|
#61
|
|||
|
|||
T
Thật tội nghiệp
Cho những vần thơ Chỉ khi buồn ta mới cần bầu bạn Chỉ khi buồn thơ tuôn như điên loạn Có bao giờ hạnh phúc viết nên câu Có bao giờ ta nhớ đến thơ đâu Nên ngôn từ ngày rồi ngày tan mất Để trái đất ngày một thêm quá chật Một gă lang thang nhớ câu chuyện hôm qua Ừ th́ ta sống chật đất một tư th́ đă làm sao! Không c̣n thơ sẽ không c̣n rắc rối Đêm ngủ ngon và tháng ngày đếm vội Đă một năm nh́n lại toát mồ hôi. |
#62
|
|||
|
|||
Một năm thấm thoắt thoi đưa Người đi kẻ ở ngày xưa đâu rồi... Thơ nay đọc lại bồi hồi Người nay gặp lại ḷng phôi pha nhiều Lật vần thơ giữa buổi chiều Vẫn con chữ ấy bao điều trở trăn Ai về thương nhớ ǵ chăng Vần thơ gieo xuống bên đàng châu thơ… Lâu mới thấy Y100 về lại nơi này. Thơ vẫn ngọt như xưa Y nhỉ? |
#63
|
||||
|
||||
Tự Sự
Thế là qua rồi tuổi trẻ Chớp mắt đă hết thẹn thùng Chợt thấy tim ḿnh nhỏ bé Đong đầy chẳng vẹn nhớ nhung Qua rồi trong ta là những Buổi chiều nhă khói bâng khuâng Thả hồn vào thơ với gió Trôi về bến mộng xa xăm Qua thời tim non cháy bỏng Đă yêu, yêu đến vô cùng Mặc đời c̣n chông chênh lắm Vẫn say mơ, giữa mông lung: “Gieo cả ṿm trời vào đất Dốc hết lá biếc vào thu Ru t́nh đong đầy chất ngất Để trăm năm ấy dường như…” Thế là trôi nhanh tuổi trẻ Như bóng sáng nhỏ cuối ngày Khát vọng trôi qua như thế Chớp mắt trống một ṿng tay Ngồi nghe chạm vào dâu bể Lan ra đến tận vô cùng Một vần thơ chưa kịp chín Vỡ đôi hai nét tương phùng… Chiều len mái đầu điểm bạc Bóng em in đó một thời Chớp mắt đă vào độ khác Hư không - một nửa riêng tôi! 22.11.2012 |
#64
|
|||
|
|||
Quote:
|
#65
|
|||
|
|||
"Người ta" nói đúng xa mặt cách ḷng.... không biết ai nên là người ta... một người nào đó... họ vẫn là người ta... chưa gặp... chưa nghe... ḷng đă cách...he he... 1 ngày bạn có thể dùng 2 từ người ta đến vài lần....
|
The Following 5 Users Say Thank You to vntexuser For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (22-11-12),
KuTit (23-11-12),
Phidiep5 (22-11-12),
Sa Thạch (27-11-12),
Yeu100C (26-11-12)
|
#66
|
|||
|
|||
Ngày chủ nhật
Trên tường lịch không thèm lật Ta lười như thế bao lâu Để năm tháng không tất bật Thời gian thật sự nhiệm màu Có lẽ quên đi ngày cũ Có lẽ chẳng c̣n có nhau Trong ta thôi ḷng ủ rũ Để ta giấc ngủ đêm tàn Ta đi trong đời vô tận Dẫu cho sẽ chẳng hân hoan Nỗi ḷng không xa không hận Để đời thắt những lo toan Ta về trên từng con phố Nhớ lại những lúc xa xưa Phố ơi ô hay ngồ ngộ Đông về giữa lúc ban trưa Ḷng ta c̣n không biết nữa Phố vẫn đứng thế trơ trơ Đông về không cần gơ cửa Tờ lịch bụi phủ mấy mùa. Lần sửa cuối bởi Yeu100C; 25-11-12 lúc 02:50 PM |
#67
|
|||
|
|||
Bài thơ nhiều xúc cảm quá Yêu...
|
The Following 5 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (25-11-12),
KuTit (26-11-12),
MinhThy (26-11-12),
Sa Thạch (27-11-12),
Yeu100C (26-11-12)
|
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|