|
#301
|
|||
|
|||
Chắc là
Chắc là ai đă quên rồi Đường xưa mây trắng một người riêng đi Gió hôn vai lá thầm th́ Em c̣n ai nữa từ khi...mấy mùa Chắc là t́nh chỉ cợt đùa Người như cánh bướm đẩy đưa vô t́nh T́m đâu nữa bóng nữa h́nh Cánh hoa phai sắc một ḿnh rụng rơi Chắc là trầu đă nhạt vôi Làm sao thắm nữa cho người đừng quên Bao mùa mưa nắng qua hiên Lẻ loi chiếc bóng bên thềm đợi ai... Chắc là... Ừ nhỉ, đợi ai... Phale |
#302
|
|||
|
|||
Bâng quơ
Sài g̣n ngày thiếu nắng Ta quàng khăn co ro Tay cầm tay ủ ấm Giấu cô đơn giày ṿ Ngày bao ngày rồi nhỉ? Cô lẻ mỗi ngày đi Người nơi nào xa vắng Có tiếc thương xuân th́ Người về đâu biền biệt Bỏ quên đời rêu phong Trên lối quen kỷ niệm Tựa như gai nhói ḷng... Sài g̣n ngày thiếu nắng Những con đường loanh quanh Anh từ khi rẽ lối Ta buồn vui song hành Phale |
#303
|
|||
|
|||
Tin nhắn buồn
Em nhu ḿ trong tin nhắn gởi đi Lời nhận lại nhói ḷng em hờn tủi Giọt nước mắt trên bờ mi rơi vội Em nhỏ nhoi giữa ngày vắng thương ḿnh Giữ trên tay mẻ khuyết một chữ t́nh Lạnh lẽo quá ở bên không trọn vẹn Đêm trở giấc mảnh chăn đơn tay chạm Tiếng thạch sùng khắc khoải gọi t́nh lang Nhật kư ḷng mỗi ngày viết sang trang Càng u uẩn mỗi ngày niềm tâm sự Em lặng lẽ đi về trong tư lự Tiếng thở dài theo gót ngọc chơi vơi Anh giận ǵ, lời nói măi xa xôi Em nợ ǵ, trái tim này cố cắt Không thể người dưng mỗi khi chạm mặt Tin nhắn buồn cứ thế gởi cho nhau Phale |
#304
|
|||
|
|||
Một ngày bước ra
Ta lai là ta, ngày không son phấn Trăn trở lăn về những trẻ mồ côi Ánh mắt nụ cười thơ ngây đến thế Đă phải bơ vơ trên lối vào đời Phép tính nhân sinh mang tên thân phận Khó có dấu bằng dẫu cố sớt chia Ngồi xuống bên em cầm tay gầy guộc Nghe sóng tâm tư từng đợt cuộn về Ḥn máu đơn côi, sông trần rơi lạc Thương quá ánh nh́n khép nép bên tay Đứa trẻ b́nh thường gọi cha gọi Mẹ Em gọi sư cô ...hạnh phúc sao đầy? PL 17.1.09 |
#305
|
|||
|
|||
Lại mang thơ về cất...
Quote:
"Anh ước được một lần cùng em chân trần lội cát..." Điều ước ấy đă theo người xa xôi Dấu chân cũ, tan thầm vào sóng biển Trăng mười bảy... vẫn từng trăng hiển hiện Thả xuống ḷng em lặng lẽ những giọt buồn Biển đêm ấy, đâu chỉ ánh trăng suông Em c̣n nhớ sóng xô bờ tha thiết Và đôi trái tim chạm vào nhau lỗi nhịp Vị rượu trên môi c̣n đọng đến bây giờ... Ô bờ bến lạ...thảng thốt một giấc mơ Trăng mười bảy vỡ đôi thành gai nhọn Sóng hiền ḥa bỗng dâng thành cuồng nộ Bờ cát nhỏ nhoi...ch́m tận đáy thăng trầm... Kư ức rạch dài những vệt lạnh câm Màu kỷ niệm đỏ như màu máu ứa Trăng và biển rắc muối vào vết cứa Em giấu ḿnh tự liếm vết thương mang... PL 16.6.09 |
#306
|
|||
|
|||
Quote:
Pha Lê à, TM có một bài thơ về biển góp vào cho vui nha! Chiêm bao Chiêm bao em chạy ra biển xanh giữa nắng, giữa gió, giữa thành tŕ núi Mặc đám dă tràng tṛn xoe mắt hỏi Mặc cho tóc bay mặc cho áo tung Hai bàn chân không mộng du quanh ṿng cung băi cát Bay em lên như bỗng dưng mọc cánh như diều ai thả lấp lánh mặt trời chơi vơi em trong mây... Chiêm bao em chạy như đang trốn ai nửa thầm mong một ṿng tay bắt lại Hồn nhiên ngă xuống cát mềm và mặt trời chói chang phong tỏa một nụ hôn êm Chiêm bao ... Tóc mai |
#307
|
|||
|
|||
Quote:
p/s: TM ui, cho PL xin nick YM với... |
#308
|
|||
|
|||
Ốcbieu cho PL mang về đây với nghen...
Quote:
Thả... Anh thả vu vơ nỗi nhớ Vô t́nh vướng mắc vào em Ước ǵ hóa thành duyên nợ Bơ công năm tháng ḿnh t́m Anh thả vô t́nh lời nói Em nhẩn nha gặp một ngày Đêm về không sao ngủ được H́nh như ḷng có mây bay Ơ hay sao mà lạ thế Anh có thả ǵ vào tim Gặp nhau một chiều trên biển Tim sao đập rộn khó ḱm... Mà sao anh không thả nốt Đời anh vào với đời em Chừa chi một đôi khoảng cách Để cho bây giờ buồn chen... PL 16.6.09 |
#309
|
|||
|
|||
Tóc xưa
Sáng nay soi gương chải tóc Dăm sợi rụng xuống ơ hờ Chợt thèm tóc dài thuở bé Mẹ mua cho thật nhiều nơ Những năm mắt mẹ không thấy Học xa những lúc về thăm Mẹ sờ mái dài óng ả Mân mê từng sợi ân cần Tóc xưa bây giờ đă ngắn Thương quá lời Mẹ dặn ḍ "Con để tóc dài xinh lắm Đừng bao giờ cắt nghen chưa"... PL 17.6.09 |
#310
|
|||
|
|||
Ngồi với góc nhỏ
Ngày rụng xuống tay Cà phê nhỏ chậm Trời mờ mưa bay Nhạc buồn day dứt Đem cơi sầu về Ta là ai nhỉ? Ch́m trong cơn mê Đời như đom đóm Từng phút lập ḷe Vui buồn mỏng mảnh Riêng ḿnh im nghe... |
|
|