|
#91
|
||||
|
||||
Quote:
Mà sao tươi thế chẳng duyên ṃn Làm tớ ngại ngùng không dám tán Liều xin quán chủ mảnh t́nh con Vẫn biết quán mở bán trà ngon Cô chủ duyên ơi hỏi có c̣n Mở ḷng cho khách cuồng si ghé Chân t́nh dâng tặng chút ḷng son |
#92
|
|||
|
|||
Quote:
Rằng duyên đượm thắm hỏi chi ṃn Ra vào lữ khách đông ngh́n nghịt Quả đúng như lời gái một con Nghe đồn quán nhỏ bán ǵ ngon Khéo hỏi này cô... ''ấy'' liệu c̣n Mắng khẽ đàn ông ăn nói lạ Chung trà mới hăm ứ ừ son |
#93
|
|||
|
|||
Quote:
Làm bao lữ khách dạ như ṃn Hôm nao mát mẻ xin nhờ chút Tính đặng chung nàng một đứa.... Thấy bảo nơi này có rượu ngon Dừng chân thưởng thức chẳng hay c̣n Ly đầy chuốc cạn say túy lúy Có được nằm nhờ mảnh chiếu son? |
#94
|
||||
|
||||
Quote:
Quán ven đường luôn có trà ngon Thâm t́nh hiếu khách vẫn đang c̣n? Những kẻ phàm phu và tục tử Quán chủ chỉ nh́n mắt nửa con. |
The Following User Says Thank You to viet tam For This Useful Post: | ||
phale (28-07-10)
|
#95
|
||||
|
||||
Qua đường ghé lại tiếng mời ngon
Rượu thắm trà thơm biết có c̣n Bụng đói chân run lời đă cạn Xin người một chút để phần con.... |
#96
|
|||
|
|||
Dẻo ngọt câu chào đă thấy ngon
Màng chi cái chuyện hết hay c̣n Hương trà phảng phất dường say lạ Chổng vó ḅ toài Oạch cỏn con. Cái này gọi là măi nh́n cô chủ mà va bàn vấp ghế! |
#97
|
||||
|
||||
NHỚ
Em viết cho người trong một tối Làn mây hờ hững ấp h́nh trăng Gió cũng nép ḿnh sau lá xếp Và ngọn đèn đêm thắp muộn màng. Em gửi cho người chút t́nh em Ai mang sương khói quyện môi mềm Trăng non một sớm tṛn vành vạnh ấm cả ḷng người trở giấc êm |
#98
|
||||
|
||||
VẪN CHỜ
Trong mưa, trăng rằm vẫn sáng
Trời chiều lá xếp trên cành Cánh chim chao nghiêng chiều rạng Hót vang trong ṿm lá xanh Ḿnh em chông chênh trong gió Giấc trở muộn màng vấn vương Dẫu có tiếng ai đầu ngơ Chỉ chờ tiếng người em thương |
#99
|
|||
|
|||
Ly cà phê cho buổi sắp trưa
Cô chủ quán có pha giùm không nhỉ? Giữa muối và đường... bâng khuâng ngẫm nghĩ Bỏ thứ nào cà phê ngọt hơn đây? p/s: Quán vắng... cô chủ đi đâu? |
#100
|
|||
|
|||
Quote:
Đường và muối chỉ dịu đi vị đắng Chỉ mắt ai nhuộm ḷng ḿnh đầy nắng Thoáng nh́n thôi ngọt lịm cả tâm hồn. PL và VT đừng cho ǵ vào cafe mà chỉ nh́n ... Thử xem có ai chê cafe đắng không. |
|
|