|
#11
|
|||
|
|||
Có lẽ, địa ngục của t́nh yê u là sự ghen tuông... cuộc t́nh nào cũng có sẵn địa ngục này... và có lẽ ai trong chúng ta cũng đă ít nhất một lần đặt chân tới... Chúng ta khổ sở v́ người đó không yêu chúng ta như chúng ta mong đợi. Chúng ta khổ sở v́ họ không yêu một ḿnh ta như ta mong muốn? Ở trong địa ngục đó, chúng ta luôn quay quắt "V́ sao ta yêu họ thế, mà họ không yêu ta như ta yêu họ?" Những câu hỏi đại loại như vậy, giằng xé tâm can chúng ta. Sao ta không nghĩ thử một lần "Ta có ǵ để cho họ nên yêu ta không?" Hoặc "Ta nên làm ǵ để họ thấy ta đáng yêu?"... Ḿnh những lúc sa chân vào hố buồn trên con đường thăm thằm ... thường tự nhủ "Cuộc đời này, đâu phải chỉ có t́nh yêu mới có thể khiến chúng ta hạnh phúc, c̣n có nhiều thứ khác dẫn chúng ta đi đến bến bờ tươi đẹp của cuộc sống. Sao chúng ta lại phiền muộn v́ những người không yêu thương ta?" T́nh yêu vốn là tảng đá vô h́nh mà to lớn che hết tầm mắt, khiến chúng ta tưởng cuộc đời này chỉ có t́nh yêu. Hăy thử đặt t́nh yêu qua một bên, chúng ta sẽ thấy bầu trời xanh kia, bông hoa xinh đep kia, những bàn tay bạn bè chân t́nh đang đợi chúng ta xung quanh... Tôi thi thoảng ví ái t́nh như ma quỷ mang mặt nạ thiên thần, cám dỗ chúng ta, mê hoặc chúng ta sa vào mê cung lẩn quẩn, giày ṿ chúng ta đến tận cùng đau khổ.... Vậy nên, khi đau khổ v́ ái t́nh, hăy rời xa nó ngay... em nhé! Đọc tin em, ngồi nghĩ lan man.... |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|