NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Thơ > Thơ Quán > Những cuộc thi thơ > Cuộc thi "Thơ T́nh Cuối Mùa Thu"
Nạp lại trang này Quán bên lề (T́nh thu)

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
Prev Bài viết trước   Bài viết tiếp theo Next
  #10  
Cũ 06-10-10, 01:51 PM
hamy hamy đang ẩn
Nhập Môn
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 269
Thanks: 276
Thanked 547 Times in 241 Posts
Mặc định

Từ lâu, nhỏ vào trang thơ ít khi b́nh luận thơ người này, người khác. Với lại vốn rơ ḿnh hiểu biết non nớt nên chẳng dám múa ŕu qua mắt thợ, không khéo làm buồn ḷng người khác hay tác giả bài thơ v́ những lời phân tích của ḿnh, v́ nhỏ hiểu ở đây mọi người toàn là nhân tài chỉ có nhỏ là nhỏ dở tệ… Nhưng hôm nay, vô t́nh đọc những ḍng “ấn tượng” của chị Hoài Yến, nhỏ cũng xin tài lanh, tài lẹt nói lên ư kiến riêng của ḿnh…

Theo suy nghĩ của nhỏ, bài thơ mang tựa đề là “Cảm nhận” có lẽ đó là cảm nhận của tác giả về mùa thu chứ chẳng phải là tác giả đang thất t́nh hay đau khổ, mà làm sao lại đau khổ khi tuổi đời vừa mới hai mươi???

“Thu đă đến cho mùa cây lá rụng
Ngày vội tàn nắng cũng nhạt nḥa phai
Gió phiêu lưu mang nặng tiếng thở dài
Trời buồn bă u hoài như muốn khóc…”

Ở khổ thơ đầu, cảnh thu được khái quát trong suy nghĩ của tác giả. Đó là mùa cây thay lá, ngày trôi qua thật nhanh, gió cứ thổi vi vu như một tiếng thở dài và trời th́ âm u, buồn bă u hoài như muốn khóc.

“Mây màu tím che mặt trời vừa mọc
Lá vàng rơi trên tóc kẻ bộ hành
Cây lặng nh́n gió cuốn lá bay nhanh
Ḷng quặn thắt không đành ḷng giă biệt!”

Tiếp theo khổ thơ thứ hai, tác giả mới tả cụ thể cảnh trời thu, lúc bấy giờ mặt trời vừa mọc lên, nhưng bị mây mù che phủ, màu tím gợi sự miên man buồn. Đứng ở vị trí nào đó, tác giả nh́n cảnh trời bấy giờ, thấy lác đác lá vàng rơi cả trên tóc của người đi đường (khách bộ hành), và liên tưởng đến nỗi đau của cây khi nh́n từng chiếc lá rơi mà không đành ḷng giă biệt. Dù biết rằng lá úa rơi để cây thay lá mới tươi tốt hơn theo qui luật của muôn đời, nhưng tháng ngày qua gần gũi cùng nhau, chẳng lẽ không có chút ǵ luyến lưu phút chia ĺa hay sao? Bởi nhỏ thường nghe nói “sỏi đá cũng cần có nhau” cơ mà!

“Trong rừng thẳm chú nai vàng hối tiếc
Măi vui đùa theo từng chiếc lá rơi
Lạc bước chân ngơ ngác chợt nh́n trời
Ḷng tự trách biết nơi nào chốn cũ?”

Thế rồi, theo ḍng cảm xúc đó, tác giả lại tưởng tượng nơi rừng thẳm một chú nai vàng v́ ham chơi, vui đùa, chạy nhảy đuổi theo theo từng chiếc lá, để rồi bất chợt bị lạc cả lối về, ngơ ngơ, ngác ngác không biết nơi nào là chốn cũ. Chính v́ thế nên ḷng chú nai thầm trách v́ ḿnh quá ham vui chẳng nhớ lời mẹ dạy, giờ hiểu ra th́ chợt quên cả lối về!

“Trăng nhường lối cho đất + trời ấp ủ…
Lời yêu thương gió rủ rỉ cùng ai?
Mây sầu giăng bất chợt thấy lạc loài
Cây nh́n lá u hoài chào vĩnh biệt!”

Tiếp đến khi trời đă vào đêm, trăng khuất dạng. Một đêm mùa thu trăng ẩn khuất, bầu trời như đang tiến gần đến mặt đất hơn - và tác giả liên tưởng đến lời ấp ủ yêu thương của trời đất. Chính v́ thế nên mới dùng dấu +, theo nhỏ nếu dùng dấu phẩy, hay dấu gạch nối sẽ không thể hiện rơ ư giao ḥa của trời và đất chăng? Bên cạnh đó, như chứng kiến sự gắn bó, t́nh tự của đất, trời mà ngọn gió đang vi vu mang lại, nên áng mây buồn khi thấy ḿnh lẻ loi, cô độc và lạc loài làm sao! Và lúc bấy giờ chàng cây như hiểu ra, biết chắc chắn là sẽ xa nàng lá, nên đành chấp nhận chào vĩnh biệt cùng nàng lá trong nỗi u hoài!

“Cả vạn vật như gởi lời tha thiết
Cùng nàng thu mắt biếc khẽ nghiêng cười
Thu dịu dàng xoa nhẹ tuổi đôi mươi
Cho ngơ ngẩn ḷng người nghe vương vấn!”

Từ khung cảnh thiên nhiên mà tác giả quan sát, để rồi chợt thấy dường như cả vạn vật như đang gởi đến nhau lời tự t́nh muôn thuở. Nàng thu như mỉm cười cùng “mắt biếc”, một cái cười nhẹ nhàng (cười nụ để làm duyên) và sau đó nàng thu chợt len nhẹ vào tuổi hai mươi, nên ḷng người mới lớn cảm thấy như vấn vương, ngơ ngẩn mà chẳng biết tại sao?

Đây chỉ là cảm nhận của riêng nhỏ khi đọc bài thơ này, xin mạo muội nói lên suy nghĩ của ḿnh. Bởi lẽ nhỏ luôn trân trọng những sáng tác của mọi người. Đó cứ như là một đứa con của người sáng tác. Cho nên dù thích hay không thích, nhỏ cũng hổng dám viết những lời b́nh luận mang hàm ư giễu cợt, v́ nhỏ nghĩ không khéo sẽ làm buồn ḷng tác giả…Và qua đây, nhỏ lại hiểu thêm một điều là một bài thơ, hay một sự việc - có thể đối với người này th́ được hiểu theo ư này, nhưng với người khác lại hiểu theo ư khác. Tùy theo tâm trạng của người đọc… “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” là thế!
Signature: Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

Lần sửa cuối bởi hamy; 06-10-10 lúc 02:08 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to hamy For This Useful Post:
Cá chuồn (06-10-10), CM4Q (06-10-10), hoatigon208410 (06-11-10), Huyzozo (07-10-10), Nhím con (07-10-10), Nothing (06-10-10), phale (06-10-10)
 


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:10 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.