|
#11
|
|||
|
|||
Hôm nay nó đến trường là được 3 hôm, 3 ngày không áp lực và cả một tuần đầu sẽ không áp lực. Đến tận hôm nay nó mới gặp được "tổng quản mama" của nó! Nó lên khoa mà cứ hụp tḥ v́ nó sợ gặp "tổng quản mama" của nó, nhưng cuối cùng lại gặp mà lại gặp ngay chuyện quan trọng nữa. Híc! Gặp "tổng quản mama" không được vui chút nào v́ "tổng quản mama" là người hung dữ vô cùng, nó bị "tổng quản mama" mắng mấy chập và đôi lúc nó tức nó khóc luôn. Thế vậy mà "tổng quản mama" lại nói một câu kết thúc cuộc mắng đó là một câu bất hữu: "Phụ nữ lợi hại nhất là nước mắt, nhưng em khóc cũng không làm cô xiêu ḷng đâu..." Những lần sau nó không dám khóc, gặp cô xong đi ra pḥng xong, nó chạy xuống đồng ruộng sau trường ngồi khóc ngọt xớt. Nhớ lúc "tổng quản mama" bị mất xe mà thấy thương, "tổng quản mama" xuống căn tin ngồi mà muốn khóc luôn. Lúc đó sao mà thương cô vô cùng!
Cái người mà nó mong ngóng gặp từ hôm đầu đi học đă được gặp mà nó thấy không vui mấy! Hôm nay nó lại bị "tổng quản mama" bẻ một chuyện nữa. Nó lên nộp giấy về vụ việc chuyển trường lùm lùm của nó hồi lúc đến giờ. Cái chuyện chuyển trường đó lùm xùm từ hôm đầu bước vào ngôi trường mới này, do hai trường tŕnh hai nơi khác nhau một trời một vựt thành ra nó là người lănh đủ. Cái môn nó chưa học th́ bạn đă học mất tít rồi, c̣n môn nó học rồi th́ bạn chưa học. Chẳng lẽ chuyển trường về rồi lại ở nhà, nên nó vẫn lên trường học môn bị trùng và dĩ nhiên là sẽ được khen. Kết thúc năm nhất nó c̣n nợ 7 môn, trả nợ 2 môn v́ lư do khách quan. Đưa tờ giấy cho "tổng quản mama" và nó lí nhí nói: - Cô ơi! Cái môn hóa phân tích là con đóng tiền học lại - Cô hỏi: Vắng quá số buổi hay sao? - Nó nói: Không phải vắng quá số buổi mà tại ngay bữa thi môn đó con nằm bệnh viện cô ơi với lại cũng nghỉ quá số buổi v́ con bệnh. - Cô hỏi: Vậy là em sai đúng không? - Nó nói: Dạ! Con nghỉ quá số giờ cô cho con học lại ạ! Hai cô cháu đối đáp xong nó chào vội và vụt đi nhanh thật nhanh tránh để "tổng quản mama" gọi lại nữa. Lúc nào "tổng quản mama" cũng cho nó một chuyện khó xử hết. Mà khi nhắc đến môn hóa phân tích nó giận vô cùng. Thuở thời nó chưa học môn Hóa Đại Cương mà nó đă học Hóa Phân Tích. Đó là một sự cố gắng đang gườm v́ nó vô trễ nên không được học Hóa Đại Cương. Mà ác nỗi là lúc học Hóa Phân Tích vốn nó giải bài tập hay nhất lớp. Đùng một cái! Sốt xuất huyết - Nhiễm siêu vi, nó nằm vật ở nhà suốt 3 hôm liền. Vừa khỏe đi học được một hôm rồi đùng cái vô bệnh viện cấp cứu giữa khuya...Thế là nó không thi được môn mà lại thiếu bài kiểm tra môn. Nó có được thi đi nữa th́ cũng chưa chắc là đậu và qua khỏi cái môn này. Vốn nó là kẻ thù của cái môn Hóa, nó học dở Hóa ghê gớm luôn. Toán - Lư - Hóa là ba môn nó phải cay cú nhất...May mắn là gần đây khả năng làm Toán nó có khác, đỉnh hơn và phong độ hơn nhờ cô giáo dạy nó rất nhiệt t́nh hướng dẫn. Nó dĩ nhiên cũng không phải là kẻ ngu ǵ mà chỉ có tội là "lười", không biết rồi là buôn xuôi như thả thuyền giữa khơi... Nói về học hành th́ thầy cô ở trường có nhận xét về nó như thế này! Cô hằng chính trị: Thông minh, nắm khá vững kiến thức. Ư thức học tập tốt! Cô Nga: Thông minh nhưng kém cần cù...V́ tội đó mà điểm tổng kết không được cao. Thầy trên khoa: Thông minh nhưng hơi ĺ...chịu khó trong học tập và có tinh thần vượt khó... "Tổng quản mama": Thông minh có thông minh nhưng không biết sử dụng đúng lúc, tự cao, lúc nào cũng muốn chứng tỏ bản thân... ...... Mà nghĩ đi nghĩ lại, nó cố gắng học được điểm cao nhất lớp khi vừa mới được chuyển trường. Mà "tổng quản mama" lại không bao giờ khen nó mà lúc nào cũng nhắc nhở nó suốt thôi. Không cái lỗi này th́ là cái lỗi khác, nhưng cô lại rất thương nó và rất quan tâm đến nó. Lúc nào nó lên pḥng thí nghiệm cô cũng cho nó "cảm quan" (ăn thử bên ngành chế biến) những món mà mấy anh chị làm hết. Được xem các quá tŕnh chế biến thậm chí được góp tay vào làm nữa. Lúc đó thật là vui...Đó là những buổi trưa nó chưa vào kư túc xá. Mỗi chiều cô hay chở nó về v́ cô gần nhà nó lắm...Lúc nó nằm viện nó rất giận cô, nhưng khi nghe cô điện thoại lại cho nó th́ lúc nào cũng hỏi câu cửa miệng là "Cô vô thăm con hả cô?". Nó trông cô lắm nhưng cô vô không được v́ cô vừa mới mất xe. Cô cử đại diện lớp đi thăm nó và c̣n gửi nó tiền nữa, lúc đó nghĩ lại thương cô quá! Thầy cô trên khoa cũng thế...Lúc nó nằm viện thầy trưởng khoa lên viện thăm nó, nh́n mà xót lắm v́ thầy lớn tuổi rồi...Cô phó khoa cũng vậy, lúc nó gần mổ cô c̣n cho nó thêm tiền, nó trả cô. Cô liền nói là: "Tiền cô bồi dưỡng thêm cho con đó! Giữ xài đi! "tổng quản mama": Cô chủ nhiệm lớp chế biến của Nhóc! |
The Following 4 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post: | ||
|
|