NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Thơ > Thơ Quán > Những cuộc thi thơ > Cuộc thi "Thơ T́nh Cuối Mùa Thu"
Nạp lại trang này Quán bên lề (T́nh thu)

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
Prev Bài viết trước   Bài viết tiếp theo Next
  #1  
Cũ 16-09-10, 02:53 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.829 Times in 21.719 Posts
Mặc định Quán bên lề (T́nh thu)

PL cảm ngay bài thơ đầu tiên MTTD-01...ví như bị tiếng sét ái t́nh vậy.

Chiều thu lạc bước giữa kinh đô
Em vẽ màn sương nét họa đồ
Len theo vạt nắng nghiêng trong gió
Mây nhẹ bềnh bồng đẹp tựa mơ


Ở khổ đầu tiên, h́nh ảnh "mây len theo nắng bồng bềnh" đă dẫn dắt người đọc vào bức tranh thu mơ mơ hồ hồ nơi kinh thành cổ kính..

Có lẽ là không phải mây đâu, là sương đấy chứ.
Ai đă từng đến Huế một lần có lẽ đều cảm nhận được nét thâm trầm lặng lẽ của Huế khi tinh sương, khi chiều tà. Rừng núi thâm u, đồi xa mờ khói, núi thẳm vờn mây... tạo nên cho Huế một khung cảnh lăng đăng... níu ḷng lữ khách nhẹ nhàng mà da diết...

Và Thu cũng không ngoại lệ...

H́nh ảnh " B́nh lặng ḍng Hương lững lờ trôi" trong khổ thơ 2 này khiến PL liên tưởng đến câu thơ của nhà thơ Thu Bồn "“Con sông dùng dằng con sông không chảy/Sông chảy vào ḷng nên Huế rất sâu"... Sự b́nh lặng, lững thững, dùng dằng của Hương Giang khiến mùa Thu vừa ngang qua chợt trở nên bồi hồi... để bỗng dưng gió giữa chừng ngưng thổi, lá nửa chừng ngừng rơi... như là Thu đang đi bỗng rón rén dừng... không nỡ lay động sự tĩnh lặng đang bày ra trước mắt..

Gió không thổi nữa im chăm chú
Lá đă ĺa cành chẳng nỡ rơi...


Bút pháp của tác giả ở 2 câu này thật điêu luyện.

Huế b́nh thường đă thâm trầm... càng thâm trầm hơn khi thu về:

Thành quách uy nghiêm giữa chiều tà
Con đường khe khẽ bước người qua
Chân không nỡ giẫm lên thềm ngọc
Bướm bay la đà trên cánh hoa

Vẫn là khung cảnh tĩnh với "thành quách uy nghiêm", "con đường khe khẽ"...nhưng giờ đây càng ngưng lặng trong thu đến độ lữ khách không nỡ đi, không đặt chân ḿnh lên các "thềm ngọc" của một thời vàng son...

Cảnh là thế, c̣n con người xứ Huế khi mùa thu về th́ sao?
Không ở đâu chúng ta có thể bắt gặp nhiều tà áo dài như ở Huế. Và có lẽ cũng không là nói quá rằng "không cô gái miền nào mặc áo dài đẹp và duyên dáng như người con gái xứ Huế". Đẹp và duyên dáng v́ tà áo dài ấy được tô điểm thêm chiếc nón lá nghiêng nghiêng, e ấp, càng e ấp hơn trong màu thu trong veo. Và mắt ai cười duyên quá!

Ôi! Tà áo dài, chiếc nón nghiêng
Lả lướt ṿng quay nhịp Tràng Tiền
Thu như nhuộm trắng màu tinh khiết
Mắt ngọc ai cười - một nét duyên


Quả là một bức tranh thu sống động tuyệt vời...

Em đưa hồn vào trong tiếng gió
Trải ḷng theo làn sương mỏng manh
Dệt từng chiếc lá lên trời thẳm
Em về họa tiếp... một bức tranh.


Gió ru hồn, sương mỏng manh, trời thăm thẳm... khiến tác giả như miên man với Thu trước mặt...như muốn vẽ măi...vẽ măi không thôi...

Một bài thơ thật hay! Cảm ơn tác giả đă mở đầu cho cuộc thi với một bức tranh thu đẹp như mơ này!
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (16-09-10), hoatigon208410 (06-11-10), Huyzozo (17-09-10), LAO HAC (16-09-10), nangnhat_chuaphai (12-10-10), Như Diệu Linh (21-09-10), Nhím con (17-09-10), Nothing (17-09-10)
 


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:08 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.