![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
T́nh ớt
T́nh em như quả ớt cay Bốc đồng, xé ḷng nhưng luôn cuồng nhiệt Có rất nhiều điều anh không biết V́ em chẳng nói, dù lúc say Và anh cũng chẳng chịu nổi cay, để ăn ớt.. Ḷng yêu em cũng như quả ớt Yêu thương trao là những xót xa đau Cái ớt hiến dâng là vị cay xé lưỡi Cái em trao chẳng phải những ngọt ngào.. Có những lần em khiến anh đớn đau Nhưng anh có biết em c̣n đau nhiều hơn cả thế Ớt nào đâu ngoại lệ Luôn là những vị cay Và giờ th́ anh đă chẳng ở đây T́nh yêu đó muôn đời anh không biết Ớt luôn cay, em luôn cá biệt Sao anh chẳng nh́n ánh mắt em tha thiết Lặng lẽ trao anh Âm thầm, ân cần như biển biếc trời xanh Sao anh chẳng chịu thử một lần Vị ớt cay cho món ăn thêm đằm thắm Trời vẫn xanh, biển vẫn dạt dào nắng Và riêng em c̣n lại những vô thường Vắng anh rồi, em chẳng c̣n vấn vương C̣n thương lắm vị cay nồng của ớt... ^(oo)^ Lần sửa cuối bởi Đông Dung; 23-09-10 lúc 11:41 PM |
The Following 5 Users Say Thank You to Đông Dung For This Useful Post: | ||
![]() |
|
|
![]() |
![]() |