NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Nghệ Thuật Sống
Nạp lại trang này 3 giọt nước mắt của Thiên Sứ

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 30-06-10, 09:48 AM
Avatar của LonelyStar
LonelyStar LonelyStar đang ẩn
Tiểu Đông tà
 
Tham gia ngày: May 2010
Đến từ: Ác Nhân Cốc
Bài gửi: 1.696
Thanks: 2.723
Thanked 3.311 Times in 1.307 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới LonelyStar Gửi tin nhắn qua Skype™ tới LonelyStar
Mặc định 3 giọt nước mắt của Thiên Sứ

Khi đă nhận ra ḿnh thực ḷng yêu ai đó th́ đừng bao giờ từ bỏ..

Một ngày nọ, Thượng đế phái 1 trong những người con trai của ḿnh xuống trần gian và cho anh 3 giọt lệ. Thượng đế nh́n anh và nói: “Khi giọt nước mắt thứ 3 rơi xuống đất th́ cũng là lúc con phải trở về, hăy trân trọng cơ hội này nhé, con trai!”.

Thiên sứ gật đầu, thượng đế liền để anh xuống 1 gia đ́nh nông dân. Đó là 1 gia đ́nh tràn ngập hạnh phúc. Anh cũng giống như những đứa trẻ khác, trải qua cuộc sống của những năm thơ ấu vô cùng đẹp đẽ. Cùng với những đứa trẻ trong nhà, anh học hết tiểu học, trung học rồi nhanh chóng bước đến ngưỡng cửa của trường cấp 3. Anh thích 1 cô gái cùng lớp tên Châu Cần. Đó là 1 cô bé vô cùng xinh đẹp.

Năm anh 17 tuổi, v́ gia đ́nh gặp nhiều khó khăn, gia đ́nh anh chuyển đến 1 miền đất khác làm ăn, sinh sống. Đó cũng là năm thứ 2 anh bước lên mảnh đất xứ người, ko kịp nói lời từ biệt với cô gái đă vội đi. Ở nơi đất khách quê người, ngày qua ngày anh nhớ đến cô, nhớ đến những tháng ngày mà 2 người c̣n bên nhau. Ngày anh tṛn 18 tuổi, 1 ḿnh anh bước lên lầu cao, ngắm những ngôi sao. Trong lúc mải ngắm những ngôi sao bất giác 1 giọt lệ rơi xuống, vào chính lúc đó tiếng của thượng đế vang lên trong tai anh: “Khi giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống, chứng minh con đă yêu sâu sắc 1 người nào đó.”

Thiên sứ chẳng giấu diếm điều ǵ, liền nói thật với Thượng đế là anh yêu 1 cô gái tên là Châu Cần và anh nhớ cô vô cùng.

Thượng đế lắc đầu, thở dài, “Vẫn c̣n 2 giọt nước mắt, cần phải trân trọng nó, con trai à!”

Từ đó, Thiên sứ càng yêu cô gái đó đến điên cuồng, ngày ngày nhớ đến cô, ngày ngày lại gầy đi.

Cuối cùng, có 1 ngày Thiên sứ gọi điện đến cho cô gái, 2 người nói chuyện rất lâu. Câu chuyện vui đến mức sau hôm đó hàng ngày họ đều lên mạng để nói chuyện với nhau. Đó là những ngày vui vẻ nhất của Thiên Sứ, là những ngày anh được đắm ch́m trong ánh sáng của hạnh phúc.

Có 1 ngày anh nói với Châu Cần là anh yêu cô thế nào, Châu Cần cười nói với anh: “Chúng ta làm bạn th́ hay hơn”.

Anh rất đau ḷng, nhưng anh vẫn gọi điện cho cô như trước, mỗi tối họ vẫn nói chuyện rất vui vẻ.

Đột nhiên, có 1 ngày cô nói với anh, cô đă thích 1 người “Chúng ta vẫn là bạn nhé!” cô nói rất kiên quyết. Anh chẳng nói thêm ǵ, chúc phúc 2 người, sau đó lặng lẽ bỏ đi.

Sang buổi tối ngày hôm sau, anh rất muốn gọi điện cho Châu Cần lần cuối cùng để nói anh yêu cô đến nhường nào. Nhưng lúc nghe thấy giọng nói của Châu Cần, giọt nước mắt thứ 2 của anh rơi xuống, anh chỉ nói chúc 2 người hạnh phúc. Anh nói đây là lần cuối cùng có thể nói chuyện cùng với cô, cô nhớ bảo trọng!

Lúc đó, âm thanh vang lên bên tai anh lại là giọng nói của Thượng đế: “Con trai, khi giọt nước mắt thứ 2 của con rơi xuống, điều ấy nói lên con nên quên đi người ấy. Vẫn c̣n 1 giọt nước mắt nữa, con nhớ trân trọng nó nhé!”

Anh thử quên dần cô, ko gặp lại cô, ko nhớ đến cô, cứ như vậy trốn chạy cô.

Nhiều năm đă trôi qua, trong 1 buổi gặp mặt lại các bạn cũ, anh gặp lại Châu Cần, nh́n thấy cô đă có những đứa con xinh xắn, và 1 gia đ́nh hạnh phúc. C̣n anh, anh vẫn cứ cô độc 1 ḿnh, lúc này giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống.

Thượng đế lại xuất hiện trước mặt anh: “Lúc giọt nước mắt cuối cùng của con rơi xuống, điều ấy nói lên con đă quên hẳn người ấy, trở về với ta đi!”

Lúc này, Thượng đế cầm đến 1 chiếc gương, anh lấy làm lạ khi phát hiện ra, trong trái tim anh vẫn c̣n 1 giọt lệ.

Thượng đế nói: “Đây là giọt nước mắt cuối cùng mà kiếp trước cô ấy rơi v́ con”.

Anh đă khóc, nh́n h́nh bóng dần khuất xa của người con gái ấy, bản thân cũng dần dần nhạt nḥa đi. Anh lẩm bẩm 1 ḿnh: “Khi đă nhận ra rồi th́ đừng bao giờ từ bỏ, từ bỏ rồi sẽ chẳng bao giờ có thể quay lại được nữa”.


(Sưu Tầm)
Trả lời với trích dẫn
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:19 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.