|
#11
|
|||
|
|||
Chẳng bao giờ
Chẳng bao giờ, c̣n gặp lại em! Một thuở yêu em đầy mộng mị Dẩu biết rằng yêu em tôi dại Nhưng sao vẫn mộng uyên ương hồng Chẳng bao giờ, c̣n dại như xưa Để khi buồn chợt cười ta ngốc T́nh yêu đâu phải có dấu bằng Chỉ cần yêu em là hạnh phúc. Để mai này khi nhắm xuôi tay. Hồn ta vẫn nghĩ t́nh là thế Có mấy ai yêu mà hạnh phúc Yêu và được yêu rồi xây tổ Nhưng ... Chẳng bao giờ có tổ ấm nào T́nh yêu và hạnh phúc luôn đi cùng Năm tháng xóa nḥa bao yêu thương Chỉ c̣n lại nuối tiếc cô đơn Hồn ta vẫn nghĩ chẳng bao giờ Thời gian trôi ngược thuở ban đầu Yêu em yêu em và chỉ yêu em Và chỉ như thế là Hạnh Phúc. Chào cố nhân, lâu lắm rồi không về nhà thăm Nàng thơ, ḍng đời xuôi ngược bao bận rộn...vẫn luôn nhớ mọi người đấy không quyên đâu! |
|
|