![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]()
MTTD - 02
Bài thơ t́nh cuối Bài thơ t́nh cuối Viết từ mùa thu Thoảng như hương cốm Vào trong sương mù * Bài thơ t́nh đó Giờ chẳng thành câu Bài thơ t́nh đó Như là giọt ngâu * Bài thơ t́nh ấy Mực giờ đă phai Anh không c̣n nữa T́nh trôi tháng ngày * Bài thơ t́nh cũ Buồn thành tàn thu Người yêu năm cũ Giờ thành thiên thu. Đọc bài thơ này với nhịp chậm... chợt nghe như sợi tơ ḷng miên man... khựng lại ở những nhịp ngắt cuối khổ... Ai đă từng yêu, chia ly với t́nh yêu hẳn đều đă trải nghiệm sự đớn đau do "sự không thể trọn vẹn" của t́nh yêu mang lại... Để rồi, "bài thơ t́nh" ấy bây giờ như "hương cốm" thoảng "vào trong sương mù". "Hương cốm" vốn đă không h́nh hài, không thể nắm bắt, nhưng cái không h́nh hài ấy lại ch́m vào "sương mù" mong manh... không thấy nữa. Buồn! Nỗi buồn đủ để "bài thơ t́nh" của mùa thu trước giờ thành "giọt châu" lăn dài trên nẻo đời... Nỗi buồn bắt nguồn từ "anh không c̣n nữa", ngày vẫn trôi đi, mùa vẫn tới, chỉ anh là không về, nên không bài thơ mới nào được viết, chỉ c̣n bài thơ t́nh cũ vơ vàng "mực phai"... Mùa yêu tàn rồi... t́nh thành thiên thu rồi... Bài thơ t́nh ấy, không c̣n ai viết tiếp nữa... là kỷ niệm cuối cùng đang theo năm tháng phai dần...phai dần... V́ anh không c̣n nên trông thu thật quạnh quẽ chạnh ḷng! Bài thơ như hơi thở buồn hoang hoải .... Ḍng thơ theo lối tự sự, chan chứa cảm xúc lay động tâm can người đọc. Cảm ơn tác giả! |
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (17-09-10),
CM4Q (17-09-10),
hoatigon208410 (06-11-10),
Huyzozo (17-09-10),
MoonRiver (17-09-10),
Như Diệu Linh (21-09-10),
Nhím con (18-09-10),
Nothing (17-09-10)
|
#2
|
|||
|
|||
![]()
MTTD - 03
Thu xa Em tin anh chứ Em cười hiền Anh muốn biết thật sao Nếu không tin Có lẽ nào Em bối rối khi chạm lời anh nói Anh vẫn nhớ lần đầu tiên anh hỏi Chỉ vu vơ nhưng rất đỗi thật thà Em lườm anh rồi ngúng nguẩy đứng xa Người dưng thế Can cớ chi hỏi vậy Đă bao Thu đến và đi rất vội Như lần đầu anh bối rối gặp em Giây phút ngắn mà dường như ta đă Trói đời nhau bằng kí ức ngọt ngào Anh mong ngày em trở lại Thu xưa Để anh nói lời yêu thương tha thiết Để vơi bớt phần nhớ nhung mănh liệt Thu đến rồi, em về lại nghe em Bước thu nhẹ nhàng mà t́nh thu thật xao xuyến... Thu đưa người ta về lại kỷ niệm xưa, kư ức cũ... về lại nơi "anh" đă gặp em "lần đầu". Lẽ thường t́nh "cái lần đầu tiên" nào cũng sẽ là khó quên đối với người ta. Như lần đầu tiên đến trường, lần đâu tiên được ai đó nắm tay hay nắm tay ai đó... Lần đầu tiên được ai đó tỏ t́nh hay tỏ t́nh với ai đó... sẽ là những kỷ niệm khó phai cho dù năm tháng trôi đi, bao sự kiện chồng chất đến... Và "lần đầu gặp em" của tác giả bài thơ cũng không ngoại lệ. Gặp em "ngắn ngủi" lắm nhưng anh c̣n nhớ rơ là "em bối rối" thế nào..."Em thật thà nhưng tinh nghịch" thế nào... đều là những kư ức thật "ngọt ngào" mà bao mùa thu rồi "anh" không thể quên... Bây giờ "thu đang về", vẫn là "thu xưa" với mây nhè nhẹ, nắng hanh hanh, với hoa sữa nồng nàn, lá vàng rơi khẽ... khiến "anh" nhớ em lắm... Bài thơ là lời nhắn nhủ chân thành của tác giả đến "em" ngày cũ. Chắc là "em" xa lắm rồi...Có thể là "em" không nghe "anh" nói... nhưng bài thơ là minh chứng cho t́nh cảm thủy chung "anh" dành cho "em". T́nh cảm ấy, vẫn mănh liệt trong anh, càng mănh liệt hơn khi "thu này" nhắc nhở "thu xưa"... Lời thơ mộc mạc nhưng chuyển tải t́nh cảm chân thành. Thật diễm phúc cho ai được yêu như "anh" yêu "em" trong bài thơ "Thu xa" này.... Cảm ơn tác giả nhé! |
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Cá chuồn (17-09-10),
CM4Q (17-09-10),
hoatigon208410 (06-11-10),
Lữ Khách (21-09-10),
MoonRiver (17-09-10),
Như Diệu Linh (21-09-10),
Nhím con (18-09-10),
Nothing (17-09-10)
|
![]() |
|
|
![]() |
![]() |