Anh ngơ ngác bước ra đời
Đem con tim ngây thơ tội nghiệp
Mở cửa đón người vào…
Chẳng hiểu sao
Anh nhận lại toàn những ǵ bạc bẽo
Có phải chăng t́nh đời luôn lắc léo
Chân thành không muốn
…cứ măi dằn vặt nhau?
Để bây giờ anh sống với nỗi đau
Biết khi nào vết thương kia hàn gắn
Biết khi nào quên chuyện t́nh cay đắng
Cho con tim vui vẻ lại một lần?
@PL: Cám ơn PL đă ghé chơi