![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]()
Ta vô cùng nhỏ bé
Gói gọn hừ trăm năm Giận đời luôn cô lẻ Măi mê bước độc hành Huynh có những điều may mắn mà không phải ai cũng có cơ duyên. Đó là t́nh yêu. Một điều mà hầu như toàn thể nhân loại cứ măi đi t́m. Do vậy mà chẳng bao giờ huynh viết thơ t́nh đọc nghe mà thổn thức, đọc nghe mà chua xót với trần ai! Huynh cảm nhận cuộc đời, nh́n nhận cuộc đời với góc nh́n của một người ngoại đạo. Nhưng từ sâu thẳm tâm hồn huynh cảm nhận được cái xót xa, đau được với nỗi đau người khác. Có đôi lúc, nước mắt cứ bỗng dưng trào. Có đôi lúc, cảm thấy ḿnh như : Chẳng c̣n là ḿnh nữa! Người lính. Vâng huynh đă là người lính. Và vẫn măi là người lính. Trải qua ải sinh tử, nếm cay đắng cuộc đời. Rồi một chiều bỗng nhận ra: Ḿnh vẫn c̣n nguyên vẹn. Cái nguyên vẹn của một hạt cát, cái nguyên vẹn của một tế bào, một mầm sống trong vũ trụ bao la.Và nếu như ngày mai, con tim ḿnh sẽ ngừng nhịp đập. Chẳng có điều chi nuối tiếc. Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi. |
#2
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Sống trong hạnh phúc mà huynh biết cảm thông sâu sắc với nỗi đau của thiên hạ, thật đáng cảm kích. Giọt nước mắt "bỗng dưng", "đôi khi" của huynh hẳn là mặn lắm! Đọc câu "Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi." muội chợt nhớ đến bài thơ của Emily đọc được trong nhà anh Lăm Hà... Muội chép về tặng huynh nhé! KHÔNG AI Chúc huynh luôn là huynh như bây giờ...có trái tim ấm nóng, bao dung, độ lượng với thân phận con người... Yêu người khác bằng t́nh yêu con người sâu sắc mà không mảy may gợn chút vẩn đục nào... Lần sửa cuối bởi phale; 04-08-10 lúc 03:57 PM |
#3
|
||||
|
||||
![]()
Mấy ngày hôm nay lòng nó đang bão giông...
Hôm nay lặng yên 01 tí, mò vào thăm bè bạn...cợt đùa chốc lát... Thế mà sao nhiều cm tâm sự thế... Rồi vô tình đọc lại cm 03 ngày trước của nó... Quote:
|
#4
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Sắp hết 1 ngày cũ...ngày mới mọi sự mới nhé... Những gánh muộn phiền thôi đặt xuống Niềm vui gom lấy giữ trong tay Mỗi bước chân đi con đường hiện Hạnh phúc là hoa nở mỗi ngày... |
#5
|
|||
|
|||
![]()
Mấy hôm trời u ám lạ
Se se gió buổi đêm về Hôm nay nắng bù lửa hạ Oi nồng giấc ngủ ban trưa Mỗi một ngày ta sống Hăy tươi lên nụ cười Mỗi giây c̣n hơi thở Khơi nào những niềm vui Lần sửa cuối bởi kehotro; 05-08-10 lúc 01:20 AM |
#6
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Lại thấy hoa nở trong ḷng huynh rồi... Mưa tạnh rồi huynh nhỉ? Hạt mưa thua trận rồi Nhường cho nắng sang chơi Anh vui như đứa trẻ Chạy tung tăng rồi cười Chẳng bù hôm giông băo Ly rượu buồn trên tay Nụ cười không tṛn trịa Rơi lửng lơ giữa ngày... |
#7
|
|||
|
|||
![]()
V́ sao
Ê! Này nhỏ, huynh về rồi muội nhé Bước dạo hữu t́nh ghé góc nhỏ thân quen Đâu rồi thơ để huynh đọc tḥm thèm Đâu ḍng chảy những yêu thương bất tận? Những câu thơ đọng mắt ai lệ ngấn Chẳng lăn dài mà đi ngược vào trong Nỗi khát khao ai trút cả tấm ḷng Nghe năo nuột tiếng tơ đồng chửa dứt Nhẹ nhàng như vết thương nằm trong ngực Khẽ thay mùa là nhoi nhói những niềm đau Nếu mỗi con người gắn với một v́ sao Tội cho muội biết thế nào t́m kiếm Nỗi ưu tư viết nên ḱa hoài niệm Muội khảm vào thơ tạo bức họa: Khát khao Mỗi đêm về, ta ngước mặt v́ sao... |
#8
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Bài thơ này của huynh đang khiến muội liên tưởng đến ánh mắt dịu dàng cảm thông huynh đang dành cho muội... Biết ơn huynh nhiều lắm nè... Ủa mà huynh đi đâu mới về hơ... hèn chi hôm bữa sinh nhật LH không có huynh... phạt huynh nha. Góc nhỏ rộn ràng bàn chân huynh ghé Có túi me nào, huynh hái dọc đường không... Quên tuổi nọ ta thành hai đứa trẻ Biến cả trần gian thành cơi thật hồng Thơ muội viết, cất nỗi niềm thinh lặng Mỗi đêm về tự sự với gió trăng Huynh đến đọc... gởi dịu dàng ánh mắt Đủ thắp vào đêm một ánh nguyệt rằm Chợt thấy ḿnh như thuở nào nhỏ bé Trước cuộc đời chưa hiểu hết nông sâu Lối gập ghềnh cứ chọn hoài...vấp ngă May c̣n có huynh... tay nắm ngơ hầu... .... Chúc huynh chủ nhật thật yên b́nh nhé! |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |