NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Truyện Sưu Tầm > Tiểu Thuyết
Nạp lại trang này Nhật kư cô dâu trẻ - Khi lấy chàng - Nguyễn Thị Thu Hiền

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 06-01-11, 10:00 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định Nhật kư cô dâu trẻ - Khi lấy chàng - Nguyễn Thị Thu Hiền

Nhật kư cô dâu trẻ - Khi lấy chàng
Nguyễn Thị Thu Hiền

Sinh ngày 1-11-1981

Là con một trong một gia đ́nh bố mẹ làm công nhân viên. Cả họ ai cũng đẻ con trai mà nhà ḿnh mẹ lại để con gái nên ḿnh bị bố ghét. Suốt ngày ḿnh bị bố so sánh.

Học gần như đội sổ suốt những năm cấp I và suưt nữa trượt khi thi vào cấp III, càng ngày ḿnh càng bị bố ghét. Cấm đủ thứ ở trong nhà. Đến giờ ḿnh cứ đi đâu vẫn phải cầm bnar đồ theo, âu cũng là tác dụng phụ từ chuyện cấm cửa của bố ngày ấy. Trong ba năm cấp III của trường THPT Xuân Đỉnh, gặp được ông thầy giáo dạy văn rất giống ố, lư do: ghét ḿnh. Chắc tại ḿnh khó đào tạo quá, toàn bị điểm kém. Bí bách ḿnh đành quay ra học toán lư hóa, thề không bao giờ thi vào trường nào có khối C. Có lần thầy giáo dạy văn nhân dịp giảng về Chí Phèo đă nh́n ḿnh mà nói: "chữ Hiền với chữ Hèn gần nhau lắm. chỉ cách nhau mối chữ i thôi". Ức thầy, thế là từ đó học hành bớt mải chơi hơn. Nhưng vẫn giữ lời thề toán lư hóa là toán lư hóa.

Trượt đại học năm đầu. Là thật, trường ĐH kinh tế và trường ĐH thương mại đánh trượt một đứa có thể tự mở được một quán chè suốt mùa hè năm lớp 10 và đi buôn hoa đào ngày tết suốt những năm lớp 11, 12. Khóc lóc chán đành gom vốn mở quán nước ven hồ Tây gần nhà. Tất nhiên là lấn chiếm vỉa hè thôi, cũng một phần để trốn cơn thịnh nộ của bố. Nào ngờ từ thời điểm ấy tới suốt năm năm sau quán nước đó lại là thu nhập chính của cả gia đ́nh.

Lần thứ hai cá chép vượt vũ môn, con bé bán quán nước vẫn luôn phải chạy hàng khỏi xe ô tô bắt bớ những kẻ lấn chiếm vỉa hè của công an địa phương. Ơn trời, đỗ thủ khoa khoa công nghệ điện tử thông tin của viện Đại học Mở. Bắt đầu bốn năm trời đi học mà cứ như trên mây. Chọn lầm nghề, chọn nhầm ước mơ chỉ v́ bố mẹ bảo: "học cái đó đi, sau này lương cao lắm".

Sinh viên hết năm thứ nhất, ḿnh quyết định bay bổng. Thế là ḿnh đi làm thêm cho hàng AGNET của Ư hai năm và đi làm kỹ thuật cho cửa hàng máy tính Hoàng ANh một năm nữa rồi tốt nghiệp. Kịp trang bị cho ḿnh một bằng tiến Anh, một bằng tiếng Ư, một bằng giỏi tốt nghiệ Đại học Mở, một bằng kế toán 3 tháng chỉ v́ sợ ít bằng quá sẽ không xin được việc. Ḿnh nhận được cú điện thoại gọi đi làm trước khi ra trường ba ngày.

Hai năm đầu luẩn quẩn làm một nhân viên văn pḥng, một chức danh hoa mỹ cho một nhân sự dành cho các việc vặt, kể cả đi lau chùi nhà vệ sinh lúc chị lao công nghỉ ốm. Sợ bị bố mang ra so sánh với con bé cũng tên là Hiền của nhà hàng xóm nổi tiếng khu tập thể, ḿnh lại vội vàng tiếp tục học.

Tự học ngày học đêm về marketing và về thiết kế. Vừa học vừa làm, vừa trả giá, vừa học vùa ôn lấy những việc chưa ai dám làm, cuối cùng ban giám đốc cũng trọng dụng: năm thứ ba, ḿnh đă là thiết kế chính các sản phẩm của công ty và chịu trách nhiệm chính về mảng marketing nữa. Thế mới biết, đừng vội nản trước những ước mơ. Hai năm sau này, ḿnh đă được đảm nhiệm công việc mà ḿnh yêu mến.

Cuối năm thứ ba, ḿnh đi lấy chồng. Cơn lốc chứng khoán làm mở mắt những gă đàn ông nóng vội, cuốn đi biết bao nhiêu xót xa. Cơn băo ấy cuốn cả ông xă ḿnh, cả những khoản nợ to tướng, cả những tích cóp của ḿnht từ hồi cấp III. Khó khăn, ḿnh trở thành người kiếm tiền trả hợ cho chồng.

Sinh xong em bé, cảm thấy cứ đi làm công ăn lương thế này biết bao giờ mới mở mặt ra được, ḿnh ủng hộ ông xă chung vốn với bạn bè ra làm ăn buôn bán hàng thời trang, chuyên đổ buôn cho các cửa hàng. Ké thêm tí ti cung cấp máy khâo mini. Cuộc sống bắt đầu đỡ vất vả hơn.

Ôi, cuộc sống, lên rồi lại xuống, nh́n lại mà thấy thật đáng trân trọng. Có lẽ v́ thế mà phởn chí viết ra cuốn khi lấy chàng.....
Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), Hạ Phượng (19-08-11), hoatigon208410 (06-01-11), Tường Thụy (07-01-11)
  #2  
Cũ 06-01-11, 10:02 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tập 1. Cưới


Ngày được chàng yêu, trời đất như chao đảo. Ḿnh là nhất. Một ai đó đă nói: đối với phụ nữ đang yêu, thế giới này chỉ có hai nhóm đàn ông: nhóm 1_người tôi yêu, chỉ có 1, nhóm 2_là tất cả những người đàn ông c̣n lại! Nhưng với chàng, ḿnh đă có lần từng hỏi: "ở đây, ai là tướng ?" và chàng trả lời: "anh biết phận anh rồi, em là tướng chứ ai". Hạnh phúc khiến ḿnh không tin lời các chị đă lấy chồng cảnh báo!
...Và đám cưới...
Chàng luống cuống không đeo nổi nhẫn cho ḿnh. Chàng không ṿng tay qua eo như những cô dâu chú rể khác. Chàng chỉ cầm tay ḿnh lôi đi, cứ như con ăn trộm bị bắt quả tang. Về sau chàng bảo: anh ngượng !!!

....Buổi chiều đầu tiên ở nhà chồng...
Mệt mỏi trút bỏ bộ áo cánh váy vời, rửa vội cái mặt dày b́nh bịch phấn vừa khóc xong để xuống sân dọn dẹp với anh em nhà chồng. Khách về hết rồi, chỉ c̣n ḿnh ở chốn toàn người lạ, giờ th́ kể cả chàng cũng là người lạ nốt. Đám trẻ con xếp hàng một, mỗi đứa cầm một cái bát chờ bà ǵ múc cho súp ở trong cái nồi to tướng c̣n thừa ở cỗ. Một ai đó cũng đưa ḿnh cái bát, bảo ḿnh đứng đó chờ ăn súp. Đám trẻ con lớn bé có cả, xô đẩy làm ḿnh bị ép dí vào tường. Tủi thân quá, cảm giác như đi xin ăn ở nhà người lạ, cảm giác bị bỏ rơi cho dù chính ḿnh là kẻ đi theo "giai" cơ mà. Nh́n chàng vẫn c̣n khà khà với mấy đứa bạn vô duyên ở lại muộn, ḿnh lại ̣a khóc lần nữa, không biết chạy vào đâu, sợ trẻ con nó cười, ḿnh chui vào gầm cầu thang khóc.

...Buổi tối...
Cuối cùng cũng xong đống ngổn ngang sau đám cưới. Ḿnh xin phép bố mẹ cho đi gội đầu. Chàng đưa ḿnh ra đầu làng...
Xong cái đầu và cái mặt sạch sẽ, ḿnh mở mắt và ngồi dậy. Cô bé gội đầu khen ḿnh xinh nhưng ḿnh không để ư, ḿnh bận đảo mắt t́m chồng. Mọi ngày là ḿnh cười toe toét khi được khen đấy. C̣n hôm nay th́ không. Một bà ngồi chờ ở đó bảo: "chồng mày trả tiền và về trước rồi, nó bảo bao giờ xong th́ tự về". Ối trời ơi, 11h đêm, một ḿnh đi từ đầu làng đến cuối làng để về nhà...trong ngày trọng đại. Ngày đầu tiên làm vợ chàng

...Đên tân hôn...
Về đến nhà, mở cửa pḥng, tạm gác cái uất ức trên quăng đường vừa xong. Tự hỏi chàng bận ǵ mà vội về thế. Có thể có việc gấp. Nhưng...
Hả, chàng đang xem bóng đá !!!
Ḿnh: tắt đèn cho em ngủ cái !
Chàng: tắt bây giờ người ta cười cho. mới có 11h
Ḿnh: nhưng em mệt, phải đi ngủ sớm để mai 6h dậy quét nhà mới lại rửa cốc chén, mẹ em dặn thế.
Chàng: để yên để anh xem bóng đá !

Xong, ḿnh chùm chăn đi ngủ, ḷng đầy căm hận chàng. Thật phí cái áo VERA rơ quyến rũ của ḿnh, thật phí sữa tắm hương hoa hồng của ḿnh, thật phí công ḿnh đứng trước gương măi, ngập ngừng măi mới dám bước ra. Thật phí một đêm trọng đại

Lần sửa cuối bởi phale; 07-01-11 lúc 08:46 AM
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (06-01-11), Tường Thụy (07-01-11)
  #3  
Cũ 06-01-11, 10:04 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tập 2. Kiếp làm dâu


...ngày đầu tiên làm dâu...
Nằm măi không ngủ được. Ḿnh sợ ngủ quên. Bóng tối khiến ḿnh càng lạ nhà hơn, ḿnh chỉ biết định hướng đâu là cái đồng hồ. Tích tắc...tích tắc....

Mẹ dặn, bác cả dặn, 2 bà cô dặn, tổng cộng 6 bà d́ cũng dặn: "phải dậy từ 5h sáng mà quét nhà đấy nhá, cọ ấm chén nữa, làm bữa sáng nữa..., rơ chưa?"

Và ḿnh cũng sợ bị giang hồ đồn là cô dâu này lười lắm, nên phải cố mấy ngày đầu thôi. Trời ơi, sao đêm dài thế. Mẹ ơi, con nhớ mẹ. Nh́n sang bên, tự dưng thấy căm thù chàng. V́ chàng mà ḿnh đến nông nỗi không dám ngủ thế này đây......

......
......
Bịch
....ơ.....ôi....ơ....


Ḿnh giật ḿnh tỉnh giấc, nh́n vội đồng hồ đă 6h30 từ lúc nào. Chàng ném cái chân gác dở của ḿnh chiễm trệ đặt lên cổ chàng khiến ḿnh đứt giấc. Trời ơi, ḿnh ...sao ḿnh dám ngủ trong cái thời bom đạn này. Trời ơi, phi ra khỏi giường ngay thôi !


...Bữa sáng...

7h cả nhà mới túc tắc giậy từng người một. Ai cũng uể oải chắc bởi hôm qua diện lắm thứ quá làm cơ thể quá tải. Lại ăn thừa chất nữa. Quả này bữa sáng ḿnh không phải làm đây.

Nhưng...sau một tiếng quét 3 tầng nhà, dọn vệ sinh sân vườn, cọ ấm chén...thấy mẹ chồng đi đun lại thức ăn hôm qua, ḿnh hốt hoảng vào bếp. Thôi xong rồi, Bữa sáng muộn.

Ḿnh sợ.

Mẹ chẳng nói ǵ.

Ḿnh thở phào nhẹ nhơm. Ôi sao ḿnh may mắn thế.

Măi về sau, ḿnh mới biết rằng mẹ im lặng.... để chiều mang sang hàng xóm kể !

Chàng vẫn ngủ quay đơ quên cả về nhà vợ lại mặt. Ḿnh chỉ muốn ̣a khóc.
Tức quá. Trời ơi, các chị ơi, những đồng đội hay buôn chuyện với nhau ơi, giờ th́ em tin v́ sao các chị bảo em hôn nhân là cái toa lét rồi. Đúng là người ở ngoài th́ chỉ muốn vào. Và người ở trong th́ chỉ muốn ra. Quả này em ham rẻ lấy phải chàng rồi. Của rẻ là của ôi rồi. Đứa nào xui em lấy chồng hơn nhiều tuổi cho nó sướng, thế là em chọn chàng với cái bản tuổi hơn em 6 tuổi, để giờ em biết ḿnh hớ rồi. Kiểu này phải ngồi thiền lại để nhớ đứa nào xui mất thôi. hu...hu...


...ba ngày sau...

Họ bên nội có giỗ, và nhà chàng đăng cai tổ chức. Thế vận hội này đông thật. Thanh niên nhiều mà các cụ cũng nhiều. Ḿnh có cơ hội để biết ai th́ phải xưng hô như thế nào. Nhưng ngượng thật, các em đều hơn tuổi ḿnh, ngày xưa chưa lấy chàng, chúng nó đều gọi ḿnh bằng em. Giờ ḿnh đâm ra sợ !
...ăn....ăn...ăn...
...tám...tám...tám...
...ăn...ăn...ăn...
...tám...tám...tám...
cuối cùng, thế vận hội giỗ đă xong. Các cô thanh niên x́ tin dọn hộ ḿnh bát đũa ra sân, cười nói tưng bừng. Cứ ngỡ chị em sẽ có cơ hội gần nhau hơn khi cùng rửa bát. Nhưng....
đứa thứ 1: thôi, em về đi học đây
đứa thứ 2: em cũng thế
đứa thứ 3: em chiều nay có hẹn quan trọng lắm, chị hộ em nhá
đứa thứ 4: để em vào xem có ai sai cái ǵ không nhá.....
đứa thứ n: .....1001 lư do
.....
Ngoài sân, xe máy, bàn ghế, ḿnh, 6 mâm bát đă ăn xong, 3 cái xô nước, và....một niềm tin: chàng sẽ tới bên ḿnh tựa như anh hùng cứu mỹ nhân.


...1 tuần sau...

Hôm thế vận hội giỗ, chàng say nên ḅ đi sân vận động hàng chiếu. Ḿnh vừa rửa bát vừa hát cho chóng xong việc. Hát hết những bài đă thuộc, hát cả đến những bài chưa thuộc, rồi huy động nốt những bài chỉ thuộc một câu c̣n đâu là ư ử giai điệu, cuối cùng ḿnh cũng xong. Nghĩa thầm, ở nhà mẹ th́ lười thế !

C̣n hôm nay, Ông trời ơi, ông trời giúp ḿnh rồi, cuối cùng cũng đến ngày đi làm lại. Nhớ công ty quá. Người ta th́ có một tuần trăng mật ơ đâu đó, c̣n ḿnh th́ có một tuần vỡ mật ở nhà. Cũng tại ḿnh, không dám đi tuần trăng mật sợ tiền sử nhà chàng chưa có ai đi, nay ḿnh đầu têu sẽ được coi là phá hoại, ḿnh đành bảo chàng là ở nhà với bố mẹ cho vui. Giờ càng nghĩ càng thấy tiếc. Đành ḷng mong mau mau đến ngày đi làm. Mừng quá là mừng thôi.

Ngày đầu tiên đi làm lại, cảm giác như cô học tṛ mới xin được việc, lại lâng lâng tự do. Chỉ có điều, nh́n thấy những anh đẹp trai ngoài đường, tự dưng thấy tiếc. Biết vậy, ḿnh ở giá cho các anh ấy thèm.

Lần sửa cuối bởi phale; 07-01-11 lúc 08:47 AM
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (06-01-11), Tường Thụy (07-01-11)
  #4  
Cũ 06-01-11, 11:20 PM
Avatar của hoatigon208410
hoatigon208410 hoatigon208410 đang ẩn
CM Tứ Thập Nhất An
 
Tham gia ngày: Oct 2010
Đến từ: Nơi sự sống nảy sinh từ cái chết....
Bài gửi: 3.436
Thanks: 36.522
Thanked 8.963 Times in 3.491 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới hoatigon208410
Mặc định

Quote:
Để bé G phụ cô PL ha . G đọc truyện ni mí lần ̣i , thích.nhưng ghét cái mobipocket, cho copy có tí teo ..
Tập 3. Con đường t́nh yêu


...trước khi cưới chàng 11 năm... Ḿnh là bạn thân của em gái út nhà chàng. Hai đứa chỉ biết học mà không biết làm đẹp là ǵ. Luộm thuộm, ngốc nghếch, chỉ thích đọc chuyện: 7 Viên Ngọc Rồng.Mục tiêu cố sao cho điểm phẩy cuối năm không được dưới 7.0 ..

Chàng là sinh viên đại học. Da trắng, râu cạo rồi nhưng vẫn xanh ŕ nửa mặt, gầy g̣ với chiếc xe đạp thống nhất không c̣n biết màu nguyên bản. Và, mỗi khi tết đến, chàng mừng tuổi ḿnh 2000đ.

Năm ấy, Hà Nội bắt đầu có xe buưt, tuyến Bờ Hồ là 2500đ, hai con bé học lớp 8 rủ nhau đi chơi tết bằng xe buưt cho đỡ ṭ ṃ. Dù đứa nào cũng say xe. Chàng phá lệ mừng tuổi ḿnh 3 tờ 2000đ và xoa đầu bảo: "c̣n phải mua vé lượt về mà". Em gái chàng làu bàu đằng sau với con mắt mang h́nh viên đạn: "mừng tuổi nó những 3 tờ, mừng tuổi người ta có mỗi một tờ ...!!!"

Ḿnh sướng hết chỗ nói ..

...trước khi cưới chàng 8 năm...

Ḿnh đă là nữ sinh trung học. Buồi cười, mấy anh lớp trên cứ cưa ḿnh mà không cưa con bạn ḿnh. Nó ức ḿnh lắm. Nhưng...chàng vẫn mừng tuổi và xoa đầu ḿnh mỗi khi tết đến. Chắc thời giá leo thang, giờ là 10.000đ

Có lúc ḿnh tự hỏi: "anh không biết là em lớn rồi sao?"

Một hôm, con bạn ḿnh khoe anh mang bạn gái về nhà, tự dưng ḿnh thấy tan nát. Ḿnh buồn như bị điểm 1 vậy. Rồi lại nghĩ: "thôi, anh cứ yêu đi, yêu xả láng bao nhiêu cũng được. Nhưng..........em sẽ là người chờ anh ở cuối con đường t́nh !!

Giờ nghĩ lại, sao ḿnh lại khiếp thế nhỉ ? Ăn nói vu vơ thế mà lại thành lời sấm truyền, sợ thật.

...trước khi cưới chàng 3 năm...

Ḿnh hănh diện khi chỉ c̣n một năm nữa là tốt nghiệp đại học. Vừa đi học, vừa đi làm, nhà lại có quán nước ven hồ Tây nữa, nên ḿnh bận tối mắt tối mũi. Chẳng có thời gian đi đâu. Có lẽ v́ vậy những con thiêu thân tự đến. Quán của mẹ lúc nào cũng đông.

Thường th́ 11h đêm mẹ dọn hàng về. Thế là những chàng trai đứng dậy thi nhau dọn giúp mẹ. Thật là vui. Quán lúc nào tiếng cười cũng tràn khắp. Rồi ở cơ quan nữa, ở lớp nữa, ḿnh vui v́ được mọi người quan tâm yêu mến.

Chàng đến vào một buổi bán hàng giúp mẹ. chàng khoe là chàng đi thăm bạn tiện đường ghé qua. Về sau khi cưới rồi chàng mới để lộ rằng hôm đó chàng bốc phét.

Ngồi một xó không dám nói ǵ. Chàng và cốc trà đá !!! Bẻ các khấc ngón tay và nh́n ra hồ.

Hết giờ bán hàng
Mẹ, ḿnh, các chàng trai khác lại cùng dọn hàng. Chàng đứng dậy, móc ví trả tiền mới sợ chứ, xin phép...bác ở... cháu về !!! Tự dưng, ḿnh bắt đầu ghét chàng.

...trước khi cưới chàng 2 năm...

Sau rất nhiều biến cố xảy ra trong một năm ngồi với cốc trà đá của chàng, rồi những khi chàng nhào tới giải quyết các rắc rối ḿnh gây ra ở công ty mới. Những hôm chàng ngồi mốc ở nhà ḿnh trong khi ḿnh đi chơi với bạn. Ḿnh đă trả lời cái lời yêu của chàng rằng: "em phải yêu cho đủ 6 anh, người thứ 7 em sẽ lấy. Để c̣n có cơ hội xếp 6 anh kia ăn một mâm !" Chàng lặng lẽ di đầu mũi giầy xuống đất. Lặng lẽ đứng lại chỗ hẹn, ḿnh tung tăng bỏ về, trong ḷng đầy hả hê. Đáng đời !

Quả thật, ḿnh ghét chàng .

...2 năm sau...

Không hiểu v́ sao ḿnh lại đồng ư cưới chàng. Đến tận bây giờ vẫn không hiểu. Trước khi cưới nhau một năm, mẹ chàng đi xem bói c̣n bảo là lấy ḿnh về trong nhà sẽ có người chết cơ mà. Ḿnh đă dứt khoát bỏ chàng, bỏ tên đàn ông hiền lành đến mức mẹ nói thế mà cũng mang ra kể với ḿnh. Vậy mà loanh quanh vẫn lấy chàng. Cuộc hôn nhân mà có lẽ chàng mới là kẻ thắng cuộc. Chiến thuật k cưa ḿnh mà cưa bố mẹ, họ hàng, ông bà của chàng đă thành công. C̣n ḿnh, ồn ào như một cơn băo, ...thua cuộc. Ḿnh lấy chàng mà không quên được câu bố mẹ nói: "nó hiền lành thế mới không sợ trai gái, rượu chè, hút trích".

Trong 2 năm, chàng cứ đi đâu theo ḿnh, bạn bè lại hỏi: "ai đấy?" với ảnh mắt tinh quái. c̣n ḿnh, vẩy tay làm hiệu, trả lời như đúng rồi: "à, đệ ấy mà". Chàng cười cười, không có ư kiến ǵ phản kháng. Miết rồi cũng quen. Ngày về quê ḿnh ra mắt, mấy đứa em họ ùa ra hỏi "ai đấy hả chị?". Chàng nhanh nhẹn đỡ lời: "à, anh là đệ của chị Hiền". Cả lũ trố mắt. Không ai dám hỏi ǵ nữa, lẩn xa chị nó sạch. Cuối năm ấy, ḿnh ôm bó hoa về theo chàng. Bắt đầu những ngày tháng đầy bất ngờ và thách thức.

()
Signature:

Lần sửa cuối bởi phale; 07-01-11 lúc 08:47 AM
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), phale (07-01-11)
  #5  
Cũ 06-01-11, 11:33 PM
Avatar của hoatigon208410
hoatigon208410 hoatigon208410 đang ẩn
CM Tứ Thập Nhất An
 
Tham gia ngày: Oct 2010
Đến từ: Nơi sự sống nảy sinh từ cái chết....
Bài gửi: 3.436
Thanks: 36.522
Thanked 8.963 Times in 3.491 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới hoatigon208410
Mặc định

Tập 4. Socola_vừa đắng_vừa ngọt


Người ta thường ví t́nh yêu như socola, vừa đắng lại vừa ngọt. Dạo trước chàng cũng hay tặng ḿnh, và ḿnh có thói quen giữ lại những cái vỏ giấy sau khi đă ăn hết cả gói, không phần chàng mẩu nào.

...noel đầu tiên...

Ḿnh lấy chàng đầu tháng 12 nên chẳng bao lâu cũng đến ngày noel đầy ồn ào và nhiều dự định. Hôm ấy, công ty vẫn đi làm b́nh thường, nhưng cả pḥng ḿnh đứa nào cũng rộn rạo chỉ chờ sếp bay là cả lũ biến. Bọn chưa chồng th́ ngồi đoán xem đêm nay người yêu tặng ǵ để chốc đi làm về mua quà cho những gă đàn ông tội nghiệp đó. Bọn có chồng rồi th́ loanh quanh nghĩ thực đơn cho bữa tối nay. Ai cũng nhồi nhét trong đầu ḿnh những dự định như một cuốn phim lăng mạn. Và tất nhiên, ḿnh cũng vậy !!!

11h trưa, chàng gọi điện.

Ḿnh mừng rỡ sau thông báo của cô bé lễ tân nối máy. Ôi trời, chàng sẽ mời ḿnh đi đâu ư, hay có ǵ đó bất ngờ? Không, ḿnh sẽ vẫn làm kiêu một tí, sẽ bảo là không đi hoặc không ăn đâu để chàng c̣n năn nỉ. Ḿnh sẽ khiến cho bọn chưa chồng ghen tị, để chúng nó c̣n mót đi lấy chồng, sau này c̣n dễ buôn chuyện. Nhưng...

chàng: em à, anh đây ! em ăn cơm chưa?
ḿnh : (ha ha...chắc mời ḿnh đây....), em chưa, nhưng trưa nay có sếp mời đi ăn rồi.
chàng: sếp em hả, đi đông không?
ḿnh: (phải cho gia vị vào t́nh yêu mới được) không, sếp chỉ đi với ḿnh em thôi !
chàng: ừ, em ăn nhiều vào nhé, cho thằng cha ấy nó biết nỗi khổ của anh mỗi lần đi cùng em thế nào. À này, anh bảo này ...
ḿnh: (ha ...ha...chàng có món ǵ hay đây) vâng, em nghe.
chàng: thằng Vân nó rủ anh đi mua hoa với nó, nó bảo bọn anh ra Ngọc Hà mỗi thằng một bó to to đẹp đẹp, nhưng anh bảo nó là sợ mua về em tiếc tiền lại mắng anh. Nên anh không mua nữa. Giờ anh lại sợ về em dỗi, nên gọi điện hỏi em xem có mua hay thôi ?

trời ơi, hóa ra đó là mục đích cú điện thoại của chàng.
Từ trưa đến chiều, chàng làm ḿnh ủ rột.

Tối hôm ấy, cả nhà đi chơi hết, c̣n ḿnh với chàng. Hai đứa mua chân gà nướng, vài cây nến, ít hoa quả và pha hai cốc trà hoa cúc. Ở nhà. Ăn hết chỗ đầu tư cho dạ dày. Và ngồi trông nhà ! Cũng lăng mạn chán, chẳng phải đi đâu. Ừ, lấy chồng kể cũng hay thật. Ḿnh dựa vào chàng, nhâm nhi cái chân gà bóng nhẫy, cuộc đời đẹp thật !

...tết Tây...

Bố mẹ cả hai bên đều làm cơm. Thành ra khó quá. Ḿnh thương bố mẹ ḿnh hơn. V́ ḿnh đi lấy chồng rồi, chỉ c̣n hai cụ ăn cơm với nhau. C̣n bên này, không có vợ chồng ḿnh c̣n các em đấy. Vậy mà không dám nói ra. Chàng th́ vô tâm, không để ư.

9h sáng

Điện thoại của chàng reo...

Mặc quần áo vội vàng, chàng nói bạn nó gọi có công việc quan trọng.

11h trưa

Điện thoại của ḿnh reo...

- Vâng, anh ấy đi có việc, chắc khi nào về bọn con sang mẹ nhé !!!

12h trưa

Điện thoại của chàng reo...

- Ừ, anh về ngay đây, em cứ b́nh tĩnh

12h30 trưa

Điện thoại nhà bố mẹ đẻ ḿnh reo...

- Mẹ à, anh ấy bận quá, chắc con không sang được. Mới lại trưa nay con ăn cơm bên này để chiều ăn cơm nhà ḿnh cho đỡ khó xử. Chiều bọn con qua mẹ nhé.

14h chiều

Điện thoại của chàng reo...

- Em ăn cơm đi, anh với mấy thằng bạn đi nhậu mất rồi, khổ, không về được. Cùng lắm một tiếng nữa anh về.

16h chiều

Điện thoại của ḿnh reo...

- Tối nay à? Chắc tao không tụ tập với hội mày được, xă nhà tao chưa về, mới lại tao cũng muốn về ăn cơm với mẹ
.........
- Thôi mà, thông cảm cho tao nhá. Chồng rồi phải khác chứ
..................
- Vợ chồng son hả? ừ, có son mới đi đâu cũng phải cùng đi chứ. Ừ, tối tao rỗi sẽ bảo chàng đèo tao tới đó.

18h chiều

Điện thoại của chàng reo...

- Ừ, anh đang trên đường về đây. B́nh tĩnh, rồi đâu sẽ có đó.

19h tối

Điện thoại nhà bố mẹ ḿnh reo...

- Mẹ à, con xin lỗi, anh ấy vừa về. Cho chó ăn chè một bát tướng rồi leo lên giường đi ngủ rồi. ...Vâng, thôi để lúc khác mẹ nhé.
............
Vâng, con biết, mẹ mua nhiều đồ ăn quá ạ? Thôi bỏ tủ lạnh ăn dần vậy mẹ.
..........
Vâng, con cũng nhớ mẹ lắm.

20h tối

Điện thoại của ḿnh reo...

- Tao xin lỗi, xă nhà tao bận làm ăn nên không về được. Mà tao không dám đi một ḿnh. Sợ dâu mới về, buổi tối, chồng th́ ở nhà, vợ th́ bỏ đi chơi. Sáng mai cả làng bàn tán mệt lắm.
........
- Thôi mà, chúng mày đừng giận tao đi mà. Xă nhà tao cũng bất đắc dĩ phải đi làm ngày nghỉ thôi mà. Cũng phải hi sinh không đi tụ tập bạn bè đấy chứ. Nên tao không dám làm càn.
...........
- ừ, chúc mừng năm mới nhé !!!

Năm mới, để giữ thể diện cho chàng, ḿnh đă nói dối mới !

24h đêm

Chẳng điện thoại của ai reo cả. Tivi hát bài hát của ABBA nổi tiếng, tiếng pháo phụt Trung Quốc ở các nhà bên ph́ ph́..Ngoài Hồ Tây, nhà nước cũng bắn pháo hoa đ́ đùng. Tiếng xe máy của các nhà đi chơi rồ ga rộn ră...

Ḿnh
Leo lên mái nhà
Ngồi hát một ḿnh
Và Khóc
Chúc mừng năm mới nhé cô dâu trẻ !!!

()
Signature:

Lần sửa cuối bởi phale; 07-01-11 lúc 08:48 AM
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), phale (07-01-11)
  #6  
Cũ 07-01-11, 08:08 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tks bé G nhé. Truyện ni, giọng văn mộc mạc... gần gũi với cuộc sống...đọc thích thích...
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (07-01-11)
  #7  
Cũ 07-01-11, 08:40 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tập 5. Ḿnh là gái có chồng!


Thật kỳ lạ là đám đàn ông đi đâu cũng kêu: "Anh chưa ǵ sứt!", có khi chỉ vào cái nhẫn cưới sờ sờ ở tay mặt vẫn tỉnh bơ bảo: "Nhẫn đeo cho vui ấy mà". Phụ nữ, có thể lúc có người yêu rồi v́ ngượng mà bảo: "Em chưa ǵ sứt". Nhưng nếu đă có chồng th́ bảo có chồng thôi.

Vụ án chiếc nhẫn cưới không chủ...

Dạo mới cưới chàng gầy. Chắc không phải lỗi tại ḿnh. Họ hàng cứ trêu là ḿnh làm thế nào cho chàng béo lên đi. Ḿnh nghĩ thầm: "Tát cho mấy tát là hai má phính lên ngay thôi mà. C̣n muốn tay cơ bắp th́ cứ chịu khó bế ḿnh từ tầng một lên tầng ba và ngược lại ngày khoảng 30 lần là toại nguyện thôi".

Sáng, ḿnh thường tràn ngập trong đầu những việc cần làm trong ngày. Ḿnh vội vàng công tác đánh răng rửa mặt v́ cái tật ngủ nướng. Trời ơi, mùa đông mà, ai chẳng thế. Tập thể dục ba năm không bằng nằm thêm một tí mà. Bỗng chiếc nhẫn vàng vọt để chênh vênh trên nắp b́nh giật nước bồn cầu làm ḿnh để ư. Căm thù thật, đây không phải là lần đầu tiên. Ḿnh quyết định giấu nó dưới gối và im lặng.

- Chết rồi em ơi! - chàng hốt hoảng chạy từ nhà tắm ra nhưng nh́n thấy ánh mắt ḿnh đang đưa từ bát ḿ đưa lên th́ khựng lại - À, à, không, không có ǵ!

- Có ǵ th́ anh cứ nói. Nhà tắm có ai dọn đến ở à?

- Không, không có ǵ đâu.

Chàng vừa đánh trống lảng vừa lặng lẽ đi t́m các ngóc ngách, h́nh như chàng biết được nếu nói ra, chắc tối nay chàng ra ban công mà làm bạn với đám Xương Rồng của chàng. Chàng lo lắng t́m trong ánh mắt đắc thắng của ḿnh.

Chiều...

Ḿnh hí hửng đi làm về với dự định sẽ xử lư vụ chàng chuyên gia quên đeo nhẫn cưới trước khi đi làm. Quả này sẽ làm cho ra nhẽ.

Nhưng thật bất ngờ!

Chàng, trời ơi, sao lại thế kia????

Chàng hoan hỉ chạy ra cổng dắt xe cho ḿnh, cười tươi lắm. H́nh như chàng cố t́nh để cho cái nhẫn lấp lánh nhiều hơn dưới ánh sáng chiều le lói.

Sao lại thế nhỉ, sao chàng lại có nó???? Mà h́nh như cái nhẫn đó c̣n hoan hỉ hơn cả chàng. Nó như muốn ưỡn ngực sáng hơn trước, không xây xước như trước và vừa với chàng hơn trước.

Minh hớt hơ hớt hải chạy về pḥng, lật cái gối lên, tḥ tay xuống lớp nệm.

Ơ.......ơ...

Cái nhẫn ḿnh túm được vẫn c̣n đây. Sao lại thế?

Tối...

Chàng làm ra vẻ thân thiện mới dám hỏi ḿnh:

- Em lấy nhẫn của anh sáng nay à?

- Nhẫn nào? - ḿnh phản bác

- Thôi mà, em không thắng được anh đâu.

- Nhẫn nào, ơ anh này vô duyên, nhẫn chẳng ở trên tay anh đấy thôi.

Chàng chẳng nói nữa, quay mắt vào cái điện thoại chơi game. Ḷng ḿnh tức điên lên.

Im lặng toàn thành phố.

Ḿnh không nhịn được nữa, không thể kiềm chế được lâu hơn, minh lao đến chàng, túm cổ chàng, mắt trợn lên và hét (tất nhiên âm lượng chỉ đủ chàng nghe, bố mẹ chồng mà nghe thấy chắc ḿnh khỏi phải đeo nhẫn):

- Anh lấy cái nhẫn này ở đâu ra?

- Ơ... anh...

- Nói đi, nói đi, em không làm ǵ anh đâu.

- Th́ em trao nó cho anh hôm cưới c̣n ǵ.

..........
..........
Cuộc tranh đấu đầy gam go mà chàng nhất quyết không chịu khai ra. Biết làm thế nào đây. Ḿnh đành thay đổi chiến thuật, nhẹ nhàng, lấy nhu thắng cương vậy.

- Nói đi, nói đi, em không làm ǵ anh đâu. Em sẽ trả anh cái nhẫn cũ.

- Anh... anh (chàng c̣n cảnh giác lắm)... Anh t́m măi trong pḥng không thấy, nên giờ nghỉ trưa anh quay lại Bảo Tín Minh Châu mua cái mới. Nhưng họ không bán một cái... nên... nên anh mua cả đôi!

- Thế anh lấy tiền đâu ra mua ngay trưa nay? Ḿnh điên lắm rồi nhưng cố ra vẻ

- H́, h́...cái này th́....

- Nói đi mà.

- H́… h́.... Anh vay tạm tiền em để dành mua laptop.

Trời ơi, tôi ngă ngửa.

Tự tôi hại tôi rồi.

Trời ơi, có vợ chồng nào có hai nhẫn cưới không? Có ai lại như chàng của tôi không? Chắc để dành sau này đẻ con trai mà cho nó mất. Ối giời đất ơi.

Tôi lăn đùng ra giường và… ức. Vừa buồn cười vừa ức.

Vụ án những biển số xe...

Chàng hiền lắm, hiền đến mức giống như cái ao bèo trong một tác phẩm nào đó của Thạch Lam. Tức là có ném viên gạch nào xuống cũng chỉ tủm một tiếng, dập dềnh một tí rồi thôi. T́nh yêu giống như món thịt ḅ xào cần tỏi, thêm chút ít hạt tiêu rắc qua th́ ngon biết nhường nào. Giờ, món xào của ḿnh nhạt nhẽo đến phát ghét.

Hôm ấy tan sở về ḿnh lại để quên di động ở pḥng làm việc. Đành về đến nhà rồi gọi điện cho anh Lâm cùng pḥng mang về giúp ḿnh. Sáng mai mang đến cho ḿnh là xong. Pḥng ḿnh khóa đang sửa. Ông anh vui vẻ nhận lời.

Thượng đế trêu ngươi, cuộc sống đầy rẫy những điều kỳ lạ.

Đúng hôm ấy, chàng đi công tác Trung Quốc hai ngày.

Tất nhiên, đêm không dám gọi cố định v́ máy đó ở tầng 1, ḿnh ở tầng 3, chàng gọi di động....

Hôm sau...

Ông anh cùng pḥng kể lại chuyện có bốn cuộc nhỡ anh không dám nghe. Đến cuộc thứ 5 đành nhấc máy báo là Hiền quên máy, tôi cầm hộ. Có thế mới được đi ngủ yên.

Ḿnh cười ha hả bảo ông anh yên tâm, chàng lành khô à, không vấn đề ǵ đâu.

Chiều...

- Em à, anh về rồi. Anh đi đón em đây.

- ….

- À, em không phải lo, anh chờ dưới cổng rồi. Thế nhá…

17h30, ḿnh ra khỏi cổng công ty, nh́n thấy chàng đang ngồi trên xe máy trước cổng. Gớm mọi hôm mà đón vợ là sà vào quán nước. Thế mà hôm nay tử tế thật.

- Ơ, số ǵ mà anh ghi đầy tay thế?

Tôi ṭ ṃ khi chuẩn bị leo lên xe chàng th́ nh́n thấy ḷng bàn tay nhằng nhịt đầy số của chàng. Chàng cười tinh quái và hỏi tôi thật ơi là thật:

- Em ơi em, số nào là số xe thằng Lâm đấy?

Ối trời ơi, tôi được bữa cười rụng rốn. Hóa ra, cái ao bèo của tôi cuối cùng cũng biết ghen! Tôi nh́n chàng cười và chỉ cho chàng ông râu quai nón, cơ bắp cuồn cuộn bất chợt đi qua. Chàng cũng nh́n tôi và cười.
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (07-01-11)
  #8  
Cũ 07-01-11, 08:41 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tập 6. Mẹ chồng


Ai sinh ra con trai cũng có lúc được làm mẹ chồng. Chỉ trừ phi con trai người ta... ế. C̣n các trường hợp đau buồn hơn th́ không buồn nói đến làm ǵ. Hai chữ mẹ chồng khiến cô gái nào cũng ớn lạnh. Vừa sợ vừa bao hàm nhiều thử thách. Biết đâu... lại được mẹ chồng cưng th́ sao?

Ngày ḿnh c̣n học cấp III, mẹ từng bảo: "Đấy, tôi có anh cả chưa người yêu đấy, cô có lấy th́ yêu nó đi. Tôi đi xem bói rồi, năm 40 tuổi, nó sẽ làm tổng giám đốc". Nghe mà vừa sợ vừa tham. Sợ v́ mẹ cứ tôi tôi cô cô, tham v́ thể nào đời ḿnh cũng giàu, vợ tổng giám đốc cơ mà. H́... h́... ước mơ cuộc sống sau này của ḿnh chỉ giản dị thôi, sao cho cuộc sống này được hạnh phúc, hạnh phúc đến nỗi đi siêu thị không bao giờ phải nh́n giá tiền là được rồi.

Ngày ḿnh học đại học, dù con bạn đă sang Nhật du học nhưng một năm ḿnh cũng cố gắng thu xếp một lần mua hoa quả đến chơi. Lần nào mẹ cũng lấy sữa chua cho ăn. Ngu thế, dạo đó ḿnh lại không biết ăn sữa chua, nên mắt trước mắt sau là dúi vào gầm gường. Không biết khi ḿnh ra về, mẹ có khốn khổ đi t́m cái cốc không nhỉ?

Năm thứ hai làm sinh viên, con bạn về nước thăm nhà, ḿnh đội mưa đến chơi. Ngồi đến 10h chưa về v́ lâu ngày không gặp, hai con bé lắm chuyện để tám. Mẹ nói: "Thôi, cô không về mà dọn hàng cho mẹ cô à?". Khổ quá, trời mưa nhà ḿnh có bán hàng đâu. Nhưng mẹ nói thế, ḿnh tự ái, ḿnh về. Suốt con đường mưa, ḿnh tự nhủ: "Sẽ không bao giờ thèm đến cái nhà này nữa!!!".

Năm cuối làm sinh viên, khi con trai mẹ bắt đầu cưa ḿnh. Mẹ trách chàng không đưa người yêu về nhà. Mẹ không biết đó là ḿnh, nên mẹ hào hứng muốn xem mặt con bé nào mắc mưu con trai mẹ đây. Mẹ và các d́ chiều nào cũng ngồi đầu làng buôn chuyện, và đoán già đoán non xem con bé này là con bé nào. Nếu có vinh dự được có con trai, chắc sau này ḿnh cũng thế.

Chàng lại le te kể lại y nguyên cho ḿnh. Ḿnh chỉ cười mà không tới. Ḿnh vẫn tự ái lời mẹ nói khi xưa. Và bản thân ḿnh vẫn cảm thấy sợ mẹ.

Ra trường, đi làm được một năm, ḿnh và chàng rủ nhau cưới. Ngu thật, biết thế ở vậy th́ giờ có phải vẫn c̣n eo ót không. Ngày xưa, đám con gái chơi thân với nhau ở khu tập thể chẳng rủ nhau ở vậy cho giai nó thèm th́ ǵ. Vậy mà lại đồng ư cưới. Thật ra bội ước lời thề với đám bạn gái v́ c̣n bồng bột. Suốt ngày bị bố đẻ mắng mỏ là đồ lười, đồ ngu nên ḿnh tức, muốn đi lấy chồng cho giải thoát thôi. Chứ lúc đó vẫn thích đi tụ tập hơn là đi chơi với chàng. Ấy vậy mà dự định cuối năm cưới.

Một buổi trưa tháng sáu, đang chui vào kho linh kiện IC để ngủ, chàng gọi điện: "Em ơi, bà nội anh mất". Sững sờ và chia sẻ. Mong chàng đừng buồn, cố gắng việc gia đ́nh giải quyết ổn thỏa. Nhưng chàng lại cười: "Úi giời, chuyện b́nh thường ấy mà. Bà già th́ phải chết thôi, cũng gần trăm tuổi rồi. Anh có phải nhà bác cả đâu, em không phải lo". Vậy mà ḿnh lại lo. Nhà chàng có việc, sao lại không lo. Đúng là con dở hơi. C̣n chàng, đúng là vô tâm số một. Ngày đưa ma ḿnh tới viếng. Lâu lắm rồi, ḿnh mới lại tới nhà chàng. V́ chàng, ḿnh tự vượt qua tự ái. Mặc quần áo tối màu và lặng lẽ đi sau chàng.

Đoàn xe đến Văn Điển, ḿnh tới chào bố mẹ chàng, lúc ở nhà bố mẹ bận nên ḿnh không dám làm phiền. Mẹ đón ḿnh bằng một nụ cười: "À, con đến từ bao giờ thế. Uống nước này!" Ḿnh sững sờ v́ sự nồng hậu của mẹ trước bao người. H́nh như, ḿnh có cảm giác mẹ biết chuyện ḿnh với chàng. Ḿnh bối rối, lí nhí trước mẹ: "Cháu xin lỗi, cháu đến muộn". Mẹ c̣n chưa kịp nói ǵ th́ tiếng các bà bác đă cắt ngang câu chuyện. Đến giờ hạ huyệt rồi, mẹ phải ra khóc cho đủ lệ bộ. Công nhận, mẹ khóc to thật. Nhưng sau này, trên đường về, các bà b́nh luận, mẹ vẫn chưa khóc khéo bằng các bà.

Cuối năm ấy, cả hai đứa hí hửng đi xem ngày. Rồi chàng cũng hí hửng về khoe với mẹ. Chàng hứa sẽ gọi điện báo lại ngay.

Tiếng chuông reo, chàng hẹn gặp ở quán cà phê, ḿnh hồi hộp rồi lo lắng. Trời ơi, ḿnh sắp sang trang đời ḿnh đây.

- Em à, có chuyện này... quan trọng... anh... anh... muốn nói.

Chàng ấp úng măi không nên lời mà ḿnh tụt cảm hứng. Linh cảm phụ nữ mách cho ḿnh rằng có chuyện rồi. Nhưng ḿnh mạnh mẽ. Ḿnh là cơn băo cơ mà. Ḿnh sẵn sàng nghe.

- Em à,... chúng ḿnh... chúng ḿnh... không... cưới nhau... năm nay được.

Mắt ḿnh mở tṛn to, sững sờ và cần một câu trả lời nhanh gọn. V́ sao?

- Mẹ nói... mẹ nói...

Chàng vẫn ấp úng, chàng khó nói. Chàng vẫn thế, nhát gan y như dạo đèo ḿnh bị công an bắt được v́ đi ngược chiều ở đường Hàng Bài vậy. Nhưng lần này chàng không run bắn lên làm rơi điện thoại, lần này ḿnh cũng không đứng ra cưa chú công an để xin cho chàng, lần này... tự chàng phải nói.

- Mẹ nói mẹ đi xem bói, người ta bảo bà nội ghê gớm. Chết là sẽ rủ đi theo ḿnh ba người. Mà họ nhà anh từ dạo đó chết thêm hai cụ rồi. Giờ cưới em về, nhà đen, dễ chết thêm người nữa, nên mẹ bảo để năm sau. Chờ ai đó chết nốt cho đủ ba người th́ yên tâm cưới.

- .......

- .............

.............

..............

.............

Khoảng không im lặng, cốc sinh tố măng cầu của ḿnh cũng im lặng, tách cà phê của chàng im lặng, chàng cúi mặt im lặng, và những giọt nước mắt của ḿnh cũng im lặng.

Ḿnh c̣n biết nói ǵ nữa. Ḿnh cảm thấy đau. Nơi ḿnh đặt t́nh yêu ngự trị h́nh như bị vỡ.
Ḿnh cảm thấy rũ rượi, cảm thấy mất mát, cảm thấy chơi vơi, cảm thấy bị phản bội, cảm thấy trống rỗng.

Giá mà có lư do khác cho chuyện cưới lúc này th́ có lẽ ḿnh đă không có cảm giác như bây giờ. Trời ơi, một lư do mà chính ḿnh cũng không tưởng tượng được.

Ḿnh cảm thấy chàng thật vô tích sự.

Ḿnh cảm thấy căm thù chàng.

Ḿnh c̣n biết nói ǵ đây nữa!!!

Cơn băo ư? Giờ chỉ là cơn gió lang thang.
..............

............

Khoảng không vẫn im lặng

...............

.............

Chàng chăm chú nh́n ḿnh. C̣n ḿnh, cúi mặt uống ừng ực cốc sinh tố. Hai tay đỡ cốc run lên. Mắt không nh́n rơ chàng v́ ướt. Ḿnh cố bít miệng để khóc không thành lời. Uống hết cốc của ḿnh rồi, ḿnh lấy nốt tách cà phê c̣n chưa kịp cho đường của chàng, làm phát ực hết.

- Anh cho em về.

Ḿnh cố nén cái nghẹn ứ ở cổ như có cục gạch trong yết hầu để nói cho tṛn vành.

Chàng lại van xin và ḿnh nhất quyết muốn lẩn trốn. Ḿnh thấy ḿnh có lỗi với bản thân ḿnh. Ḿnh muốn về ngay với mẹ đẻ để khóc. Ḿnh càng sợ mẹ chàng hơn.

Suốt con đường, hai đứa không nói câu ǵ v́ ḿnh bận khóc. Ḿnh khóc không phải v́ lễ cưới vớ vẩn kia, ḿnh khóc v́ ức. Ḿnh có phải là đồ bỏ đi đâu mà bị đối xử như con hủi vậy. Rồi chàng nữa, điều vô lư đến như vậy mà chàng lại nghe lời mẹ ư? Ḿnh khóc v́ tất cả những thứ đó. Xuống xe, ḿnh nh́n chàng như lần cuối. Ḿnh đă thề với chàng, không bao giờ ḿnh thèm gặp chàng nữa. V́ sớm muộn ǵ, lấy chàng cũng có ngày ḿnh bị mẹ chàng lót lá chuối tống ra khỏi nhà với một tội vớ vẩn nào đó. C̣n chàng, chắc có lẽ sẽ chỉ biết đứng nh́n mà thôi.

Hai tháng sau...

Mẹ đem kể với cả làng là chúng nó bỏ nhau rồi. Lạ thật, không hiểu mẹ lấy thông tin đó ở đâu ra thế không biết. Cả làng tin, chỉ có chàng là không tin. Chàng lặng lẽ đổi chiến thuật. Giờ, chàng cưa bố mẹ đẻ ḿnh. Khơi dậy t́nh thương của bố mẹ ḿnh bằng cái vẻ thật thà tội nghiệp. C̣n bố mẹ đẻ ḿnh, mắc mưu, quay ra mắng ḿnh tàn tệ.

Một năm sau...

Ḿnh lại ngồi sau xe mà ḿnh đă thề.

Ngày sang dạm ngơ, mẹ và bố, d́ út sang nhà ḿnh. Suốt buổi nói chuyện, mẹ tự hào quảng cáo con trai mẹ đẹp trai nhất làng, tài giỏi nhất làng, ngoan nhất làng. Mẹ quay ra bảo ḿnh đanh đá, ghê gớm hơn con bé bạn, tức là con gái mẹ. Giữa bài phát biểu của mẹ, cả họ nhà ḿnh nh́n nhau ngơ ngác: "Ơ, thế họ chê con Hiền như vậy th́ sang đây làm ǵ?" Buồn cười. Thế mà lễ dạm ngơ cũng qua êm ả.

Rồi lễ ăn hỏi cũng tới. Giữa cái thời buổi toàn người và xe này, mẹ hănh diện dẫn đoàn 7 cái xích lô lọng vàng sang nhà ḿnh đặt viên gạch xí chỗ. Mẹ cẩn thận mặc cái áo dài nhung đỏ, trang điểm tí chút và làm tóc xoăn vỏ bào. Công nhận, mẹ đẹp thật. Giờ ḿnh đă hiểu v́ sao mẹ khen con trai mẹ đẹp trai.

Rồi th́ ngày cưới nữa, khi một ngày ồn ào cuối cùng cũng qua. Ḿnh mệt mỏi bước vào nhà tắm. Lần đầu tiên trong đời ḿnh cảm thấy ḿnh có lỗi với mẹ. Dù mẹ có nói ǵ đi nữa, nhưng thật tâm mẹ đâu có ghét bỏ ǵ ḿnh đâu. Đôi khăn mặt mới với đôi bàn chải đánh răng trong pḥng tắm mẹ cẩn thận xếp ngay ngắn. Bộ ga gối mẹ đích thân đi mua cho vợ chồng ḿnh. Mẹ làm ḿnh thay đổi cách nghĩ. Mẹ ơi, con sẽ cố gắng bớt lười để làm con dâu ngoan của mẹ. Sáng mai, con sẽ dậy sớm...

Nửa năm sau, chàng mới kể lại: mẹ quư ḿnh là v́ sau lễ ăn hỏi, tự dưng mẹ cứ chơi lô là thắng. Trong một tuần từ lúc ăn hỏi đến lúc cưới, mẹ thu về được mấy chục triệu. Có bà nói, con dâu nó hợp đất nhà bà đấy. Thế là mọi việc êm xuôi.

Thật không thể tin được.
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (07-01-11), Miên Miên (27-01-11)
  #9  
Cũ 07-01-11, 08:41 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tập 7. Cái Tết đầu tiên của mèo con



Đó là tên một câu chuyện được học từ thời c̣n nhỏ, cũng chẳng nhớ của lớp mấy nữa. Nhưng cái cảm giác thương con mèo con lần đầu tiên tới căn bếp lạ dưới sự soi mói của bác nồi đồng, chị chổi xuể... vẫn c̣n y nguyên. Và giờ, với cái Tết này, không hiểu sao ḿnh lại nhớ đến câu chuyện ấy.
... Gói bánh chưng...
Năm nay, thấy mẹ bảo: "Gói bánh chưng" làm ḿnh lo lắng. Tính ḿnh vốn chậm chạp, rồi lại cẩu thả nữa nên rất không yên tâm nếu cọ lá, hay làm bất cứ cái ǵ quan trọng.
Nhớ hồi c̣n học cấp III, con bạn thân yêu anh khóa trên, dở hơi lại xung phong đến nhà anh ấy nhận phần cọ lá. Ḿnh thương bạn, lại nể v́ lời rủ rê nên cũng đi. Thế là từ sáng sớm đến trưa muộn, hai con bé chưa cọ được mấy trăm lá th́ đă hát hết các bài đă thuộc, chưa thuộc hay chỉ ư ử âm điệu rồi. Đành ḷng vừa làm vừa mắng nhau là đồ ngu thôi. Giờ nghĩ đến gói bánh mà sợ.
Năm nay công ty cũng bận, nhiều hợp đồng nên công việc thiết kế cũng thường xuyên phải về sau 8h tối. Sếp hí hửng lắm, giáp Tết mà ḿnh vẫn ở lại làm cho xong việc. Có lần sếp bắt tay an ủi: "Cố gắng em nhé, Tết này sẽ thưởng em to nhất!!!". Sếp đâu biết rằng, ḿnh cũng vui lắm khi có việc mà làm đến giờ này. Ḿnh trốn mấy cái bánh chưng thôi!!!
... Đi sắm Tết...
Khác hẳn những ngày xưa Tết đến, năm nay ḿnh ky cóp để nhỡ đâu đi sắm Tết với mẹ chồng. Nhưng mẹ đuổi, mẹ bảo thà đi với mấy bà già c̣n hơn đi với ḿnh. Mẹ bảo đi với ḿnh rách việc lắm. Đành ḷng ngậm ngùi biếu mẹ tiền sắm Tết, c̣n thui thủi chờ tối chồng về th́ mách chồng thôi.
................. - Th́ em kệ mẹ, em cứ phải đi cùng làm ǵ. Mẹ thích thế.
- Nhưng mà em muốn thân thiết hơn.
- Em chỉ lắm chuyện, nhà anh thế đấy. Không phải đi đâu. Kệ mẹ làm ǵ th́ làm.
Chàng quay mặt vào cái game mobile chết tiệt làm ḿnh buồn thối ruột. Chàng sống thoáng quá th́ phải. Thoáng đến nỗi những cố gắng vun đắp t́nh đồng đội đồng chí của ḿnh với gia đ́nh nhà chàng thổi bên tai phải sẽ chạy ào luôn ra tai trái th́ phải. Chàng không giúp ḿnh như gián điệp giúp quân đội ta, như hoa tiêu chỉ lối, chàng cho rằng ḿnh lắm chuyện. Ḿnh chỉ có chàng là đồng minh thôi mà. Sao chàng lại thế chứ.
- Này, em bảo.
Ḿnh làm vẻ thân thiết sán tới bên chàng với bộ mặt nghiêm túc.
- Ǵ?
Chàng nhíu mày v́ trả lời các câu hỏi của ḿnh chàng sẽ không liền mạch chơi game được.
- Anh nên bỏ em đi.
- Sao lại thế?
Mắt chàng vẫn dán vào điện thoại, mồm vẫn nói và toàn thân vẫn không thay đổi.
- Em lấy giấy bút cho anh nhé.
- Có ǵ th́ em nói đi, cứ ṿng vèo. Anh ghét nhất tính ṿng vèo của em đấy.
Chàng gắt lên nhưng vẫn ở mức độ kiềm chế được. C̣n ḿnh, sự kiên nhẫn của ḿnh cũng trào lên gần đến cổ rồi. Ḿnh đang cố d́m nó xuống đây. Chàng ghét tính đó ư? Ḿnh không nhớ rơ, nhưng chắc thời yêu nhau chàng sẽ không nói thế. V́ tất nhiên, nếu nói thế th́ giờ ngồi bên ḿnh là anh khác chứ không phải là chàng.
- Em thấy chỉ có ba thứ anh nên lấy làm vợ chứ không phải là em: tivi kênh HBO, máy tính với Internet và cái điện thoại với game nữa đấy.
Chàng im lặng. Mắt vẫn nh́n điện thoại, tay vẫn bấm bấm. Cái điện thoại vẫn bíp bíp như để trêu tức ḿnh.
.......

...........

5 phút sau...
- Hả, em vừa nói cái ǵ cơ, nói lại anh nghe nào?
...........

Ḿnh xông vào, giằng lấy điện thoại trên tay chàng, kéo cái cạp quần chàng, và.... vứt cái điện thoại vào trong đó. Cho cái điện thoại chết v́ sặc.
Tết đến rồi...
Ḿnh là con một. Ngày xưa bố mẹ ham vui nên không nhớ ra là phải đẻ thêm th́ phải. V́ vậy mà đi lấy chồng rồi, thương bố mẹ ở nhà đơn độc lắm. Tết đến, lại càng thương bố mẹ nhiều hơn.
Ngày trước, Tết đến hai mẹ con c̣n tíu tít đi mua đồ ăn Tết. Ngày tất niên c̣n bày tṛ món nọ món kia. Mấy ngày tết bạn bè ḿnh c̣n đến ăn uống tán phét với bố. Giờ th́ có c̣n ai nữa đâu.
Từ cách đó mấy hôm, ḿnh đă xin phép mẹ chồng cho phép hôm tất niên được ăn một bữa ở nhà ngoại, và một bữa sẽ ăn ở nhà nội. Mẹ chồng đồng ư, ḿnh tưng bừng chờ đón cái Tết. Mẹ ḿnh cũng thế, tưng bừng chuẩn bị làm cơm để con gái về.
....

Đêm giao thừa, giữa cái rét của bà già mùa đông vô duyên, đứng bên chàng, bên cả Hồ Tây nữa, pháo hoa nổ đ́ đẹt mà đẹp mê hồn, ḿnh vẫn được chàng mừng tuổi. Lần này là 100.000đ. Ḿnh cười: "Tiền mất giá quá anh nhỉ, mới có lúc nào chỉ cần mừng 2.000đ phải không anh". Chàng cười, xoa đầu ḿnh, ṿng tay ôm lấy vợ và th́ thầm: "Chúc mừng năm mới, bà xă!".
Ḿnh đă khóc v́ hạnh phúc. Ước ǵ thời gian đừng trôi.
Sáng mồng 1...
Mới 8h sáng, ḿnh c̣n chưa muốn chui ra khỏi chăn v́ tối qua đi đón giao thừa, qua Quốc Tử Giám xin chữ và về Hà Đông đi lễ Bia Bà đến 3h sáng. Năm nào cũng thế, ḿnh quen đón giao thừa như vậy rồi. Thế nhưng có lệnh triệu tập, chàng hốt hoảng gọi ḿnh dậy chỉn chu nhanh chóng v́ bố tổ chức buổi họp th́ phải. Ḿnh mắt nhắm mắt mở làm theo yêu cầu. Lạ nhỉ, có việc ǵ vào sáng mồng 1 đâu.

Xuống đến tầng 1, ḿnh là đứa xuống muộn nhất. Nhưng không khí âm u cũng đủ để ḿnh hiểu có điều ǵ không hay đang xảy ra rồi. Cả nhà im bặt. Chỉ có chàng là cúi gằm. Thôi chết, lại chuyện ǵ nữa đây. Lặng yên trước bài nói đang dở dang và đang cao trào của bố, ḿnh mới hiểu ra rằng, việc ḿnh về nhà đẻ ăn tất niên là đi ngược lại truyền thống gia đ́nh nhà chàng. Bố không cho phép hai bữa tất niên không có đủ các thành viên. Và ḿnh đă gián tiếp giết chàng.
....

Sau cơn băo ấy, chàng đă bị đánh gục. Về pḥng, nằm cuộn tṛn không ăn ǵ, không đi đâu cho đến ngày hôm sau. Khổ thân, cái ao bèo của ḿnh ngoài biết ghen c̣n biết dỗi nữa. Ḿnh cũng sợ, cũng chỉ vô hồn ngồi góc nhà ăn hết cái này đến cái khác. Thương chàng ḿnh không dám nói, chứ thật ḷng ḿnh cũng buồn. Không lẽ bố mẹ đẻ ḿnh ngày tất niên thui thủi hai thân già hay sao? Không lẽ không có quyền ăn cơm với con gái hay sao?
Kết thúc câu chuyện của mèo con, chú mèo đă thắng. Nó không c̣n sợ hăi nữa, nó có thể vượt qua hoàn cảnh để trưởng thành. C̣n ḿnh, nỗi thất vọng và sợ hăi bắt đầu bao trùm nhiều hơn, cái mốc để có thể trưởng thành ngày một xa hơn. Và h́nh như những ngày tới mới là bắt đầu.
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (07-01-11), Miên Miên (27-01-11)
  #10  
Cũ 07-01-11, 08:42 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Tập 8. Đám cưới người bạn thân


Nó mời ḿnh ăn cưới nó chỉ trước có hai ngày. Dạo nó về nước được một năm, cũng đèo cô bé đó đến nhà ḿnh và giới thiệu là chị gái. Không biết trùng lặp hay sao ấy, trước nó cũng bảo là coi ḿnh như chị gái mà. Ḿnh hết ngạc nhiên lại đến sượng sùng.
- Ngày kia tao cưới nhé!
- Ơ, mày nói thật hay đùa thế?
- Tao nói thật, tao cưới cái con bé hôm tao dẫn sang nhà mày ấy.
- Thật hay đùa đấy, sao giờ mới báo tao?
- Thật mà, 11h trưa mai nhá, tại Nhà văn hóa trung tâm huyện Thanh Tŕ.
- Thật đấy à?
- Thật, thế nhé. Nhớ mang cả thằng con trai cả đi, đường xa để nó đèo đỡ vất vả.
….
Cú điện thoại cúp rồi mà ḿnh vẫn không hiểu là thật hay đùa. Bạn thân đấy, nó cưới ư?
Ngày đi ôn thi đại học, trong cái lớp cấp tốc sát kỳ thi, chỉ có ḿnh là con gái. Trong lớp, ḿnh được bầu là lớp trưởng. Cũng đúng thôi, Viện Đại học Mở khoa công nghệ thông tin lấy đâu ra phụ nữ, nhất là cách đây hơn tám năm. V́ vậy có nhiều anh chàng hay trêu lắm. Buồn cười, dạo đó ḿnh ghét tất cả.
Buổi ôn thi nào cũng thế, 9h tối mới tan. Từ Hà Đông đạp xe về Bưởi, lúc nào ḿnh cũng thấy có thằng cha đạp xe đi theo ḿnh. Ḿnh rẽ Ngă Tư Sở nó cũng rẽ, ḿnh đi tắt Quan Nhân nó cũng đi, ḿnh hướng về Cầu Giấy nó cũng hướng. Vậy là lần nào ḿnh cũng co gị lên đạp thật nhanh. Về đến nhà hôm nào cũng đứt cả hơi.
Một tối, đói quá, ra chơi ḿnh đi lượn lờ bách hóa Thanh Xuân, và sà vào quán cháo vịt. Vừa ngồi xuống lau cái th́a, thằng cha đáng ghét ấy đă xuất hiện. Nó cũng ăn cháo vịt. Và… nó chọn chỗ ngồi cạnh ḿnh!
- Bà tưởng tôi bám đuôi hả?
- Ơ, thế là thế nào? (ḿnh giật ḿnh v́ sự trắng trợn của thằng cha đáng ghét)
- Này, đừng có tưởng bở nhé, nhà tôi cũng đi lối đó. Nhà tôi ở Xuân Thủy.
- Th́ ai bảo ǵ đâu, ăn đi rồi vào lớp.
Ḿnh ngượng chín cả mặt v́ sự sai lầm của ḿnh. Chắc mỗi lần nó đi theo ḿnh là nó buồn cười lắm đấy. Giờ lại c̣n táo tợn đề cập thẳng vấn đề nữa chứ. Thật không thể chịu nổi người này.
- Ăn xong rồi, ăn sau trả tiền nhá.
- Ơ.
- Cảm ơn trước.
Ḿnh nhanh nhẹn lau miệng và lao về lớp như một viên đạn. Để mặc nó với hai bát cháo. Mặc kệ nó có đủ tiền trả hay không, nhưng ḿnh trả thù được món nợ đó, ḿnh đỡ tức.
Một tháng sau.
Ngày nhập học, ḿnh há mồm kinh ngạc khi nó và ḿnh học chung một lớp. Tên trong sổ điểm lại chỉ cách nhau có ba người. Hiếu với Hiền mà, vậy nên kiểm tra hay thi lần nào cũng dễ bị ngồi gần nhau. Trời ơi, đúng là ghét của nào trời trao của nấy thật.
Năm đầu tiên, bọn ḿnh chỉ học những môn cơ bản. Thầy toán quư ḿnh nên thường được gọi lên làm bài mẫu. Lần nào thầy cũng khen kết quả, nhưng… lần nào nó cũng nói nhỏ đủ nghe khi ḿnh đi qua: “Làm ngu thế không biết, may mà đúng được kết quả”. Ḿnh tức nó lắm. Ḿnh tức nó thật.
Năm thứ hai, có rất nhiều chuyện xảy ra khi đời sinh viên gơ cửa. Nhà ở Hà Nội, nên ḿnh không biết cảnh sống ở trọ, mà ước được ở kư túc cũng không được. Ấy vậy mà ḿnh gây ra không ít rắc rối với tất cả mọi thứ xung quanh. Thượng đế trêu ngươi, lần nào cũng là nó. Nó xông ra như anh hùng cứu mỹ nhân. Nó xông ra giải quyết các vấn đề như là việc của nó. Và… ḿnh với nó trở thành bạn thân từ lúc nào.
Thường nó đến đón ḿnh đi học, bữa nào có xe máy th́ cùng vi vu. Bữa nào có xe đạp mỗi đứa một cái. Nó kêu thà chết chứ không đèo ḿnh. Nó bảo ḿnh lần nào ăn ǵ cũng ăn lắm, nên nặng nó không đèo nổi. Bữa đó, lớp phải học cả ngày, đứa nào trong lớp cũng uể oải. Vậy là buổi trưa cả hội cùng nhóm đề tài rủ nhau về nhà ḿnh làm lẩu cá nhậu nhẹt, rồi về trường học tiếp. Mùa đông mà, lẩu là đúng nhất. Sinh viên mà, lẩu cá là rẻ nhất.
Lũ con trai phởn trí lấy rượu của bố ḿnh ra uống nên lừ đừ hết cả. Nhà hết giấy ăn, mẹ thật thà đưa cho tụi ḿnh giấy báo để thay giấy ăn đang cần khẩn cấp để c̣n về đi học. Khổ thân, sau bữa nhậu, đứa nào đứa nấy mặt đen lem luốc, mực từ giấy báo được lau vào mặt, lại dính mỡ nên cả phi đội đều đáng được đưa vào kỷ lục Việt Nam môn trang điểm ấn tượng, hay thật! Rồi c̣n chỉ nhau cười chế nhạo nữa chứ. Thật là…
Nó hét toáng lên khi ḿnh lo ngại một lũ lừ đừ lên xe về trường đi học. Nó bảo: “Chỉ có tao mới có tư cách đèo mày, tao không say tẹo nào!”. Và ḿnh th́ tham đi xe máy.
H…u..ỳ..n…h…!!!
Xe máy đổ đánh ầm khi đi qua Sở thú, chỉ v́ tốc độ nhanh và một em bé chạy vụt qua đường. Ḿnh và nó, ch́m trong cái vũng nước ổ voi trời mới mưa hôm qua. Mùa đông. Áo len trắng và quần ḅ xanh đẹp nhất bộ của ḿnh. Thế là xong.
Nó thường không hay ngồi cạnh ḿnh, nó hay ngồi bàn dưới để làm camera quan sát và b́nh phẩm th́ phải. Chỉ có mấy anh chàng rỗi hơi là hay xin ngồi cạnh. Và tất nhiên, lần nào trên đường đi học về, nó đều chê bai và b́nh phẩm thằng cha nào ngồi cạnh ḿnh.
Nhưng hôm đó nó lại ngồi cạnh.
- Sao hôm nay mày tử tế thế? - Ḿnh hỏi mỉa mai.
- Tao thấy mày ngồi mà nước từ mặt ghế cứ ṛng ṛng chảy, nước từ áo len ấy. Tao sợ không ai dám ngồi cạnh mày nên tao ngồi thôi.
- Căm thù!!!
Ḿnh rít lên đủ để nó nghe và làm ra vẻ chú tâm vào bài học. Ḿnh ghét nó thế không biết, ḿnh ướt và rét thế này là tại nó hết.
5 phút
10 phút
- Hiếu ơi, tao rét quá, tao về đây, tao không chịu được nữa.
- Tao đưa mày ra ban công hóng gió nhé. Gió một lúc là khô thôi.
- Khô sao được mà khô, tao ướt hết cả ba lớp rồi đây này.
- Giời ơi, có là ǵ đâu, tao ướt cả năm lớp nhé - Rồi nó c̣n lấy tay ra hiệu để miêu tả - lớp quần ḅ này, lớp quần đông xuân này, lớp quần đùi này, lớp quần này nữa này và lớp da tao nữa.
Phải công nhận thế giới này hiếm có ông đàn ông nào trơ trẽn như nó, thô quá thể. Nhưng th́ thầm đến thế thôi cũng phải đi hóng gió với nó thật. Oái oăm, càng đứng trước gió, càng rét.
- Thôi, nhất quyết là tao về đây, rét quá. Tao mà chết là lớp không kịp bầu cán bộ lớp đâu.
- Đâu, đưa tao xem nào.
- Vớ vẩn, mày cứ đứng đây cho bao giờ khô đủ năm lớp của mày. Tao về đây. Căm thù…

- Khoan đă!!!
Vậy là hai đứa bỏ ba tiết cuối. Dù sao cũng điểm danh rồi. Hôm đó gió mùa rét lắm, gió cứ tát vào mặt người đi xe máy như thể kẻ thù vậy. Ḿnh đành phải cúi xuống nép vào lưng áo nó. Hai hàm răng va vào nhau cạp cạp. Bỗng nhiên nó ṿng tay ra sau cầm tay ḿnh. Nhét vào túi áo nó. Và… nắm chặt tay ḿnh măi trong túi.
Con đường im lặng.
Nó im lặng.
Ḿnh im lặng.
Chỉ có cái xe máy Đài Loan chùng xích là kêu như tàu hỏa.
………….
- Này!
- Hả?
Bỗng nhiên nó phá cái khoảng lặng rối ren giữa hai đứa làm ḿnh bị dứt ra khỏi luồng suy nghĩ: “Nó đang có ư đồ ǵ đây!”.
- Tao thấy mày rét quá th́ mới nắm tay thôi đấy nhé.
- Ừ, th́ mày có cái vị ǵ đâu mà tao phải nghe giải thích - Ḿnh bực ḿnh bật lại - Tao nghĩ mày như em trai tao nên mới để yên đấy chứ.
- Ờ, tao cũng nghĩ mày là chị gái nên mới nắm tay đấy nhé. Đừng có hiểu lầm.
... Khoảng không lại im lặng…
- Này!!
- Ǵ???
- Nhưng mà tao dặn trước nhé - lại là nó với cái giọng cẩn trọng - Mày không được yêu tao đâu đấy!
- Ơ, cái thằng này, mày bị dở hơi à? - Ḿnh tức khí - Tao điên à mà yêu mày.
- Th́ đấy là tao cứ dặn trước.
- Đồ dở hơi!!!
Không hiểu chuyện ǵ đang xảy ra, nhưng kể từ đó cứ thằng cha nào trong lớp có ư định cưa ḿnh là nó lại b́nh phẩm. Những hôm hai đứa tổ chức nấu cái ǵ đó cùng ăn nó lại lôi ra chê bai dè bỉu. Về sau quá đáng hơn, kể cả những anh khác hay ngồi ngoài quán của mẹ, nó cũng liệt người ta vào dạng xấu xa hết chỗ nói. C̣n nó, lâu lâu lại thấy đèo một cô tới nhà ḿnh chơi, hôm sau lại hỏi: “Trông thế nào? Được không?”. Ḿnh trả đũa: “X́, dây thần kinh t́nh yêu của mày bị đứt à? Thế mà cũng chọn” . Và… lại không thấy cô bé ấy xuất hiện nữa.
Năm thứ 3
Gia đ́nh nó có chuyện, nó phải bỏ dở chuyện học hành để sang định cư bên Nga với gia đ́nh. Ngày nó lên máy bay ḿnh không tiễn, chỉ tối hôm trước hai đứa rủ nhau đi uống cà phê mà thôi.
- Dạo Tết tao thấy lá số của mày cũng được đấy chứ. Thôi, mày đi nước ngoài cho rộng tầm mắt. Mừng cho mày.
- Số tao lận đận lắm. Trong lá số ấy người ta bảo: năm tao 30 tuổi làm ăn sẽ lụi bại, năm tao 40 tuổi mới có vẻ gỡ gạc được, năm tao 50 tuổi mới có tí của để, năm tao 60 tuổi mới làm ăn được. Lấy đâu ra mà được.
- Ơ, tao nhớ là họ nói năm mày 65 tuổi sẽ đại cát đại lợi mà. Mày cứ đi đi. Bao giờ 65 tuổi th́ về gặp tao nhé.
- Không ạ, để tao mốc à?
- Tao có bảo mày để mốc đợi ngày nắng th́ mang ra phơi đâu. Chỉ bảo mày và tao sẽ chờ nhau ở cuối con đường t́nh mà.
- Ừ, năm hai đứa ḿnh 65 tuổi nhé.
Cả hai đứa cùng cười, nhưng không hiểu sao trong ḷng ḿnh muốn khóc. Chả hiểu v́ cái ǵ. C̣n nốt một năm nữa thôi là ra trường rồi, nhưng nó và ḿnh sẽ không c̣n được cùng đi bảo vệ đồ án tốt nghiệp nữa, không c̣n ai chiều về rủ ḿnh xà vào hàng bánh chuối trên đường Láng nữa, không c̣n ai mắng ḿnh là Hiền tồ tẹt nữa.
Đêm hôm ấy, cà phê làm ḿnh mất ngủ. 1h sáng, nó gọi điện cho ḿnh, hai đứa lại tâm sự đến 2h sáng. Tâm sự cũng không phải, tâm sự ǵ mà thi nhau nói xấu thầy cô ở trường.
Nó đi và chẳng c̣n ai b́nh phẩm các chàng trai đến cưa ḿnh nữa.
Thi thoảng, nó vẫn gọi điện về. Chứ ḿnh làm ǵ có tiền mà gọi cho nó.
Bốn năm sau, vô t́nh nó gọi về trước ngày ḿnh cưới một tuần. Nó không b́nh luận ǵ cả. Chỉ hỏi: “Có hoăn được hai tháng để chờ tao về không?”. Ḿnh trả lời: “Không! Cái này do người lớn quyết định”. Nó bảo: “Ừ, thế thôi, chúc mày hạnh phúc”. Cúp máy, tự dưng ḿnh lại muốn khóc.
Hai ngày trước khi cưới.
Ḿnh và chú rể tương lai lên thăm bà nội đang điều trị tai biến mạch máu năo trong viện. Ḿnh có kể với bà rằng: “Thằng Hiếu mấy hôm trước có gọi về chúc cháu hạnh phúc bà ạ”. Bà chỉ cười gật gật thôi. Trước khi về, khi chú rể xuống lấy xe, bà nắm lấy tay ḿnh th́ thầm:
- Hôm hai đứa chúng mày rủ nhau đi uống cà phê tạm biệt ấy, lúc mày đang chỉnh trang trên gác, nó có bảo với bà rằng: “Chỉ v́ tự ái một câu nói đùa mà cháu mất hết bà ạ”.
Con đường về, vẫn đoạn đường toàn mùi bánh chuối rán, tự dưng ḿnh bật khóc. Lần này, ḿnh khóc v́ hai đứa dở hơi ngày nào nắm tay nhau, không phải ướt v́ mưa cho nó ra dáng lăng mạn một tí, mà là ướt v́ ngă xe máy.
Hai năm sau.
Nó mời ḿnh ăn cưới nó chỉ trước có hai ngày. Dạo nó về nước được một năm, cũng đèo cô bé đó đến nhà ḿnh và giới thiệu là chị gái. Không biết trùng lặp hay sao ấy, trước nó cũng bảo là coi ḿnh như chị gái mà. Ḿnh hết ngạc nhiên lại đến sượng sùng.
Đêm trước hôm nó cưới.
Tâm trạng ḿnh cứ thế nào ấy, buồn kiểu ǵ khó tả lắm. Đàn bà thật phức tạp và tham nữa. Ḿnh lên mạng và tâm sự với một người bạn trong thành phố Hồ Chí Ḿnh, ḿnh bảo:
- Chắc là buồn v́ tham, giờ phải chia sẻ thằng bạn thân cho cô gái khác rồi.
- Mất hẳn chứ chia sẻ đâu mà chia sẻ.
Câu trả lời làm ḿnh như bị giật ra khỏi u mê. Ừ, lấy đâu ra mà chia sẻ. Mất hẳn rồi. Cảm giác lúc này cứ như bị ai móc túi cái ǵ thật quư giá. Tiêng tiếc thế nào ấy. Kỳ cục thật.
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (02-06-11), hoatigon208410 (07-01-11), Miên Miên (27-01-11)
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:30 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.