|
|
Thông Báo |
#1
|
|||
|
|||
Những bài b́nh của cuộc thi Xuân 2011
Các bạn thân mến
BTC xin mở topic này để các bạn tham gia viết bài b́nh cho những bài thơ dự thi Cuộc thi Xuân 2011. Trong rất nhiều những bài thơ dự thi, sẽ có những bài để lại trong ḷng các bạn những cảm giác bâng khuâng, những niềm xúc động, các bạn hăy tham gia viết bài b́nh về những bài thơ hay theo cảm nhận riêng của các bạn. Bài b́nh hay nhất sẽ được chọn để trao giải. Thân ái. |
The Following 6 Users Say Thank You to Lữ Khách For This Useful Post: | ||
CM4Q (14-02-11),
hoatigon208410 (29-12-10),
Nguyễn Việt Hà (17-02-11),
phale (22-12-10),
Tường Thụy (22-12-10),
Thành Phạm (04-11-14)
|
#2
|
|||
|
|||
CẢM NHẬN TÁC PHẨM DỰ THI HAY NHẤT: BÀI “CHỢ XUÂN” MXDL - 10.
Đi vào “Nguyệt viên” và đến với “Cuộc thi thơ Xuân 2011” tôi như bị ngơ ngẩn, ngất ngây trong vườn trăng huyền ảo. Mỗi bài thơ được chọn đưa lên đây lung linh như một vầng trăng. Đứng góc này tôi thấy vầng trăng này đẹp, đứng góc kia tôi thấy vầng trăng kia sáng. Tôi bâng khuâng tự hỏi: “Vầng trăng nào đẹp nhất?” Tôi có cảm giác như một người đứng trước hàng ngàn bông hoa khoe sắc, bông nào cũng rực rỡ, bông nào cũng ngát hương và cứ tần ngần không thể chọn cho ḿnh một bông nào. Cuối cùng tôi phải sử dụng đến những “dư chấn” để xác định “tâm chấn” mạnh nhất làm nghiêng ngả công tŕnh kiến trúc của tạo hóa là tâm hồn, nghĩa là thoát ra khỏi vườn trăng rồi nhắm mắt lại và hồi tưởng… Bằng cách ấy tôi đă t́m ra được vầng trăng hay là bông hoa đẹp nhất theo nhăn quan của ḿnh đó là: “Chợ Xuân”. Đọc tiêu đề “Chợ Xuân” ta biết ngay rằng tác giả sẽ đưa ta đến đâu và để làm ǵ, vào thời gian nào, không gian nào nhưng thật bất ngờ khi mục tiêu đi chợ bị thay đổi. Đối tượng của tác giả vẫn là hoa một bông hoa đẹp kỳ lạ nhưng không thể bán mua để cho người đến chợ Xuân phải chịu thèm và chắc chắn là tác giả đă về không bởi v́: “Hoa đào ngỡ thắm c̣n thua sắc/ Hương quất tưởng thơm hết dịu êm.” Đây là một bài thơ Đường luật thất ngôn bát cú chuẩn, điều đó không có ǵ phải bàn căi: chuẩn về niêm, luật, vần, đối…với những câu đề,thực, luận, kết rất có trọng lượng nhưng theo thiển ư của tôi th́ thay đổi một chút có thể “xuôi” hơn chăng? Đó là thay từ xiêu bằng từ ngả v́ ở câu thứ 6 tác giả dùng ngất ngây nghiêng th́ ở câu thứ 5 nên dùng ngơ ngẩn ngả. Như vậy về ư nghĩa vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên thủy nhưng lực hấp dẫn của luật đối càng tăng bởi 3 phụ âm ng đối với 3 phụ âm ng, từ láy đối với từ láy, thanh bằng đối với thanh trắc…, hai thanh trắc ở câu trên đi liền nhau là ngẩn, ngả như hai thanh bằng ở câu dưới là ngây, nghiêng làm tăng cường độ, trường độ dư âm của câu thơ. “Chợ Xuân” là một bài thơ chăng? Không đơn thuần như thế. Có thể nói đây là một chuyện t́nh, một chuyện t́nh đơn phương chưa có hồi kết mặc dù tác giả viết: “chẳng thể bán muaphải chịu thèm”. V́ sao tôi đoan chắc như vậy? V́ thực ra ngoài vẻ đẹp làm tác giả phải ngơ ngẩn, ngất gây…Bông hoa này ở đâu? Đă có chủ sở hữu chưa, đó c̣n là ẩn số. Đọc bài thơ tôi bỗng nhớ đến 2 câu thơ cũng ca ngợi “Giai nhân tuyệt thế”: “Anh hùng chiến trận không ngă ngựa / Mà phải buông gươm trước mỹ nhân..” Rất may là tác giả đă không buông bút mà đă cho chúng ta được thưởng thức thi tứ đẹp. Tôi nghĩ rằng xuân tới tác giả sẽ lại đi đến chợ này hy vọng lại gặp “may” trong“phiên chợ t́nh” như năm nay và tôi cũng lại hy vọng được thưởng thức một áng thơ như thế vào mùa xuân tới. Nói đến từ “May” trong câu thơ đầu tôi thấy rằng nó “vang” quá. Người ta đi chợ thường chỉ nói may mua được giá hời, may mua được đồ ngon…c̣n “người thơ” lại xuưt xoa may gặp được, may phát hiện được cái đẹp, vẻ đẹp. Đó chính là cái khác nhau giữa người b́nh thường và người có tâm hồn nghệ sỹ vậy. Tác giả là một người tinh tế, tế nhị. Mặc dù chỉ thoáng nh́n đă muốn say, đă ngơ ngẩn, đă ngất ngây nhưng không có những biểu hiện thô lỗ làm cho “Hoa” có thể “cụp” lại. V́ “Hoa” mà kín đáo, tốn công đi ṿng lối lạ, đi tắt đường quen, một hành động đáng để cho những kẻ thô lỗ học tập. Cũng chính v́ thế mà sắc đẹp được chiêm ngưỡng càng đẹp tự nhiên. Chắc chắn vẻ đẹp Thiên phú của hoa càng làm cho người thơ ch́m đắm trong mơ ước và cuối cùng phải thốt lên : “Chợ này sao có loài hoa hiếm?” rồi tự kết luận “Chẳng thể bán mua phải chịu thèm.” Qua câu kết ta càng hiểu thêm tác giả là người như thế nào, quan niệm về “Vị thần linh duy nhất có thể nh́n thấy được” là đồng tiền ra sao và cũng qua đó tác giả làm cho người đọc phải tôn sùng cái đẹp mà tác giả đă ca ngợi v́ cô gái không chỉ có nhan sắc mà c̣n là người có phẩm hạnh, cái mà hiện giờ xă hội phải tôn vinh hơn cả bởi Tiền Nhân đă dạy rất sâu xa: “Đến trước là cái đẹp nhưng ở lại là cái đức”. Tóm lại, theo tôi: “Chợ Xuân” là một thi phẩm hay nhất, đáng yêu và đáng nhớ nhất! anhltd |
The Following 13 Users Say Thank You to Lữ Khách For This Useful Post: | ||
CM4Q (14-02-11),
Hạnh lth (19-02-11),
hoatigon208410 (16-02-11),
Ngô Nguyễn (14-02-11),
Nguyễn Việt Hà (17-02-11),
Nhím con (14-02-11),
phale (14-02-11),
Tường Thụy (16-02-11),
Thành Phạm (04-11-14),
tranthehai04 (27-02-11),
traveler (16-02-11),
Vịt Anh (14-02-11),
Cheal (16-02-11)
|
#3
|
|||
|
|||
Chúng ta có giải cho bài b́nh thơ mà hiện nay mới chỉ có 1 bài b́nh này...
Cả nhà ḿnh tham gia đi nào. Thời hạn kết thúc nhận bài b́nh là 6/3/2011. Nhanh tay lên cả nhà ơi... p/s: Các bài b́nh, các anh chị và các bạn post trực tiếp vào đây nhé! Lần sửa cuối bởi phale; 16-02-11 lúc 08:36 AM |
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#4
|
||||
|
||||
Hum ni 16/02 ̣i cô PL ui .....
|
The Following 2 Users Say Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post: | ||
phale (16-02-11),
Thành Phạm (04-11-14)
|
#5
|
|||
|
|||
Ơ, 6/3. Đầu óc cô PL để đâu í nhỉ... |
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (16-02-11),
Thành Phạm (04-11-14)
|
#6
|
||||
|
||||
Hi.. nhầm là chuyện b́nh thường mà cô . Cô PL mở màn đi, cho G đọc ké với, hi ....
|
The Following 2 Users Say Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post: | ||
phale (16-02-11),
Thành Phạm (04-11-14)
|
#7
|
|||
|
|||
MXTD - 06
MỘT NÉT XUÂN Làm sao mà biết xuân sang Nếu không chợt thấy trên làn môi em Làm sao mà biết trăng lên Mặt em vành vạnh trong đêm, rạng ngời Làm sao biết được biển khơi Mắt em thăm thẳm để tôi đắm ch́m. Làm sao biết được tiếng chim Nghe em lảnh lót, con tim rộn ràng. Gặp em sang chợ, qua làng Ngẩn ngơ tôi trước dịu dàng nét xuân Dơi theo em bóng xa dần Giữa mưa bay cứ tần ngần măi thôi. Giá em buông một nụ cười Giá tôi dám ngỏ một lời. Giá như ... Nhịp điệu lục bát nhẹ nhàng níu ánh mắt tôi không rời... "Làm sao mà biết xuân sang"... tác giả hỏi ḿnh hay hỏi tôi đây? Tự dưng tôi cũng giật ḿnh... Làm sao biết Xuân sang? Không phải Xuân sang từ khi mai c̣n e ấp... bánh mứt c̣n chưa bày biện... đất trời c̣n chưa rộn ràng xiêm áo sao? Vậy th́ làm sao để biết? Không phải t́m kiếm đâu xa, câu trả lời đă có ở ngay câu tiếp theo: "Nếu không chợt thấy trên làn môi em" Ồ... huyền diệu... Hóa ra mùa Xuân đậu trên "môi em" mà chỉ có anh mới nh́n thấy. Tác giả không dùng một từ biểu hiện nào mà người đọc vẫn thấu cảm một nét môi tươi ngời mùa Xuân của em. Và không chỉ thế. Với anh, em c̣n là "trăng", là "biển", là tiếng chim hót lảnh lót. V́ thế mà "tim anh đập rộn ràng" khi gặp em. Gặp em sang chợ, qua làng Ngẩn ngơ tôi trước dịu dàng nét xuân Dơi theo em bóng xa dần Giữa mưa bay cứ tần ngần măi thôi. Một người con gái đẹp rạng ngời như thế, dịu dàng nét Xuân như thế th́ "tôi ngẩn ngơ", "tôi tần ngần" cũng phải thôi. Tần ngần, ngẩn ngơ để rồi ước ao: Giá em buông một nụ cười Giá tôi dám ngỏ một lời. Giá như ... Dấu chấm lửng cuối câu khiến tôi nao ḷng quá. Tôi nh́n thấy một người con trai rụt rè khi yêu. Chỉ dám "giá như"... Càng khiến "em" lung linh huyền ảo. Cái lung linh huyền ảo đủ làm rụt rè bất cứ một ai khi đứng trước. Sau dấu chấm lửng câu chuyện hẳn c̣n dài. Người con trai có thể sẽ thao thức bao đêm... Có thể sẽ ngơ ngẩn, tần ngần bao nhiêu lần nữa... Có thể sẽ rụt rè ngỏ ư vào một ngày nào đó.... Và có thể sẽ sánh vai cùng em vào mùa xuân tới... Tác giả không nói rơ... mặc t́nh cho bài thơ lửng lơ... ngưng đọng rồi miên man trong ḷng người đọc... Tôi cũng miên man không dứt dù bài thơ đă hết lâu rồi... Cầu mong cho người con trai sẽ chạm được vào "em" để mùa xuân sau tôi được đọc tiếp câu chuyện lăng mạn này... Cảm ơn tác giả đă viết những vần thơ rất hay này! p/s: PL viết ủng hộ topic, không phải dự thi Lần sửa cuối bởi phale; 16-02-11 lúc 09:42 AM |
The Following 10 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (16-02-11),
Lữ Khách (17-02-11),
Nguyễn Việt Hà (17-02-11),
Nhím con (16-02-11),
Tường Thụy (16-02-11),
Thành Phạm (04-11-14),
tra sua (20-02-11),
traveler (16-02-11),
Vịt Anh (16-02-11),
Cheal (16-02-11)
|
#8
|
|||
|
|||
Quote:
|
The Following User Says Thank You to khungbotinhyeu For This Useful Post: | ||
Thành Phạm (04-11-14)
|
#9
|
|||
|
|||
Bài thơ "Chợ xuân" ḿnh cũng thích, tứ thơ độc đáo, đối chuẩn. Lữ Khách b́nh cũng rất sát và hay. Chỉ tiếc rằng câu đầu tiên áp dụng nhất tam ngũ ... không ổn (Tôi đến chợ xuân may gặp em) và bị vài lỗi (hạc tất) nên đọc hơi ngang. Lần sửa cuối bởi Tường Thụy; 16-02-11 lúc 06:11 PM |
The Following 6 Users Say Thank You to Tường Thụy For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (16-02-11),
Lữ Khách (17-02-11),
phale (17-02-11),
Thành Phạm (04-11-14),
tra sua (20-02-11),
Vịt Anh (16-02-11)
|
#10
|
|||
|
|||
Quote:
p/s: Chắc em phải mua tặng anh cái siêu mục kỉnh quá... |
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
CM4Q (17-02-11),
hoatigon208410 (23-02-11),
Lữ Khách (17-02-11),
Tường Thụy (23-02-11),
Thành Phạm (04-11-14),
tra sua (20-02-11),
tranthehai04 (27-02-11),
Vịt Anh (17-02-11)
|
|
|