NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Sáng Tác Văn Học > Tùy Bút
Nạp lại trang này Một khoảng trầm tư....

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #11  
Cũ 24-08-11, 02:09 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Hôm nay nó đến trường là được 3 hôm, 3 ngày không áp lực và cả một tuần đầu sẽ không áp lực. Đến tận hôm nay nó mới gặp được "tổng quản mama" của nó! Nó lên khoa mà cứ hụp tḥ v́ nó sợ gặp "tổng quản mama" của nó, nhưng cuối cùng lại gặp mà lại gặp ngay chuyện quan trọng nữa. Híc! Gặp "tổng quản mama" không được vui chút nào v́ "tổng quản mama" là người hung dữ vô cùng, nó bị "tổng quản mama" mắng mấy chập và đôi lúc nó tức nó khóc luôn. Thế vậy mà "tổng quản mama" lại nói một câu kết thúc cuộc mắng đó là một câu bất hữu: "Phụ nữ lợi hại nhất là nước mắt, nhưng em khóc cũng không làm cô xiêu ḷng đâu..." Những lần sau nó không dám khóc, gặp cô xong đi ra pḥng xong, nó chạy xuống đồng ruộng sau trường ngồi khóc ngọt xớt. Nhớ lúc "tổng quản mama" bị mất xe mà thấy thương, "tổng quản mama" xuống căn tin ngồi mà muốn khóc luôn. Lúc đó sao mà thương cô vô cùng!

Cái người mà nó mong ngóng gặp từ hôm đầu đi học đă được gặp mà nó thấy không vui mấy! Hôm nay nó lại bị "tổng quản mama" bẻ một chuyện nữa. Nó lên nộp giấy về vụ việc chuyển trường lùm lùm của nó hồi lúc đến giờ. Cái chuyện chuyển trường đó lùm xùm từ hôm đầu bước vào ngôi trường mới này, do hai trường tŕnh hai nơi khác nhau một trời một vựt thành ra nó là người lănh đủ. Cái môn nó chưa học th́ bạn đă học mất tít rồi, c̣n môn nó học rồi th́ bạn chưa học. Chẳng lẽ chuyển trường về rồi lại ở nhà, nên nó vẫn lên trường học môn bị trùng và dĩ nhiên là sẽ được khen. Kết thúc năm nhất nó c̣n nợ 7 môn, trả nợ 2 môn v́ lư do khách quan. Đưa tờ giấy cho "tổng quản mama" và nó lí nhí nói:

- Cô ơi! Cái môn hóa phân tích là con đóng tiền học lại
- Cô hỏi: Vắng quá số buổi hay sao?
- Nó nói: Không phải vắng quá số buổi mà tại ngay bữa thi môn đó con nằm bệnh viện cô ơi với lại cũng nghỉ quá số buổi v́ con bệnh.
- Cô hỏi: Vậy là em sai đúng không?
- Nó nói: Dạ! Con nghỉ quá số giờ cô cho con học lại ạ!

Hai cô cháu đối đáp xong nó chào vội và vụt đi nhanh thật nhanh tránh để "tổng quản mama" gọi lại nữa. Lúc nào "tổng quản mama" cũng cho nó một chuyện khó xử hết. Mà khi nhắc đến môn hóa phân tích nó giận vô cùng. Thuở thời nó chưa học môn Hóa Đại Cương mà nó đă học Hóa Phân Tích. Đó là một sự cố gắng đang gườm v́ nó vô trễ nên không được học Hóa Đại Cương. Mà ác nỗi là lúc học Hóa Phân Tích vốn nó giải bài tập hay nhất lớp. Đùng một cái! Sốt xuất huyết - Nhiễm siêu vi, nó nằm vật ở nhà suốt 3 hôm liền. Vừa khỏe đi học được một hôm rồi đùng cái vô bệnh viện cấp cứu giữa khuya...Thế là nó không thi được môn mà lại thiếu bài kiểm tra môn. Nó có được thi đi nữa th́ cũng chưa chắc là đậu và qua khỏi cái môn này. Vốn nó là kẻ thù của cái môn Hóa, nó học dở Hóa ghê gớm luôn. Toán - Lư - Hóa là ba môn nó phải cay cú nhất...May mắn là gần đây khả năng làm Toán nó có khác, đỉnh hơn và phong độ hơn nhờ cô giáo dạy nó rất nhiệt t́nh hướng dẫn. Nó dĩ nhiên cũng không phải là kẻ ngu ǵ mà chỉ có tội là "lười", không biết rồi là buôn xuôi như thả thuyền giữa khơi...

Nói về học hành th́ thầy cô ở trường có nhận xét về nó như thế này!

Cô hằng chính trị: Thông minh, nắm khá vững kiến thức. Ư thức học tập tốt!
Cô Nga: Thông minh nhưng kém cần cù...V́ tội đó mà điểm tổng kết không được cao.
Thầy trên khoa: Thông minh nhưng hơi ĺ...chịu khó trong học tập và có tinh thần vượt khó...
"Tổng quản mama": Thông minh có thông minh nhưng không biết sử dụng đúng lúc, tự cao, lúc nào cũng muốn chứng tỏ bản thân...
......

Mà nghĩ đi nghĩ lại, nó cố gắng học được điểm cao nhất lớp khi vừa mới được chuyển trường. Mà "tổng quản mama" lại không bao giờ khen nó mà lúc nào cũng nhắc nhở nó suốt thôi. Không cái lỗi này th́ là cái lỗi khác, nhưng cô lại rất thương nó và rất quan tâm đến nó. Lúc nào nó lên pḥng thí nghiệm cô cũng cho nó "cảm quan" (ăn thử bên ngành chế biến) những món mà mấy anh chị làm hết. Được xem các quá tŕnh chế biến thậm chí được góp tay vào làm nữa. Lúc đó thật là vui...Đó là những buổi trưa nó chưa vào kư túc xá. Mỗi chiều cô hay chở nó về v́ cô gần nhà nó lắm...Lúc nó nằm viện nó rất giận cô, nhưng khi nghe cô điện thoại lại cho nó th́ lúc nào cũng hỏi câu cửa miệng là "Cô vô thăm con hả cô?". Nó trông cô lắm nhưng cô vô không được v́ cô vừa mới mất xe. Cô cử đại diện lớp đi thăm nó và c̣n gửi nó tiền nữa, lúc đó nghĩ lại thương cô quá! Thầy cô trên khoa cũng thế...Lúc nó nằm viện thầy trưởng khoa lên viện thăm nó, nh́n mà xót lắm v́ thầy lớn tuổi rồi...Cô phó khoa cũng vậy, lúc nó gần mổ cô c̣n cho nó thêm tiền, nó trả cô. Cô liền nói là: "Tiền cô bồi dưỡng thêm cho con đó! Giữ xài đi!

"tổng quản mama": Cô chủ nhiệm lớp chế biến của Nhóc!
Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (29-08-11), Nhím con (24-08-11), phale (24-08-11)
  #12  
Cũ 26-08-11, 04:16 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Nó lúc nào cũng cố gắng t́m mọi công việc để cố lấp đi cái nỗi bơ vơ trong tâm hồn nó. Nó không thể nào không quên nỗi những phiền muộn kia. Thôi thế nào th́ thế nào vậy! Người ta muốn sao th́ tùy bây giờ nó chỉ cần chú tâm vào học hành thôi...Thầy cô không bỏ nó, cuộc sống day dắt nó...Nó không gục ngă dễ dàng nữa đâu!


Một ngày thật buồn

26-08
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (29-08-11), Nhím con (27-08-11)
  #13  
Cũ 28-08-11, 11:10 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Hôm nay là một ngày chủ nhật thật bận rộn đối với nó! Sáng ra th́ đi học điều lệ đoàn, chiều đi họp phụ huynh cho thằng nhóc em họ...

Đi họp phụ huynh được phân công làm "thư kư" cái mà nó vẫn hay làm trong ban chấp hành đoàn và đến giờ vẫn vậy, vẫn là một cô thư kư nhơng nhẽo bên cạnh thầy Thành. Đi họp mới biết rằng thầy cô cũ về hưu hết rồi giờ toàn là giáo viên mới không mới đau buồn. Thêm sự đau buồn nữa! Đó là hồi đó nó lúc nào cũng bị nói là "bù kiệm" v́ học dở quá (dở là chỉ được tiên tiến đôi lúc được giỏi vớt). Thế bây giờ cái hàng "bù kiệm" phải đứng lên oai nghiêm v́ tụi nhóc bây giờ c̣n "bù kiệm" hơn nó hồi nhỏ nữa. Một lớp 43 học sinh có tới 22 học sinh yếu (đây là học sinh lớp 4). Thi tiếng việt th́ đa số gần hơn nữa lớp là trung b́nh yếu, có em c̣n được 0,25. C̣n thằng em họ nó được oai hơn xíu rằng điểm Toán được 4,5, Tiếng việt được 2,5. Thật là mệt mỏi! Vụ này mới nhớ cái thằng lớn mới đau ḷng hơn, hồi lúc đi họp phụ huynh cuối năm lớp 6. Cô giáo nói rằng nó phải thi lại 2 môn. Môn thi lại tưởng là khó lắm, té ra là môn: Địa lư và Anh văn. Nhớ hồi đó học lớp 6 dù ǵ cũng được Tiến Tiến, c̣n được giấy khen Phong trào đội tốt. Thế hệ sau này thật là mệt mỏi, tụi nó sành game vô đối, lớp 3-4 thôi biết chơi rồi. Nhớ hồi đó cở tuổi đó chỉ biết chơi bắn đạn, chơi c̣ chẹp, nhảy dây, tạt lon...chứ có biết điện tử hay internet là ǵ mô. Thật là rơ khổ!

Lại có chuyện phải đau đầu thêm đó là ngày mai nó gặp tổng quảng mama của nó! Mai là ngày sinh hoạt chủ nhiệm đầu tuần, nó phải lô hàng đống báo cáo, xin hàng đống thứ, ư kiến tùm lum việc. Thật là mệt mỏi quá đi. Nhưng nghĩ lại dù ǵ nó ôm nhiều chuyện để làm th́ đầu óc nó cũng ít căng thẳng hơn trước, nó thoải mái hơn trước chứ không bị ám ảnh về quá khứ nữa.

Mai phải học cái môn mà gọi là KHÔ - KHÓ! Nản! Nó dành cả 2 đêm để chép bài môn đó, không phải v́ nó không chịu chép bài mà v́ cuốn tập đó bôn ba nơi bệnh viện nhiều đến nỗi tơi tả (đi học 1 tập chép 3 môn ). Cặm cụi chép lại mà phát hoảng! Chưa chi đầu năm học nó phải lết lên Khoa xin thi và kiểm tra để bổ túc điểm vào những cột thiếu. Từ lúc chuyển về cái trường mới này, nó chưa bao gờ dự một ḱ thi nào cho ra hồn hết, kỳ thi nào cũng vắng mặt và phải lên khoa ngồi thi riêng lẻ một ḿnh hết. Điểm th́ dĩ nhiên vẫn cao nhưng cái số không được thi tập thể th́ thật là buồn! Từ lúc chuyển trường đến giờ học được 9 môn, 7 môn phải lên khoa ngồi thi riêng, 1 môn thi cùng các bạn, 1 môn sẽ thi vào tuần sau... Nó thi vậy phải báo tổng quảng mama biết không th́ lại bị bẻ tiếp...Nản vô đối...Chép bài học bài mà chẳng vô chữ nào...Tuần sau phải cặm cụi học tiếp để thi nữa. Thật là buồn chán quá đi mất thôi...Dù ǵ mai học cái môn mà nó đă chuẩn bị tâm lư từ hồi trước khi nghỉ hè nên nó cũng chẳng là lo ǵ...Cái môn Hóa Tĩnh...Đầu năm là gặp môn nó chẳng được ưa...Khổ vậy đó! Tuần sau thôi! Thêm một tuần sau rảnh rỗi nữa thôi là nó phải lết đi học buổi tối nữa rồi...Không biết lớp buổi tối ra sao nhỉ?

Àh! Nhém tí nữa là quên bén một tin mừng rằng nó sắp được hỗ trợ học bổng cho năm học mới này rồi. Nhưng chỉ là một lời hẹn ước, bảo nó rằng: "Để xem đă"...Qua bên thương binh xin tiền trợ cấp đối tượng th́ cũng hẹn lần hẹn lượt, phía ngân hàng th́ chưa đến hạn giải ngân. Năm nay nghe đâu tiền học bổng sẽ được 2 triệu, tiền trợ cấp được 600k, tiền bên ngân hàng ngót 5 triệu...Hazz...Mong đợi ngậm ngùi!
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (29-08-11), Nhím con (29-08-11)
  #14  
Cũ 03-09-11, 01:00 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Trong suốt tuần nhập học đầu tiên nó tự thân vận động, chạy vạy sắp xếp lịch học cho học ḱ này. Hết chạy lên khoa này rồi chạy sang khoa kia. Vốn ngành của nó học liên quan đến 3 khoa, mà 3 khoa nằm 3 nơi, trường th́ rộng làm nó chạy mệt đứt cả hơi. Chạy lên chạy xuống mà thở không ra hơi. Nhưng cuối cùng cũng đă thành công với một cái lịch học thật là VIP Hẹn với thầy Đạt trả bài kiểm tra và bài thi vào ngày 7 và 9 - 9 này nhưng suốt hai tuần chẳng học nỗi một chữ vào đầu. Cứ nghĩ vu vơ lung ta lung tung chuyện đâu đâu...Thế là lịch học lại bắt đầu, sáng học lớp toàn NAM chỉ mỗi một cô bé trong lớp là nữ. Thế là chẳng được tung hoành ngang dọc ǵ được, mà c̣n được chăm bẳm như em bé. Một tuần đi học đă qua...Nó nh́n lại...

29 - 08 - 2011:
- Nó bước vào một lớp với sự ồn ào náo nhiệt của một bọn con trai gần 20 nhân khẩu và cặp mắt nh́n với sự ngạc nhiên. Một cô bé có mái tóc ngố, tóc búi cao lên nh́n rất "x́ tin" và rất "kute", gu của cô bé đó khi đi học thường xuyên là thế. Ai cũng nhường chỗ cho cô bé ngồi, thế giờ phút này bé là một nhân vật cực ḱ quan trọng đối với những mĩ nam. Bé sẽ được đặc biệt bầu chọn phụ trách bên "Đời sống", giữ những thứ mà con gái bắt buộc phải đảm trách. Phần quan trọng không kém đó là siêng năng ngồi chép bài và dĩ nhiên phải chép chữ đẹp dễ nh́n. Đó là nhiệm vụ rất ư là quan trọng và là nguồn sống của lớp khi có cô bé học tại đó. Vốn mĩ nam rất lười...Hiếm mĩ nam nào chép bài cả! Cô bé th́ rất siêng học, chép bài rất đầy đủ, tập vở tŕnh bài cũng không đến nỗi như "ổ gà". Thế là các mĩ nam dụ dỗ cô bé, dẫn cô bé đi một chầu ra mắt khi làm "ma mới" và cũng là "động vật quư hiếm" của lớp. Thế là cuối giờ bé được dẫn đi ăn một chầu kem... Trong chầu kem đó mở ra cuộc họp nội bộ khẩn cấp về việc đưa đón bé vô trường, do mỗi sáng bé đi xe bus chỉ đến đầu đường, phần c̣n lại phải phải lội vào hơn 1km mới tới trường híc! Thế là buổi hợp diễn ra khá là sôi nổi, giành giật khẩu chiến loạn xạ. Cuối cùng bé có cả đội quân đưa đón bé vô trường, đi đâu nữa th́ chưa biết được Đó chính là ngày đầu tiên và cũng là thành viên chính thức trong ṿng 1 tháng của lớp Điện - K45 hay gọi là lớp "Điên Nặng"

30 - 08 - 2011:
- Hôm nay đi học chẳng có ǵ đặc biết đối với bé, có vài mĩ nam mượn tập chép bài. Đôi lúc có vài phần thực hành bé làm không có được th́ mĩ nam luôn giúp bé làm. Dĩ nhiên thầy giáo luôn biết điều đó nhưng h́nh như thầy lườm đi và xem như là không biết ǵ vậy. Híc! Nghĩ lại cũng thấy bé được ưu tiên nhiều quá. Làm bé nhớ đến cái vụ khi vừa mới chuyển về cái trường này. Lúc nhận lớp bé nhận nhầm lớp thế là được một quả "HỐ" thật là bự. Đi học bổ sung văn hóa c̣n sốck ác với ông thầy dạy văn, môn văn đối với bé cũng tàm tạm và chương tŕnh 11 bé đă học và hiểu tất. Vô thầy hỏi ǵ cũng ro ro trả lời (không nói leo), hầu như trả lời đúng. Thầy thấy vậy nên bảo: "Thôi em khỏi học lớp 11 nữa đâu, thầy miễn. Yêu cầu đi thi được rồi". Sốck và ngơ ngác, trong bụng mừng thầm nhưng chẳng thích thú. Bé mới vô trường đúng 2 ngày mà được cái tin sét đánh này làm bé ngớ cả người. Cuối cùng cũng đồng ư thầy! Thế là phải giă từ lớp Văn
- Đến giờ ra chơi bé bỗng dưng bị sốt cao, thế là bé chạy xuống pḥng y tế xin thuốc. Dường như cái hành động này là quá quen thuộc và thường xuyên luôn th́ phải? Thế là xin thầy nghỉ hai tiết cuối, chạy xuống xin thuốc uống xong nhờ bạn chở tra trạm xe bus, ngồi trên xe mà người nóng rang thế là ngủ li b́ đến bến xuống. Thu hết sức lực về đến pḥng nằm vật ra đến chiều tối và mệt lả cả con người...

31 - 08 - 2011:
- Mới sáng vô lớp chưa kịp ngồi mấy mĩ nam xúm lại hỏi tùm lum hết, có một mĩ nam đưa bịt sữa cho uống (ôi t́nh cảm quá! "hắn đang yêu bé"). Thầy vô lớp nói: "Mai kiểm tra một tiết! Đề mở"! Thế là lớp bắt đầu nổi chợ lên, dĩ nhiên bé bị lôi vào phiên chợ đó. Đứa í ới nói photo cho một bảng, í ới qua lại, người th́ mượn tập ngồi chép quyết liệt...Hazz...
- Học xong về đến nhà mệt lă, vẫn chưa khỏe ǵ mấy. Ăn không được! Nản! Lại bệnh! Thế là buổi trưa phi hết sức lực vào trường viết đơn xin phép nghỉ học vào ngày sao, đồng thời bàn giao quyển tập cho mấy mĩ nam xử lư. (Giờ cũng lo lắng không biết cuốn tập trôi dạc nơi nao, niếu mà mất có lẽ bé phải cặm cụi viết 2 ngày mất thôi, chép khoảng nữa cuốn tập rồi híc híc).

01 - 09 - 2011:
- Sáng vẫn thức sớm chuẩn bị đi khám bệnh, thế là nhớ ra quên một thứ quan trọng nhất của lớp, híc híc Thế là lên xe bus lên trường đưa cái thứ đó đă rồi đi viện sao. Vừa xuống xe bus bé mừng rỡ khi gặp một mĩ nam mặc áo của bên Khoa điện, và bé cũng quen. Thế là chạy sang nhờ đưa vào lớp hộ, chỉ tường tận. Nhưng đến trưa khi khám bệnh xong xuôi, bé nhận được tin nhắn: "Tập th́ có nhận được nhưng cái kia th́ không, phải lấy tiền túi ra mua đây nè"...Uất ức không thèm nhắn lại. Thế là bé làm mất, thứ 2 phải vô lớp trả tiền lại để bịt miệng mĩ nam, kẻo tới tay chủ nhiệm th́ không yên thân đâu...Thật là mệt mỏi quá đi! Chủ nhiệm biết là chết cả đám!
- Khám bệnh chứ ḷng lo cho lớp sao sao đâu. Trong đầu cứ suy nghĩ:
+ Không biết mấy mĩ nam làm bài có được không?
+ Thầy cho đề có khó lắm không?
+ Cuốn tập tội nghiệp trôi về phương nao? Không biết có kịp lấy đi photo không hay là bị mất ở khoa rồi...
- Dù ǵ đi nữa nghĩ lại mấy mĩ nam của lớp cũng dễ thương và đàng hoàng chứ không như mấy "thằng" bên sửa chửa...Cứ đi ngang lớp là ồ lên như nhóm chợ hay có vật lạ ǵ, không th́ "nút chuột", bé th́ ghét mấy thứ đó...Trong lớp bé út nhất nhà, nhỏ nhất đặc biệt nhất và cũng được cưng nhất hihi...C̣n 3 tuần học chung với lớp nữa thôi...


Huhu ngày 7 kiểm tra mà thuộc được một chương là mệt mỏi thiệt, cái môn học từ năm ngoái đến năm nay mà c̣n vắng nhiều nữa bảo nhớ th́ nỗi chứ bảo hiểu chắc pó tay. Hy vọng kiểm tra và thi được qua ải, nếu ải này mà dưới 7 phẩy chắc là sẽ lụt lội dữ lắm đây. Kết quả học tập bé đang giữ ở mức Khá. Rớt là hơi mệt! Hy vọng là thầy thương t́nh cho
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (03-09-11), Nhím con (03-09-11)
  #15  
Cũ 06-09-11, 09:42 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Ngày đầu năm học mới cũng đă trôi qua hôm nay là đă hai ngày. T́nh h́nh là đi học vẫn vậy, bên lớp buổi tối được phong lên làm lớp phó học tập. Đảm trảch một chức th́ càng khó trong mọi t́nh thế lẫn những phi vụ phải thực hiện vào buổi tối.

Vô học cũng gần 1 tháng rồi, cái đồng ruộng kia nó không c̣n ngồi đó để khóc nữa. Không c̣n chạy chỗ này chỗ kia nữa. Nó học về là phải tất bật vội vội vàng vàng đón xe buưt về. Nó bây giờ cứ giữ nước mắt vào trong ḷng, cứ giấu nghẹn ḷng đầy vơi rồi không biết phải trút ra vào lúc nào. Tổng quản mama cứ mắng nó từ hồi đầu năm học đến giờ suốt. Đúng là từ khi nào trường, người cô có thể hiểu được nguyện vọng và tâm tư của nó nhiều nhất là cô Phương Liên. Cô dẫn nó vào lớp mà nó cứ ngỡ là cô chủ nhiệm nó thôi. Dạo này sao nhiều chuyện buồn cứ ập đến nó măi, dứt bỏ trốn chạy mà không thể nào thành được. Nó buồn nhiều thứ, nó bị xúc phạm nặng nề...Tâm hồn mong manh nó sẽ như thế nào đây.

Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của nó! T́nh h́nh khá là thoải mái và khá quen việc và nhanh chân lẹ tay...Đợi cuối tháng lĩnh lương thôi...
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (06-09-11), Nhím con (07-09-11)
  #16  
Cũ 10-09-11, 07:31 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Một tuần trôi qua biết bao nhiêu là buồn vui và niềm ưu tư! Một tuần mới sắp sửa sẽ đến, lại không biết sẽ lấy đi bao nhiêu là nước mắt của nhỏ nữa. Một tuần đă trôi, đêm nào cứ nghĩ lại th́ những ḍng nước mắt cứ chực măi rơi hoài!

T́nh h́nh lớp học nhỏ có một vài lục đục, v́ lư do đó mà hầu như vô lớp nhỏ điều không có một tinh thần ǵ nữa để mà học tập và không có ǵ đó để có thể tập trung nỗi. Nỗi buồn chồng chất nỗi buồn dấy trong ḷng nó, một phe khuyên là như thế này một phe khuyên như thế nọ...Rồi bao nhiêu là chuyện lại ập đến trong đầu óc nhỏ. Nhỏ đang cố gắng vui! Thời gian này làm nhỏ nhớ rất nhiều về những chuyện buồn đă xảy đến với nhỏ, thời gian này là thời gian khủng hoảng trầm trọng của nhỏ, cú sốc đó măi măi sẽ không nguôi ngoa! Tuy dù chỉ mới một năm kể từ ngày hôm đó thôi mà sao mỗi lần đến dạo này là nhỏ lại chịu không nỗi.
Hôm cuối tuần nhỏ nhận được một tin nhắn rằng: "Chân mới quen Thúy, mà làm phiền như vậy, bạn nhiệt t́nh vậy ḿnh rất là cảm ơn, có dịp nào bạn cần việc ǵ. Nếu có thể, ḿnh sẽ giúp nha." Đọc xong tin nhắn này làm nhỏ bối rối và không biết phải trả lời tin nhắn lại như thế nào nữa! Túm lại t́nh h́nh lớp mà nhỏ gắng kết đă hoàn thành. Vốn nhỏ rất "nội tâm", đi học th́ nhỏ ít quen bạn hay làm bạn với ai lắm. Nhỏ nào giờ vẫn giữ nguyên lập trường như thế. Nhưng dần về sao có nhiều người góp ư nhỏ, thế là nhỏ bước vào cuộc chiến với "nội tâm" của nhỏ. Cuối cùng nhỏ đă thành công, thế là nhỏ phải chấp nhận với sự thật của nhỏ và phải chấp nhận với cuộc sống quá khứ của nhỏ...Cuộc sống là phải thế...Bây giờ nhỏ không biết phải như thế nào! Phải chấp nhận thôi! Bây giờ nhỏ phải chịu như thế thôi chứ không biết phải làm sao bây giờ
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (14-09-11), Nhím con (11-09-11)
  #17  
Cũ 12-09-11, 10:37 AM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Hôm nay làm cho nhỏ nhớ đến ngày này năm ngoái, nhỏ được vui chơi ở "mái ấm" nơi nhỏ từng được cưu mang tại đất Sài G̣n. Hôm qua, nhỏ có ở Sài G̣n! Nhỏ đi thiện nguyện theo một hội công tác xă hội nhóm Active Teen Charity (ATC) ở tận Nhà Bè dường như là chùa Lá ở Nhà Bè. Lần đầu tiên nhỏ đặt chân đến khu vực này ở Sài G̣n. Chuyến đi rất là vui và làm nhỏ gợi lên bao nhiêu là kỷ niệm của ngày này năm trước. Ngày này năm trước nhỏ được anh chị đến vui chơi cùng nhỏ, c̣n ngày này năm nay th́ nhỏ đến vui chơi với cương vị là "khách mời đặc biệt" chung vui cùng các em nhỏ ở đấy.

Đang thẩn thờ mệt phờ th́ bỗng có 2 bàn tay ấm cầm vào hay tay của nhỏ và nói rằng: "chị ơi em muốn ăn cái ấy". Lúc đầu rất sốck! Thế là dẫn hai đứa nhóc sinh đôi ấy đi ṭ te lấy quà cho em, đến lúc lấy quà có một người nói là "anh em nó sống đây mà!". Thế là hai nhóc không đ̣i quà như những em khác hóa ra đ̣i ăn vặt...(choáng 2 giây). Qua t́m hiểu mới biết là hai đứa nhóc này sinh đôi, mồ côi ba c̣n mẹ th́ bỏ đi. Nh́n sự vô tư và nụ cười mà nhỏ xót cả ḷng, chựt nước mắt chảy tự lúc nào. Năm sau chị sẽ trở lại cùng mấy em, chị sẽ nhớ mấy em lắm. Tuy là nhỏ đến trễ và không theo dơi hết chương tŕnh nhưng đọng lại trong nhỏ là sự hạnh phúc vô vàng.

Lúc gần về nhỏ có ghé lại "mái ấm" nơi mà nhỏ từng được cưu mang. Nhỏ rất nhớ và những ḍng kư ức của nhỏ liền ùa về không một chút chần chừ. Ghé lại rồi mới biết được tin Quốc Sinh đă mất, ḷng nhỏ chùn lại. Nhỏ được gặp thầy và cô với d́ Trang! D́ Trang lúc nào cũng gần với nhỏ, lúc nào cũng là người hỏi thăm nhỏ và nói chuyện cùng nhỏ đủ chuyện. Nhỏ lúc nào cũng tâm sự với d́ Trang và lúc nào cũng gần d́ Trang.

Trung thu này cũng làm nhỏ nhớ đến một người, một người làm nhỏ thấy có lỗi vô cùng. Ấy về nước ở suốt một tháng nhưng ấy lại ở Sài G̣n và chẳng về Cần Thơ được. Thế mà nhỏ lại không chịu lên Sài G̣n gặp ấy, có lên mà cũng không nhớ sang chỗ ấy để gặp!Ấy là người bạn gần gũi nhất của nhỏ, lúc nào cũng khuyên nhủ nhỏ bằng những ḍng tin. Ấy nói chuyện rất khó khăn và nhỏ cũng cố lắm mới có thể nghe được lời của ấy nói. Ấy đă chiều nhỏ, gửi cho nhỏ một quyển sách mà nhỏ thích nhất. Ấy đă quư nhỏ và rất thương nhỏ. Nhỏ và ấy cùng một cảnh và ấy kiên cường hơn nhỏ bao giờ hết, ấy lúc nào cũng chở che và nâng đỡ nhỏ dậy hết. Giờ đây chắc ấy đă sang bên Mỹ rồi phải không nhỉ. Lúc nhận tin nhắn của ấy vào giữa khuya, nhỏ không ngủ nỗi và nằm khóc bất lực. Nhỏ nhớ ấy lắm biết không! Lúc ấy đi trùng vào lúc có một cơn băo đổ bộ vào Mỹ làm nhỏ rất lo lắng cho ấy. Ấy ơi! Trung thu rồi! Nhỏ nhớ ấy lắm! Ấy ở xa nhỏ nhưng lúc nào ấy cũng nâng đỡ nhỏ! Cảm ơn quyển sách của ấy nhé...Cảm ơn những lúc ấy lo lắng cho nhỏ...Quân! Ấy của nhỏ! Nhỏ nhớ lắm!!
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (12-09-11), hoatigon208410 (14-09-11), Nhím con (12-09-11)
  #18  
Cũ 14-09-11, 03:07 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Tại sao cái ngày 23-08 không dứt nỗi tâm trí của nhỏ trong suốt thời gian qua! Pḥng nhỏ đang ngủ cũng là cái pḥng mà nhỏ được ngủ với ba cách đây hơn 15 năm, cũng là pḥng mà mẹ kế nhỏ khóc khi mọi chuyện phơi bày ra sự thật, cũng là pḥng cất giữ cái quyển sổ cưới của ba...Pḥng nhỏ ngủ luôn hiện về cái hạnh phúc đơn sơ của một đứa nhỏ thiếu vắng mẹ mong ngóng ba trở về để ngủ cùng, để luyên thuyên cùng trong những đêm tối hiếm hoi...Bỗng dưng cái ngày 23-8-2003 ập đến với nhỏ không một chút thương tiếc. Chính nhỏ chứng kiến ba nhỏ lấy vợ, nhỏ bị chối từ kể từ ngày hôm đó. Mọi người giấu nhỏ đi nơi khác v́ sợ nhỏ sẽ gọi "ba"...Nhỏ cũng mơ hồ hiểu ra rằng kể từ cái ngày này nhỏ đă xa ba người ba duy nhất của nhỏ...Ngày xưa tuy không có mẹ nhưng dù ǵ cũng có ba sớm tối chia sẻ...Nhưng giờ đây ba nhỏ cũng bỏ nhỏ đi...Nằm trong pḥng nh́n cuốn sổ cưới màu đỏ mà nước mắt nhỏ cứ chảy ra hoài...Mấy ngày hôm nay cứ mở tủ ra soạn soạn cái sổ cưới, lục lạo t́m kiếm những tấm h́nh cưới, nhỏ chỉ biết ngồi t́m kiếm lục lạo và nh́n rồi cười...rồi khóc...Cảm xúc bây giờ của nhỏ dường như cũng chai ĺ quá mức rồi, nhỏ thích th́ khóc không th́ cứ trờ ra như không có ǵ...Bây giờ nhỏ không biết phải làm sao nữa...Sao cái ngày đó lại ập đến ḷng nhỏ một cách lạnh lùng như vết dao cứa vào trong tim nhỏ...Ngày đó chỉ cách ngày định mệnh của nhỏ một vài ngày...Nỗi đau càng đau thêm, nhỏ càng cố quên nhưng lại càng đau đớn...Ngày đó cũng là những ngày nhỏ lang thang nơi đất Sài G̣n xa lạ t́m kiếm việc làm...Ngày đó cũng là ngày nó từng tự tử...Ôi!! Nỗi buồn lại chồng nỗi buồn...Nó dần tự kỉ trong căng pḥng mà ba nhỏ với nó có đầy kỉ niệm rồi cũng căng pḥng đó nhỏ nh́n thấy một hạnh phúc mới là hạnh phúc của mẹ kế và của ba nhỏ...Thế là nhỏ bị người ta cướp lấy ba rồi ư...Ba cũng v́ đó mà xé tấm ảnh mà nhỏ chụp duy nhất với mẹ...Ba cũng v́ đó mà lấy cây kéo chọi vào đầu nhỏ phung máu...Ba cũng v́ đó mà nó mất đi hạnh phúc ngắn ngủi của "ba & con"...Ba ơi...Con đau đớn vô cùng khi con không biết con đă làm ǵ mà ba phải ghét con như thế...Ba bảo con giống mẹ c̣n nói câu phủ phàng trong hôm đám tang bà rằng : "Nh́n mặt giống con gái mẹ nó là tao chẳng ưa rồi...Nó không phải là con tui...". Đêm đó con khóc và khóc nhiều...Buồn nhiều và giận nhiều lắm...Giờ đây con ngồi khóc...Khóc nhiều lắm mỗi khi giở cuốn sổ cưới ra...Ngày 23-08-2003 con chỉ 12 tuổi...Ba àh...Gần gỗ 1 năm của bà rồi...Ba về với con nhé!!!
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
bocau (14-09-11), hoatigon208410 (14-09-11), Nhím con (14-09-11)
  #19  
Cũ 19-09-11, 05:30 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Đă 8 năm trôi qua rồi...Con chẳng hề giận hay trách cứ ba một việc ǵ hết. Ba hết gây sự con từ chuyện này sang chuyện khác, con thực sự đă chịu hết nỗi rồi ba à...Con khóc nhiều quá con chịu hết nỗi rồi...Ừ th́ tại con giống mẹ con nên ba không ưa con...Nhưng đôi lúc ba cư xử với con quá đáng quá, đă làm ngơ coi như không có con tồn tại rồi con không buồn và không nói ǵ hết nhưng càng đà ba càng làm quá đáng...Con thực ḷng không chịu đựng nỗi...Lễ kỷ niệm 8 năm ngày cưới qua rồi nhưng ḷng con đau quá ba à...Hôm nay giỗ bà con muốn yên nhưng ba chẳng cho con yên là sao vậy ba...Con chịu hết nỗi rồi...Con xin lỗi ba...Chắc có lẽ ba bỏ con từ thuở lọt ḷng nên con quá vô cảm với ba quá tự ti với ba...Ba àh...Con xin lỗi ba...Xin lỗi...Có lẽ con sẽ không biết phải sống thế nào đây...Xin lỗi ba..Xin lỗi mọi người...Giờ con không biết phải như thế nào...Hằng ngày cứ tự kỉ và ngồi khóc và chỉ biết ngồi khóc...Có lẽ con biến mất khỏi cuộc đời này ba sẽ hạnh phúc bên gia đ́nh lắm phải không ba nhỉ?

Ba àh! Con sẽ biến mất khỏi cuộc đời này để ba có hạnh phúc...Dường như con đang chiếm cái hạnh phúc nhỏ của ba nên ba ghét con...Lúc nào cũng chửi con "mất dạy" không th́ "con hoang"...Ba ơi! Con thực sự chịu hết nỗi rồi...
Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
Ban Mai Xanh (19-09-11), bocau (23-09-11), hoatigon208410 (19-09-11), Nhím con (21-09-11)
  #20  
Cũ 23-09-11, 04:05 PM
Trúc Huỳnh Trúc Huỳnh đang ẩn
Banned
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Cần Thơ
Bài gửi: 128
Thanks: 112
Thanked 282 Times in 106 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới Trúc Huỳnh
Mặc định

Thế là nó chẳng c̣n học ở lớp toàn là nam nữa rồi...Thế là nó sẽ chẳng bị chọc mỗi khi đi học nữa rồi...Thế là nó phải trở về lớp cũ...Thế là kỉ niệm một thời gian ngắn nó học cùng các bạn nam phải chôn giấu đi...Nhớ lắm...Nhớ lắm nhé!!

Suốt cả tuần nay long bong tập hát, cứ hét và hét và toàn hét với hét...T́nh h́nh nó đang muốn quay về cái quăng đường nghệ thuật như ngày xưa. Nhớ cái năm 2002 nó được chiêu mộ từ thầy Hoành rồi thầy Thế Long, nó được ca hát. Thầy Hoành rất cưng nó và luôn ưu tiên cho nó! Nó hồi nhỏ có giọng bè, chẳng được cao cho mấy. Đi theo thầy Hoành khoảng 5 năm nó có một giọng chắc hơn và cao hơn. Nhưng từ đó nó bỏ nó không thèm hát nữa. Nhưng đôi lúc vẫn vu vơ vi vu...Văn nghệ trường lúc nào nó cũng nhào vào tập hát khí thế...Lúc bé chương tŕnh hội khỏe phù đổng, khai giảng năm học, văn nghệ chào mừng,...nó điều đi cả. Nhớ cái lúc được tập ở trường Ngô Quyền để hát hội khỏe nó nao nức vô cùng, hôm hội khỏe là hôm tổng kết học ḱ 1 nữa. Thế là chạy qua chạy lại nhận giấy khen... Rồi có những buổi tập hát chạy sân khấu vào ban ngày, đến đầu giờ chiều lại tất tả chạy về trường. Điều đầu tiên là vọt lẹ đi thay đồ để lên lớp. Nhớ lại mà bao nhiêu kỉ niệm ùa về. Cái năm cuối cùng được hát là mùa xuân năm 2007, hôm đó hát xong rồi liên hoang cùng các anh chị. Thầy Hoành cũng có ĺ x́ cho cả nhóm nữa! Thầy động viên từng thành viên một...Thế là 3 năm trôi qua...2 lần bước vào trường văn hóa nghệ thuật mua hồ sơ đăng kư thi sơ tuyển vào lớp Thanh Nhạc...Mua hồ sơ rồi để đó chẳng có đủ can đảm để đăng kư dự thi. 1 lần đăng kư thi Idol (Cảm ơn bạn đă đến với chương tŕnh Thần Tượng Âm Nhạc Việt Nam 2010.
Chúc mừng bạn đă hoàn tất thủ tục đăng kư tham gia chương tŕnh.
Dưới đây là thông tin xác nhận thủ tục đăng kư của bạn:
Tên: Từ Thanh Thúy
Số CMND: 362354xxx
Nơi đăng kư: Cần Thơ
Số báo danh: 13736
Ngày tham gia thử giọng: 13/07/2010)

Nhưng nó vẫn không đi thử giọng mặc dù nó vẫn khát khao vô cùng...Nhưng giờ đây nó quyết định đăng kư lớp Thanh Nhạc (Ca dân gian) của cô Mỹ Dung. Tháng 10 này nó sẽ đi học t́nh h́nh sẽ free. Rồi nó sẽ dự thi cuộc thi Honda Be U-nik lần thứ 11...T́nh h́nh chưa biết...Đang tập hét...Hét xong và đạt sẽ thu âm lại...
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to Trúc Huỳnh For This Useful Post:
hoatigon208410 (23-09-11), Nhím con (23-09-11)
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:57 PM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.