V́ sao ? V́ sao ?
Trước sự nghiêm minh của pháp luật , dù người phạm tội tày đ́nh cũng được xét đến t́nh tiết khoan hồng giảm nhẹ . Đó chính là sự nhân văn . Huống hồ chỉ là chuyện riêng tư của hắn .
Mỗi người đều có ân oán t́nh thù khác nhau . Xă hội có thể đồng cảm có thể không . Có thể phê phán .V́ đó là thói đời . Họ thực sự không đáng chấp.
Nhưng thầy cô là những người "lái đ̣ " .Là những người "giữ lửa" . Nếu không chở được học tṛ qua bể khổ trầm luân th́ ít ra cũng thổi vào ngọn lửa Chính Nghĩa.
Đằng này a dua với những kẻ tầm thường khác . Tự cho ḿnh cái quyền phán xét , chuyện gà ra chuyện vịt . Đẩy người ta xuống vực sâu thăm thẳm khi người ta chới với nhất .
Hắn nói không phải v́ trách hận thầy cô . Mà v́ một nỗi đau nhân thế . V́ đến thầy cô là những người truyền tải kiến thức và đạo lư mà mất phương hướng như vậy . Th́ kẻ học tṛ thô thiển sao không loạn .
Hắn loạn là bất khả kháng
Không đau sao được !
|