![]() |
|
![]() |
#11
|
|||
|
|||
![]() Đơn côi
Ngôi nhà rộng ta về không ai đợi Cơm một ḿnh nửa chén bỗng no ngang Tiếng cửa đóng vọng đơn côi đến lạ Mấy ngọn đèn chong, sao thế? vơ vàng Ta lủi thủi vui buồn với bóng Hết đọc thơ, xem sách lại ngồi thừ Đi quanh quẩn mấy bậc thang cũng chán Biết làm ǵ cho hết phút giây dư? Không xuống tóc mà tựa ḿnh sơ săi Sống những ngày vô cảm với trái tim Đêm nhắm mắt nhủ lời kinh tĩnh dạ Để nhớ thương kia chùn bước đi t́m Ừ mau hết một đời đi đỡ nghĩ Những vết cào nhân thế sẽ thôi đau Ngôi nhà rộng, không ta người vẫn thế Mượn giấc thiên thu cắt khẽ nhịp cầu... PL 7.5.11 |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |