau khổ một cách sâu sắc. Nhưng bạn đă dũng cảm chịu đựng mọi đau khổ, cũng không mảy may bị đau khổ xô đẩy đến tàn tạ. Chính là đau khổ tạo nên tinh thần kiên cường ở bạn, đă tôi luyện nên phẩm cách tốt đẹp của bạn. Đau khổ đă làm cho bạn trở nên ngoan cường hơn, hoàn mỹ hơn. Sau đó bạn lại thể nghiệm sự vui sướng nhiều hơn sau khi chiến thắng đau khổ - sự vui sướng sâu sắc phát ra từ tận đáy ḷng sinh mệnh.
Chính bạn - trong quá tŕnh nh́n thẳng vào cuộc đời - cái xấu xí chiến thắng đau khổ đă đạt tới thế giới bên kia của khoái lạc, hiểu rơ cái đẹp chân chính của đời người.
Đẹp, cái đẹp hoàn toàn chân chính măi măi thuộc về bạn.
Signature: Thạch _Sa lăng đăng
Làm xốn mắt người..
Trả lời với trích dẫn
  #6  
Cũ 01-05-11, 12:19 PM
Avatar của Sa Thạch
Sa Thạch Sa Thạch đang ẩn
Sơ Cấp
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Sa Thạch
Mặc định

4. Khoảnh khắc phát hiện ḿnh ngu đần

*. Bạn tự nhận là ngu đần, một phán đoán hoàn toàn sai lầm, một sự tự hiểu lầm sâu sắc.
* Dung lượng dự trữ của bộ óc con người là một số thiên văn to lớn: 1015 ~ 1021!
Con người là kiệt tác vô cùng thần kỳ của giới tự nhiên. Chỗ thần kỳ nhất của con người là nó có bộ năo thông minh không thể tưởng tượng được.
Nhưng, chỉ v́ mấy lần làm việc thất bại, v́ thành tích học tập luôn luôn đứng sau người khác, v́ cha mẹ và thầy giáo thường mắng chửi bạn “ngu xuẩn”, bạn đă cảm thấy ḿnh không thông minh năng nổ bằng người khác, tự nhận là ngu đần.
Một lời tự phán đoán hoàn toàn sai lầm. Một việc tự hiểu lầm sâu sắc.
Bạn có biết đại năo của bạn có trữ lượng và tiềm năng bao nhiêu không?
Khoa học hiện đại nghiên cứu đă chỉ rơ, dung lượng dự trữ của năo người là một số thiên văn to lớn: 1015 ~ 1021! Hàm nghĩa của con số này là: Một máy tính có dung lượng dự trữ 1015, có thể tồn trữ 1.000.000 tỷ đơn vị thông tin. Nếu như một chữ Hán dùng 10 lượng thông tin để tính, một người mỗi giờ đọc được 10.000 chữ, mỗi ngày đọc 8 giờ th́ 1.000.000 tỷ lượng thông tin tương đương với lượng thông tin tiếp xúc của một người đọc 3.000.000 năm.
Nói cụ thể hơn là theo dự tính số sách trong thư viện toàn thế giới có khoảng 800 triệu quyển, mỗi quyển sách lấy trung b́nh chứa khoảng 6 triệu bytes để tính, th́ lượng thông tin chứa số sách của thư viện trên thế giới là 4,8 triệu tỷ bytes. Con số này vừa đúng với số lượng thông tin mà bộ năo của một người có thể ghi nhớ.
Giáo sư Anôkxin, học tṛ của nhà bác học Pavlôp (Liên Xô) đă tính ra con số của đường liên tiếp tiếp xúc đột ngột và truyền xung động đi của bộ năo ở một người b́nh thường vốn có là sau số 1 thêm 100 triệu kilômét chiều dài các số O đánh trên máy chữ tiêu chuẩn (số liệu trên trích dẫn từ sách “Khai thác nửa năo bên phải của người” do Thiệu Vĩnh Phú biên soạn, Nhà xuất bản văn hóa Thượng Hải “Ngũ giác tùng thư” xuất bản năm 1988).
Việc này giống như là chuyện “Thiên phương dạ đàm” (tức chuyện A Rập “Ngh́n lẻ một đêm”) rất khó làm cho bạn tin tưởng. Xin đừng sốt ruột, mời bạn hăy tiếp tục xem một số tư liệu sau.
Trong tạp chí “Cuộc sống ngày nay” (Liên Xô) đă viết: “Nếu chúng ta có thể ép buộc đại năo của chúng ta đạt được một nửa khả năng làm việc của nó, th́ chúng ta có thể học được 40 loại ngôn ngữ một cách nhẹ nhàng, có thể học thuộc làu làu quyển Đại bách khoa toàn thư của Liên Xô, c̣n có thể học hết chương tŕnh của mấy chục trường đại học”.
Các chuyên gia tâm lư học cũng có những luận chứng tương tự. Nhà tâm lư học nổi tiếng nhất của Mỹ Viliam Damx nói: “Nếu so sánh với tiềm năng của chúng ta, chẳng qua chúng ta chỉ mới ở trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, chúng ta chỉ mới lợi dụng một bộ phận cực nhỏ của nguồn năng lượng thể xác và tâm trí của chúng ta mà thôi. Hướng về phía lớn hơn để bàn, mỗi người cách giới hạn của ḿnh c̣n khá xa, anh ta có đủ mọi năng lực, nhưng thường thường v́ thói quen c̣n chưa vận dụng hết”. Thói quen cũng là một tên đao phủ tự bóp chết tài năng
Đến đây, bạn chắc có phần nào tin tưởng rồi chứ. Đại năo của bạn lại là một vật thánh thần kỳ như thế. Bạn đă khai thác và lợi dụng một phần hết sức nhỏ bé trong nó phải không? Rơ ràng là bạn chưa khai thác và lợi dụng được 1 phần mười vạn, một phần triệu đâu.
Cho nên nói người vừa sinh ra đă ngu đần đến nỗi không thể xử lư nổi công việc b́nh thường, không thể hoàn thành nổi nhiệm vụ học tập là cực kỳ hiếm thấy. Dựa vào tính bẩm sinh để nói th́ tài năng duy tŕ sự sinh tồn cơ bản của ḿnh, sự sai khác giữa người này với người khác là cực kỳ nhỏ bé, cho dù một người khi vừa mới sinh ra hơi đần một chút, anh ta cũng hoàn toàn có thể thông qua việc huấn luyện trí năo và khai thác trí năng sau này để trở thành thông minh hn. Ngược lại khi là trẻ con thật ra không đần độn mà về sau này lại lười dùng năo, không nghĩ đến tiến thủ hoặc tự cho ḿnh là ngu đần, cam tâm đứng sau người khác, th́ anh ta càng sống càng ngu, càng sống càng đần, chưa già đă suy sụp.
Bất kể bạn sinh ra là ngu đần hay là thông minh, bây giờ bạn đều không nên nhận định ḿnh là ngu đần. Nếu như v́ trước đây bạn chưa chú ư huấn luyện trí năo và khai thác trí lực, bây giờ quả thực cảm thấy đầu óc ḿnh không dễ điều khiển có vẻ đờ đẫn. Những điểm người ta suy nghĩ được bạn nghĩ không ra, những việc người ta làm tốt bạn làm không nên, hoặc là trí nhớ của bạn không tốt, các sách đọc qua giống như nước trôi qua khó giữ lại được điều ǵ trong đầu óc của ḿnh. Quên trước sót sau, làm chỗ này th́ quên chỗ kia. Hoặc bạn cố chấp tŕ trệ không giàu sức tưởng tượng, hoặc bạn không có cách nào t́m ra manh mối từ trong sự việc rối ren v.v... Đối với việc đó, bạn không nên thất vọng, mà phải bắt đầu từ bây giờ có ư thức huấn luyện đầu óc của ḿnh. Chắc chắn hăy c̣n kịp, bất kể bạn là thuộc lứa tuổi thanh xuân, hay là đă quá trung niên hay là đang sải bước vào tuổi già, đầu óc của bạn đều có thể huấn luyện để dễ sai khiến hơn.
Huấn luyện như thế nào? Hiện nay có nhiều nhà tâm lư học, nhà tư tưởng, nhà triết học, nhà y học đă thiết kế ra đủ mọi loại phương án huấn luyện phát triển trí năo. Tổng hợp các cách giải quyết của các trường phái, nhiều người cho rằng trí óc của con người do 7 loại sức mạnh có tính chất và thành phần mỗi loại khác nhau hỗn hợp tạo thành, 7 loại yếu tố cơ bản này là:
1. Khả năng vận dụng con số.
2. Khả năng sử dụng ngôn ngữ văn tự.
3. Khả năng nhớ.
4. Khả năng tưởng tượng.
5. Khả năng phân tích phân biệt.
6. Khả năng tổng hợp quy nạp.
7. Khả năng tiếp nhận lư giải.
Bảy loại khả năng này có thể huấn luyện riêng biệt, cũng có thể huấn luyện tổng hợp. Bạn có thể nhắm đúng khả năng nào đó của ḿnh yếu để tự huấn luyện, để tự mạnh dạn khai thác - khai thác tiềm năng trí lực vô cùng vô tận trong đại năo của bạn.
Nhà tâm lư học nổi tiếng SI YUAN đă thiết kế ra phương pháp huấn luyện phân biệt 7 khả năng này, đại ư phương pháp đó là:
- Huấn luyện khả năng về con số, có thể t́m tổng của 5 số khác nhau, đợi sau khi bộ năo luyện thành thạo, sau đó hàng ngày ít nhất dùng khoảng 15 phút chuyên môn tính toán các bài toán phát sinh trong thực tế.
- Huấn luyện khả năng ngôn ngữ văn tự là nhận biết nhiều chữ mới, từ mới, thường ghi chép từ và không ngừng vận dụng những từ mới học trong diễn đạt ngôn ngữ.
- Phương pháp đơn giản mà có hiệu quả nhất để huấn luyện trí nhớ là đem những cái lần đầu tiên ḿnh nh́n thấy hoặc nghe thấy nhớ lấy thật chắc chắn, khi bạn thử ghi nhớ một sự việc, bạn sẽ nhanh chóng cảm thấy trí nhớ của bạn vẫn tồn tại khá vững chắc và chưa hề bị mất. Bạn muốn nhớ một việc lâu dài th́ cần phải làm cho nó tăng đậm ấn tượng của bạn. Muốn nhớ những thứ thuộc về h́nh tượng th́ dùng khái niệm trừu tượng để giúp thêm, muốn nhớ những khái niệm trừu tượng th́ dùng những cái thuộc về h́nh tượng để giúp thêm. Để làm tăng thêm ấn tượng, bạn không những phi xem, đôi khi c̣n phi đọc lên thành tiếng cho ḿnh nghe để cho thính giác cũng có thể giúp bạn nhớ. Thêm nữa là có kế hoạch ôn tập và gợi lại ấn tượng nào đó, là phưng pháp huấn luyện trí nhớ không thể xem nhẹ.
- Huấn luyện khả năng tưởng tượng, trước hết bạn phi đem tâm tư của ḿnh chuyên chú vào một sự nghiệp, làm cho kh năng của bạn phát triển theo một cách nhất định. Thứ hai là chú ư thu thập tư liệu, bất kể là những thứ vụn vặt bỏ đi cũng đều phi thu thập lại một cách trân trọng. Những tư liệu này chính là điểm bắt đầu của việc vận dụng trí tưởng tượng phát triển sự nghiệp. Cho nên trong túi của bạn, tốt nhất thường nên mang theo vở ghi hoặc giấy, bất kể lúc nào nhận được một ám thị - khi đọc sách nhận được, khi nói chuyện nhận được, suy ngẫm nhận được, đều nên ghi chép lại, luôn luôn ôn tập, lâu ngày sẽ có thể sản sinh khái niệm mới. Thêm nữa, vào lúc nhàn dỗi bạn thường nghĩ xa xôi trên trời dưới biển, cũng có thể huấn luyện trí tưởng tượng. Trong huấn luyện khả năng tưởng tượng, điều quan trọng nhất là học thức và kinh nghiệm không ngừng được tăng cường. Học thức và kinh nghiệm nghèo nàn hay phong phú có quan hệ chặt chẽ với trí tưởng tượng. Người có học thức nông cạn, kiến thức nghèo nàn, chịu hạn chế thực tế nhiều nhất, chắc chắn không thể vận dụng được tâm tư tỉ mỉ nghĩ ra kế hoạch đầy đủ không khiếm khuyết. Cấu thành trí tưởng tượng chắc chắn không phi được sinh ra từ số không - nguyên liệu chính cấu thành trí tưởng tượng là một bộ phận học thức và kinh nghiệm hấp thu được từ môi trường bên ngoài và biến thành tiềm thức của ḿnh. Bất cứ ai có trí tưởng tượng phong phú đều là lấy những cái đă tồn tại trên thế giới này làm c sở.
- Huấn luyện khả năng phân tích phân biệt, có thể là khi đi trên đường phố lớn, đứng trước tủ kính của cửa hiệu, xem một lát những đồ bày trong tủ, thử nh́n lướt qua đă có thể nh́n thấy những ǵ bày trong đó. (Theo kinh nghiệm của tôi, thường đem một chồng các bài viết có nội dung khác nhau dùng tốc độ cực nhanh phân loại theo chủ đề, vẫn có thể xem là một biện pháp tốt để huấn luyện khả năng phân tích phân biệt).
- Huấn luyện khả năng tổng hợp quy nạp, thường thường có thể đem những cái tính chất giống nhau để nghiên cứu so sánh hoặc ôn lại những điều học được gần nhất của ḿnh, xem trong những kiến thức hoặc sự vật này có những điểm liên quan ǵ.
- Huấn luyện khả năng tiếp nhận lư giải, có thể thường bỏ thời gian để suy tư, tự đặt ra vấn đề, tự t́m ra các đáp án có thể, sau đó từ trong các đáp án có thể t́m ra phương án tốt nhất.
Bạn có thể hăy làm thử một chút, có ư thức huấn luyện một thời gian, bạn sẽ có thể nhanh chóng cất bỏ được “gánh nặng ngu đần”.
Signature: Thạch _Sa lăng đăng
Làm xốn mắt người..
Trả lời với trích dẫn
The Following User Says Thank You to Sa Thạch For This Useful Post:
Nhím con (02-05-11)
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:52 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.