NguyetVien


Trở lại   Nguyệt Viên > Vườn Văn Học > Nghệ Thuật Sống
Nạp lại trang này Thế nào là bạn bè? c̣n thế nào là sự hy sinh? và thế nào là t́nh yêu?

Thông Báo
Hướng dẫn cách đăng kư nick tham gia Nguyệt Viên
Cuộc thi thơ Đường Luật "T́nh yêu 2020""
Lời cảm ơn và h́nh ảnh của chuyến đi "Thương về Miền Trung 2010"

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 21-07-10, 11:40 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định Thế nào là bạn bè? c̣n thế nào là sự hy sinh? và thế nào là t́nh yêu?

Thế nào là bạn bè? C̣n thế nào là sự hy sinh? và thế nào là t́nh yêu?

Bạn cần phải đọc bài này. Đọc để cảm nhận được rằng.. cả t́nh yêu, t́nh bạn và sự hy sinh chỉ là Một mà thôi!

Có lẽ gần chín giờ tối.

Người đàn bà vẫn rấm rứt khóc.

Người đàn ông:

- Anh không ngờ rằng nó lại đổ đốn ra như vậy! Hồi mới ở Viện Điều dưỡng về, nó có thế đâu!

- Vâng... Chỉ từ khi đứa bé chết... anh ấy đâm ra rượu chè... Mà lúc không uống, th́ cứ như dở người...

- Em tính... vợ chồng măi mới có một mụn con, th́ lại như thế. Nó buồn, bệnh cũ tái phát là phải. Thôi được... Em cứ về đi, mai anh sẽ bảo nó!

Người đàn bà hốt hoảng:

- Đừng... Anh đừng! Không được đâu!

- Sao không?

- Anh ấy không c̣n coi anh như... như trước nữa!

- Ra thế...! Em nói đi! Đừng giấu anh điều ǵ!

Im lặng nặng nề. Giọng người đàn bà khó nhọc.

- ... Đứa bé chết. Anh ấy chửi mắng em thậm tệ. Bảo là em hư đốn, thích chơi bời lăng nhăng, không muốn có nó, nên cố t́nh để nó chết. Và ... anh ấy c̣n nói do anh với em... với nhau nên đứa bé mới bị thế.

Người đàn bà nói một hơi, như thể nếu dừng lại th́ sẽ không đủ can đảm nói tiếp. Khi chợt nh́n thấy người đàn ông trắng bệch trong cơn giận dữ tột độ, cô bỗng im bặt. Anh bấu tay vào mép bàn, mười đầu ngón tay cũng trắng bệch, hàm nghiến chặt, cằm bạnh ra, cả người rùng rùng như sắp lên cơn động kinh.

- Thằng đốn mạt! Thôi th́... nó nghĩ về anh thế nào cũng được, nhưng ai cho phép nó nghĩ về em như thế?

Người đàn bà nghẹn ngào:

- Em khổ lắm! Em thấy có tội với anh...

Người đàn ông đau đớn nh́n vào mặt người đàn bà, thay lời hỏi. Cô vội vă nói tiếp.

- ... Là v́ anh ấy như thế!

- Anh cấm em không được nghĩ như vậy! Nó hành hạ em chưa đủ hay sao? Giá mà anh có thể chịu thay cho em được! Thôi... khuya rồi, em về đi. Để từ giờ đến sáng mai, anh nghĩ xem c̣n cách ǵ không.

Người đàn bà ngập ngừng.

- Em... em không về được!

Và cô lại ̣a khóc.

- Nó đánh em à?

- Không... chẳng thà anh ấy đánh...

Người đàn ông thở dài, đứng dậy, đến bên người đàn bà, đặt bàn tay nặng nề lên đầu cô.

- Thật khốn nạn thân em! Thôi, đừng khóc nữa! Từ nay, hễ nó đuổi, th́ em cứ đến đây! C̣n mặc xác nó, nó muốn nghĩ ǵ th́ nghĩ!

Anh giúi vào tay người đàn bà một nắm tiền.

Người đàn bà ngập ngừng.

- C̣n anh... Anh không sợ...?

- Sợ ǵ? Anh chỉ sợ em nghĩ quẩn!

- Em không thể làm cái chuyện kia được, nên liều t́m đến anh. Nhưng... anh cũng nghèo lấy đâu ra?

Và cô lại sụt sùi. Người đàn ông gắt:

- Anh sẽ có cách! Nhưng dứt khoát, em không được làm liều. Em phải đến đây! Nhớ chưa? C̣n bây giờ th́ em về đi.

Người đàn bà vừa khóc, vừa lê bước về nhà. Cô gọi cửa.

Người đàn ông lè nhè sau cánh cửa vọng ra:

- Tiền đâu?

- Anh mở cửa cho em! Em xin anh!

- Tiền đâu đă! Đưa đây! Đút qua khe cửa ấy!

Cô vừa đút tiền qua khe cửa, vừa khóc.

Then cửa lạch xạch. Chồng cô vẫn một tay cầm chai rượu, một tay vơ nắm tiền. Chai rượu vẫn c̣n đầy, nhưng mặt mũi anh ta đă đỏ gay, nước mắt nước mũi dàn dụa. Anh ta đưa tay áo bạc quệt ngang mặt, hỏi vợ, giọng méo xệch.

- Tiền của nó phải không?

Người đàn bà nín lặng.

Người đàn ông nh́n mắt vợ sưng húp, làm như không biết.

- Tôi biết ngay mà! Cô chỉ có đến đấy thôi! Nhưng nó không thèm ngủ với cô à, mà về sớm thế???

Người đàn bà chắp tay, mếu máo:

- Em xin anh! Anh đừng nghĩ thế cho em, phải tội! C̣n anh ấy cũng không phải là người như thế! Anh ấy là bạn anh...

- Hừm! Bạn bè ǵ? Tin bợm mất ḅ...

Nhưng giọng anh đă dịu xuống. Anh bỏ mặc vợ, lại bàn, ngồi xuống ghế và lại lặng lẽ tu rượu. Người đàn bà không thể chịu được dáng ngồi của chồng, gương mặt hốc hác, khắc khổ, tóc hai bên thái dương đă bạc trắng, cái đầu hơi cúi xuống.

Chị nhẹ nhàng đến bên chồng:

- Anh đừng uống rượu nữa! Anh thương em... Anh đang bệnh tật thế kia...

- Th́ mới uống cho chết mẹ nó đi!... Mà ai cho phép cô dạy khôn tôi? Cút!

Và anh lại tu rượu.

Khuya...

Người đàn bà mắc màn. Một tiếng dằn chai "cạch":

- Từ nay tôi ngủ dưới đất! Tôi không thể ngủ chung với cô được.

Người đàn bà đứng thần mặt ra. Cô thở dài, trải chiếu, mắc thêm một cái màn dưới nền nhà, rồi chui vào.

- Thôi, để em ngủ dưới này!

Người đàn ông gầm lên:

- Đă bảo là tao ngủ dưới đất! Tao cũng sắp về với đất rồi! Lên trên kia, không nói nhiều!

Người đàn bà lại lặng lẽ chui lên giường. Giát giường run lên theo tiếng nức nở âm thầm của cô. Người đàn ông vẫn ngồi uống. Cái đầu cúi thấp hơn nữa.

Một buổi sáng, anh bảo cô:

- Cô gọi thằng bạn của tôi đến đây! Tôi có chuyện muốn nói với nó! Bảo là tôi sắp chết rồi, thế nào nó cũng phải đến! Nhanh lên!

Cô tất tưởi chạy đi.

Nh́n vẻ mặt cô, người đàn ông hỏi:

- Sao? Nó nguy lắm rồi phải không?

Người đàn bà bật khóc:

- Vâng... Anh ấy bảo em đến gọi anh! Em xin anh... anh đừng giận anh ấy...!

Người đàn ông quát:

- Cô có im đi không? Xin xỏ ǵ! Đi!

Anh đẩy vội cô ra, khóa cửa, vớ lấy chiếc xe, đạp hối hả. Anh ào vào nhà, ôm lấy bạn bật khóc hu hu:

- Mày đừng bỏ tao...

Người bệnh mặt nhợt nhạt, cười hiền lành:

- Mày cũng biết khóc cơ à? Tao c̣n có chuyện muốn nói với mày đây! Mà chưa nói được, th́ tao chưa chết! Nói vậy thôi, cũng sắp rồi đấy...

Vừa lúc, người vợ bước vào. Người bệnh xua tay:

- Cô ra ngoài! Đă bảo ra! Đàn bà con gái, biết ǵ mà nghe...

Chờ vợ ra khỏi, anh bảo:

- Mày mang cái ba-lô trên nóc tủ xuống đây!... ở đáy... có tờ giấy..., đúng nó đấy..., mày đọc đi...

Người bạn cắm cúi đọc. Một lượt. Hai lượt. Đấy là tờ giấy anh cam kết với bệnh viện, đồng ư hủy đứa bé, v́ nó là một quái thai.

Người bạn khóc:

- Sao mày không cho nó biết?

- Không! ích ǵ! Nó đẻ khó, phải mổ... lúc ấy đang mê. Chỉ có tao, với bác sĩ bệnh viện trưởng, với ca trực hộ sinh. Tao yêu cầu họ đừng cho nó biết, chỉ bảo là thai bị chết lưu... Nó tỉnh, chỉ khóc...

- Đă vậy, sao mày c̣n hắt hủi nó? Thằng khốn kiếp! Mày c̣n nghĩ ra được tṛ ǵ dă man hơn thế nữa không?

Cái giọng trách móc, chứ không giận.

Người bệnh cười yếu ớt.

- Có thế, th́ nó mới dám đến với mày! Và... để mày đừng vội đi lấy vợ... C̣n tao, sau khi nh́n thấy đứa trẻ, th́ tao hiểu kể như đời tao đă xong. Nhưng c̣n nó... con vợ tao ấy... là một người đàn bà tử tế! Tao không muốn nó sẽ gặp phải một thằng đểu. Mà mày... là một thằng bạn tốt!

Bàn tay khỏe mạnh ấm áp nắm chặt bàn tay xương xẩu, giá lạnh...

- Tao không ngờ mày lại đến nông nỗi này... Mày đừng giận tao, đă bỏ mặc mày...

- Đừng nói chuyện ấy nữa... Sau khi mày ra bắc, tao bị một trận bom dập. Chúng nó tóm được tao, với mấy đứa nữa. Chúng tao bị giam trong một cái kho chứa chất độc. Mày tính, sáu tháng trời, ǵ mà chẳng ngấm...

Im lặng. Như thể trời sắp băo.

- ... Tao đă định làm một liều thuốc... nhưng nghĩ vậy th́ hèn quá! Mà sống đến giờ, cũng là dai lắm rồi...

- Mày đừng nói nữa...

- Mày sợ à?... ờ mà thôi, nói cái chuyện chó đẻ ấy làm ǵ... Đứng lên đem cái ḥm lại đây cho tao! Đấy, cái ḥm ấy!...

Ḥm bị khóa, nắp ḥm có trổ một khe nhỏ.

- Mày phá khóa ra! Tao vứt mẹ nó ch́a đi rồi...

Bạn anh phá khóa. Trong ḥm là tiền.

- Tiền của ai đây?

- Của mày! Mấy năm nay, mày đưa cho nó, mày không nhớ à?

- Trời ơi! Thằng này điên thật rồi! Mày bày ra cái tṛ này làm ǵ?

- Để gả nó cho mày, sau khi tao ngoẻo! Hai đứa c̣n có cái mà tiêu...

Im lặng.

Người bạn khóc không thành tiếng. C̣n anh nhắm mắt v́ quá mệt. Bàn tay gầy guộc của anh quờ t́m tay bạn. Một lúc lâu, anh mới nói, giọng đứt quăng:

- Hồi ở chiến trường, tao có thể chết cho mày sống... Và mày cũng vậy! Song thời ấy c̣n bom đạn, nếu tao có chết, th́ chắc ǵ mày đă được sống! C̣n bây giờ, tao chắc là chết rồi, mày chắc là sống rồi. Nhưng c̣n nó, con vợ tao ấy, nó cũng đáng được sống cho tử tế. Bây giờ th́ mày hiểu ư tao chưa?

Người bạn lặng lẽ gật đầu, nước mắt vẫn ṛng ṛng trên khuôn mặt đă méo xệch đi v́ đau đớn và bất lực.

Rồi anh mệt mỏi thiếp đi. Gương mặt anh b́nh tĩnh và thanh thản lạ lùng. Đó là gương mặt mà thần chết chờ đợi ở những con bệnh hiểm nghèo.

(St)
Trả lời với trích dẫn
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
CM4Q (01-09-10), Hạ Phượng (25-07-10), kehotro (21-07-10), Lữ Khách (21-07-10), LonelyStar (21-07-10), mimosa (22-07-10), Như Đă Dấu Yêu (21-07-10), VỀ MIỀN TRUNG (21-07-10)
  #2  
Cũ 21-07-10, 12:31 PM
Avatar của LonelyStar
LonelyStar LonelyStar đang ẩn
Tiểu Đông tà
 
Tham gia ngày: May 2010
Đến từ: Ác Nhân Cốc
Bài gửi: 1.696
Thanks: 2.723
Thanked 3.311 Times in 1.307 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo! tới LonelyStar Gửi tin nhắn qua Skype™ tới LonelyStar
Mặc định

Suy nghĩ về những nghĩ suy ... thanks chị Pha Lê ... Có nhiều điều em ngẫm ra đc ...
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to LonelyStar For This Useful Post:
phale (21-07-10), VỀ MIỀN TRUNG (21-07-10)
  #3  
Cũ 21-07-10, 01:11 PM
kehotro kehotro đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
Mặc định

Ngày xưa, cũng đọc được một truyện của Nga mà người đàn ông trong đó muốn gởi gắm vợ ḿnh cho anh bạn thân của cả hai người. Đàn ông tốt th́ chẳng có mấy. Yêu thương và lo cho hạnh phúc của người ḿnh yêu là điều ai cũng nói được. Nhưng để đi đến quyết định ( vượt qua cái bé nhỏ ích kỷ th́ cũng chẳng mấy ai ). Có những cái ḿnh thấy chưa chắc đă như ḿnh nghĩ. Biết đâu, người làm ra chuyện ấy lại có tầm nh́n , sự cảm nhận cao gấp mấy lần ḿnh.
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post:
CM4Q (01-09-10), LonelyStar (22-07-10), mimosa (22-07-10), phale (21-07-10), VỀ MIỀN TRUNG (21-07-10)
  #4  
Cũ 22-07-10, 10:52 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi kehotro Xem bài viết
Ngày xưa, cũng đọc được một truyện của Nga mà người đàn ông trong đó muốn gởi gắm vợ ḿnh cho anh bạn thân của cả hai người. Đàn ông tốt th́ chẳng có mấy. Yêu thương và lo cho hạnh phúc của người ḿnh yêu là điều ai cũng nói được. Nhưng để đi đến quyết định ( vượt qua cái bé nhỏ ích kỷ th́ cũng chẳng mấy ai ). Có những cái ḿnh thấy chưa chắc đă như ḿnh nghĩ. Biết đâu, người làm ra chuyện ấy lại có tầm nh́n , sự cảm nhận cao gấp mấy lần ḿnh.
Thế ha anh, vậy đa số là đàn ông xấu hở?
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
kehotro (22-07-10), LonelyStar (22-07-10), mimosa (22-07-10)
  #5  
Cũ 22-07-10, 12:56 PM
kehotro kehotro đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi phale Xem bài viết
Thế ha anh, vậy đa số là đàn ông xấu hở?
Hỏi hay nhỉ? Đàn ông tốt không có mấy ở đây là: Không có mấy người lọt vào mắt của các cô thôi. Chứ tốt th́ nhiều đến nỗi các cô cũng phải tránh mặt v́ sợ người ta tốt quá mà ḿnh lại phụ ḷng. Hahaha.
Trả lời với trích dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post:
mimosa (22-07-10), phale (22-07-10)
  #6  
Cũ 22-07-10, 01:02 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.803
Thanks: 45.829
Thanked 83.828 Times in 21.718 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi kehotro Xem bài viết


Hỏi hay nhỉ? Đàn ông tốt không có mấy ở đây là: Không có mấy người lọt vào mắt của các cô thôi. Chứ tốt th́ nhiều đến nỗi các cô cũng phải tránh mặt v́ sợ người ta tốt quá mà ḿnh lại phụ ḷng. Hahaha.
Anh khôn... không th́ mấy ông ở đây xé anh ra trăm mảnh rùi...
Trả lời với trích dẫn
The Following User Says Thank You to phale For This Useful Post:
mimosa (22-07-10)
Trả lời


Quyền viết bài
Bạn không thể gửi chủ đề mới
Bạn không thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi file đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của ḿnh

BB code đang Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:30 AM

© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.