|
|
#1
|
||||
|
||||
Anh ....(Lẽ ra Gôn phải gọi là "chú" th́ đúng lư hơn >"< )...
2h chiều hum qua điện thoại để nghe a đọc cho bài thơ này.... Quote:
Lần đầu tiên... Anh nói bước chân lăng tử của anh chẳng vương vấn ǵ cả.. Tại sao bây giờ anh lại vương vấn cảnh thu ? Mùa thu vàng của HN.. với nắng vàng.. với cả hương vị nồng nàn của hoa sữa... Gôn thích cái âm điệu của bài thơ, thích cả nó qua giọng đọc của anh....trầm buồn... và xao xuyến... Vẫn biết là ḿnh đă vội vàng.... nhưng vẫn vương vấn, vẫn ôm ấp, đợi chờ một cái ǵ đó... vẫn lang thang... T́nh yêu muôn đời vẫn cứ thế.. Biết buồn, biết nhớ, biết khổ đau... mà người ta vẫn đợi.. vẫn chờ... vẫn yêu.. vẫn nhớ.. Bài thơ miên man quá.. đọc ...cứ như bị nhấn ch́m vào một lớp khói sương mờ ảo ..... có hiểu đấy... nhưng lại chẳng thể cất được lên bằng lời những cảm giác của ḿnh.... |
The Following 4 Users Say Thank You to hoatigon208410 For This Useful Post: | ||
|
|