|
#11
|
|||
|
|||
Cho em
Nghe bạn kể về em, nghe em cười, em nói...mới quư những niềm vui ấy của em biết bao, những niềm vui nở ra từ đau đớn... Em chắt nụ cười từ niềm đau cố giấu Để cho thơ vui trọn vẹn đời này Mấy ai hiểu trời xanh đang tàn nhẫn Đoạn đầu đài, đợi chuông điểm xuống tay Ngày vội vă mà em không vội vă Đi qua mỗi ngày trong lặng lẽ thản nhiên Tôi mỗi buổi hoàng hôn về thắt dạ Từng ngày đi là đang ngắn một đời Rồi mai nữa một thiên thần vỗ cánh Tuổi hai mươi gởi lại phía sau ḿnh Tôi nhắm mắt, nghe nỗi ḷng khẽ vỡ Trong tận cùng lệ rớt giữa im thinh... Nụ cười em gịn giă Như thủy tinh tan ra Ừ, em không buồn lắm Sao tôi khóc thật thà... PL |
|
|