
21-08-12, 12:04 PM
|
Member
|
|
Tham gia ngày: Jul 2012
Bài gửi: 29
Thanks: 70
Thanked 155 Times in 27 Posts
|
|
Quote:
Nguyên văn bởi kehotro
GỌI TÊN EM: BỐN MÙA
Em là mùa Xuân
khi nét ngây thơ c̣n đọng trên môi má
Em là mùa Hè
khi gặp anh, lửa hạ đốt cháy mất ḷng em
Em la mùa Thu
khi anh đă quay đi theo người con gái khác
Em là mùa Đông
khi cô đơn với từng đêm gió lạnh tràn về
Mùa Xuân th́, ong bướm cũng say mê
Đôi cánh lả lơi, vũ khúc t́nh yêu mời gọi
Hoa he hé, nhuỵ vàng tươi khe khẽ
Gió vin cành, lấp lánh giọt sương mai
Cánh mỏng manh, ôm vóc dáng trang đài
Huong lan toả, liêu xiêu b́nh minh dậy
Gọi nắng đến, quả cầu rừng rực cháy
Thắp hạ lên rồi, thắp lửa cả tim em
Tự bao giờ, ngày tháng bỗng dài thêm
Em thức nhiều hơn, để đợi ḍng tin nhắn
Lời âu yếm, như gừng cay muối mặn
Xát vào ḷng, ră rượi một trời yêu
Cảm thấy giờ đây, sống ư nghĩa hơn nhiều
Quà Thượng đế vô h́nh mà văn ủ hoài hơi thở ấm
Ṿng tay ôm kéo thời gian chầm chậm
Trái cấm thơm lừng ngon ngọt miết thịt da
Ấy thế rồi!
mùa hạ cũng đi qua
Lúc đỏng đảnh, khi thất thường mưa nắng
Đêm vời vời, ngắm vầng trăng lành lạnh
Anh bên người, quên cả nhắn ḍng tin
Ai bảo rằng: Thượng đế vẫn anh minh
Khi đă cho em có anh
tại sao c̣n giao anh cho người khác?
Chỉ có mây trời ngơ ngác
Câu hỏi vô phương không ai biết cách trả lời
Đàn ông th́ con bướm nó lả lơi
Hoa hết mật bướm lại t́m hoa khác
Hoa tàn rôi!
cánh rơi chiều mang mác
Chẳng lẽ mùa thu đến sớm tự khi nào?
Ôm nỗi buồn nghe ngày tháng hư hao
Nghe huyết mạch cứ nghẹn ḍng không buồn chảy
Chẳng c̣n chi, chẳng c̣n ǵ hết thảy
Con tim yêu, hoá đá gọi đông về
Bến vắng con đ̣, manh áo mỏng lạnh tê
Không phải lạnh từ ngoài
mà từ sâu thăm thẳm
Đá vọng phu,dẫu thời gian ṃn gặm
Vạn năm rồi!
chửa nát vẫn hoài đau!
20-8-12 KHT
|
Ôm vào ḷng bao cay đắng cỏ hoa
Nơi ríu rít gửi theo bao hoài niệm
Lắng đọng nhiều thơ thẩn gót chân qua
Rồi giọt đắng rơi mềm trên gối mỏng
Nắng lạnh lùng nắng tê tái hồn xa
Bao uất hận tràn về con ngơ vắng
Ḍng tâm thức bỗng nhạt nḥa câm lặng
Bước thời gian trăn trở bóng ác là
Se se lạnh rơi rơi từng khắc khoải
Ấm dần lên nhè nhẹ dẫu phôi pha
Hương lúa mỏng dịu dàng lan cơi mộng
Chút sương chiều thơ thẩn đậm thiết tha
Khi giá buốt đêm trường tan quạnh quẽ
Chút lửa hong sưởi dịu gót chân ngà
Và chén đắng trôi theo cùng hoài niệm
Giọng chim non trở cánh vụt trời xa...
TThu
|