![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Người đàn bà ngồi đợi người đàn ông
Tặng ḿnh... Người đàn bà ngồi đợi người đàn ông Bên bữa cơm vẫn c̣n nguyên nguội lạnh Bản nhạc buồn tô thêm niềm cô quạnh Mưa ngoài trời... tịch mịch bóng hoàng hôn Người đàn bà ngồi đợi tiếng reng phôn Viết kịch bản cho một chiều im ắng (Khi người ta yêu một người sâu nặng Hay huyễn ḿnh những lăng mạn không đâu) Người đàn bà buồn ấp ứ giọt châu Vẫn gạt ḿnh người đàn ông sắp đến Trà pha chờ, ôm thời gian ngồi đếm Định cho đời thêm một bóng vọng phu Ôi, đắng ḷng những cay nghiệt t́nh hư Người cam chết cho một người hạnh phúc (Yêu chẳng lẽ là thiêu thân nhắm mắt Chết dưới đèn đổi một phút thăng hoa?) Người đàn bà ngồi lại với hôm qua Chắc không biết người đàn ông đă khác Trên lệ người, người đàn ông vẫn hát Buông tay này đă nắm lấy tay kia... Thương cho người đàn bà đang thức trắng đêm khuya... PL 31.5.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 08:34 AM |
#2
|
|||
|
|||
![]() Thời gian vẫn trôi... và ḿnh vẫn xa...
Phôn anh gọi dẫn em về kư ức Một đầu thu, lá rụng gió se ḷng Hoàng hôn tím một chiều ta gặp gỡ Giấu ngượng ngùng, em muỗng khuấy long cong... Vừa mới đó, ngoảnh nh́n xa lăng lắc Bàn tay cầm nỗi nhớ chớm hoen phai Quán nhỏ ấy, lâu rồi ta không ghé Vị cà phê theo kỷ niệm u hoài... Anh vẫn thế... giọng trầm trên điện thoại Gọi thăm em... gợi nhớ một thời xa Nợ cơm áo dẫu đường riêng mê mải Vẫn ghi ḷng một kư ức từng qua... Ai lật được thời gian trôi ngược lại Để ta về quán cũ lắng nghe nhau? Trời thổn thức những ngày mưa tháng sáu Chẳng Chức Ngưu, cũng mộng khẽ duyên nào... PL 31.5.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 12:02 PM |
#3
|
|||
|
|||
![]() Đám tang sớm
Tiếng kèn xa năo ḷng người dậy sớm Có một người về với đất hôm nay Trời cũng khóc, đổ muôn hàng mưa lệ Nḥe nhoẹt nỗi đau góc phố đầu ngày... Tôi mở cửa, ḷng nghe nhiều lẩn thẩn Người vừa đi đă sống được bao xuân? Bao hạnh phúc, bao vui buồn nếm trải? Lúc buông tay có trăn trở tần ngần? Kèn rên rỉ tiếc thương người vắn số Nghe năo nề trong mưa gió loang xa Ngày vừa mới, đă treo buồn lơ lửng Tôi ngậm ngùi nh́n lặng chiếc xe qua... Ai cũng sẽ một lần tan vào đất Cơi trần gian người ta đến rồi đi Lăn cho tận những buồn vui đau khổ Một kiếp người rồi tử biệt sinh ly... Đám tang sớm, chiếc xe hàng đă khuất Nỗi đau c̣n ở lại với người thân.. Người nằm xuống dẫu chưa lần quen biết Chợt nghe ḷng cũng một chút rưng rưng... PL 1.6.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 12:04 PM |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |