Trăng Vẫn C̣n
TRĂNG VẪN C̉N
(ntd-mltn 324)
Biển ngă ḿnh ôm vạch cuối trời
Kia làn sóng bạc giữa trùng khơi
Mây che nửa góc mờ trăm dặm
Gió thổi ngh́n thu lạnh một đời
Khản tiếng kêu bầy chim lạc lơng
Đau ḷng mất tổ nhạn chơi vơi
Thuyền xa bến cũ t́m vui mới
Trăng vẫn c̣n nhưng hết rạng ngời
ntd
|