|
#1
|
||||
|
||||
Thoáng Chút Tàn Phai
Em-thiên thần, Anh- chiếc lá, tàn phai
Có chiếc lá nào mang nỗi buồn anh Bay về phía xa xăm - âm thầm lặng lẽ Rơi xuống đôi tay em nhẹ nhàng thật khẽ Em lại vô t́nh đễ gió thổi vụt bay Chiếc lá buồn mang t́nh ái đắm say Đă từ rất lâu, trên cành cao hy vọng Đong đầy nhớ thương chảy tràn nhựa sống Đễ một ngày rời thân cội t́m em Chiếc lá buồn măi hiu hắt từng đêm Đợi chờ hắt hiu nơi lạnh lùng thềm cửa Chỉ mong một lần em mở ra lần nữa Cuối xuống dịu dàng nhặt lấy t́nh yêu Chiếc lá buồn đơn độc biết bao nhiêu Khi nh́n thấy em hồn nhiên bước vội Về phía t́nh nhân nơi muôn ngàn mời gọi Và hững hờ đễ lại vạn niềm đau Trọn một đời ḿnh sẽ chẵng gần nhau V́ chiếc lá anh mang h́nh hài rách nát Nằm xiêu vẹo rồi cũng dần phai nhạt Theo tháng năm nơi góc phố lạnh lùng Em thiên thần, nhưng quá đỗi dững dưng Nên bay thật cao về thiên đường tuyệt đẹp Bỏ lại chiếc lá -anh- lạc lối đời rộng hẹp Măi kiếm t́m trong vô vọng tàn phai N.T.Nghĩa Lần sửa cuối bởi wild_beast_2110; 15-10-11 lúc 12:10 PM |
The Following 12 Users Say Thank You to wild_beast_2110 For This Useful Post: | ||
|
|