|
|
Thông Báo |
#1
|
|||
|
|||
Đừng xin lỗi khi chia tay em
T́nh cờ đọc được bài viết có ư nghĩa, Trà copy lại chia sẻ với cả nhà.
Đừng xin lỗi khi chia tay em Nếu đă muốn đi th́ cứ đi đi. Đi t́m hạnh phúc cho anh, tự do bay nhảy với thế giới của anh. C̣n tôi, hàng ngày tôi vẫn phải lau chùi vết thương và giữ nó không bị tổn thương lần nữa. “Anh xin lỗi! Em là người anh đă yêu nhiều nhất”. Đó là câu nói người ta dùng để kết thúc một mối t́nh. Nói như vậy để làm ǵ nhỉ? Để an ủi đối phương khi bị họ bỏ rơi? Để biết rằng họ là người nghiêm túc trong t́nh cảm? Để lại trong ḷng đối phương một sự ray rứt, nuối tiếc v́ đă không biết giữ họ? Hay nói chỉ để cho có nói vậy thôi? Bất cứ một cuộc hội ngộ nào rồi sẽ có chia ly, chỉ sớm hay muộn mà thôi. Nhưng tất cả chỉ để lại cho người ở lại một sự đau đớn và tổn thương to lớn. Mọi nỗi buồn rồi sẽ qua, tôi biết và ư thức rất rơ điều đó. Nhưng để quên đi những kỷ niệm, quên đi người mà ḿnh đă từng yêu thương hết ḷng là việc không hề đơn giản. Tôi chỉ cố gắng làm quen với việc vắng mặt của người đó. Khi không có họ, tôi tập cách khi khóc úp mặt vào ḷng bàn tay ḿnh chứ không t́m kiếm một bờ vai. Khi không có họ, tôi tập làm quen với việc bị bệnh cũng phải tự lo thuốc thang, đi khám bệnh và đi mua đồ ăn cho ḿnh. Khi không có họ, tôi tập làm quen với cái điện thoại trống trơn không có tin nhắn và những cuộc gọi của họ. Khi không có họ, tôi tập quên đi những lời yêu thương, những lời hứa ngọt ngào họ đă dành cho tôi. Khi không có họ, tôi tập cách nuốt nước mắt vào trong, v́ không c̣n ai dỗ giành. Khi không có họ, tôi tập cách sống cứng rắn, tự đứng lên một ḿnh và không than phiền với bất kỳ ai. Khi không có họ, tôi tập cách quên đi những thói quen của họ và bỏ đi những thói quen bị ảnh hưởng từ họ. Khi không có họ, tôi tập cách quên, quên đi những ǵ thuộc về họ… Khi yêu, tất cả xung quanh mọi thứ điều rất đẹp nhưng lúc đổ vỡ, tôi sợ phải ngồi xem một bộ phim t́nh cảm, sợ nghe những bản nhạc lăng mạn, sợ nh́n thấy cảnh âu yếm. V́ tất cả đều làm mắt tôi cay xè và mọi kỷ niệm, mọi cảm xúc lại hiện về khiến tôi lại khóc. Sự yếu đuối lại trỗi dậy trong tôi, làm tôi không thể kiềm chế ḷng ḿnh. Buồn là thế, cô đơn là thế nhưng tôi vẫn hạn chế những cuộc gặp với những người muốn t́m hiểu tôi, tôi sợ làm họ tổn thương và hơn hết tôi sợ chính ḿnh lại bị tổn thương thêm lần nữa. Khi ra đi họ xin lỗi và chúc tôi t́m được t́nh yêu mới. Xin lỗi để làm ǵ kia chứ? Nếu họ đă có t́nh yêu mới hoặc không c̣n t́nh cảm với tôi nữa th́ cứ ra đi, v́ lời xin lỗi cũng không làm vơi bớt sự tổn thương trong tôi. Xin lỗi để làm ǵ? V́ đă làm th́ đừng xin lỗi, c̣n đă biết là sẽ xin lỗi th́ đừng nên làm. “Gia đ́nh anh không thích anh quen em nên ḿnh chia tay để em có chồng và hi vọng người đó sẽ mang lại hạnh phúc cho em”. Tôi biết người đó không dễ yêu, nhưng lại dễ bị xao động và dễ bị tác động bởi người khác. Và tôi cũng không phải là người dễ yêu và dễ cưới. Họ nói họ yêu tôi nhưng họ lại không muốn mang lại hạnh phúc cho tôi mà phải nhờ người khác làm giúp. Có tin được không? Ra đi để giải thoát cho tôi hay cho chính bản thân họ? C̣n gia đ́nh ư? Tôi có thể cảm thông được điều đó. Nhưng c̣n ǵ khó khăn khi tôi đă vượt qua rào cản của gia đ́nh tôi để quen họ. Trong khi đó tôi đă chấp nhận cùng họ thuyết phục gia đ́nh họ để cả hai được đến với nhau. Vậy mà họ vẫn mang lư do đó ra để chia tay. Có nghịch lư hay không? Lư do cũng chỉ là lư do mà thôi. Đâu là t́nh yêu chân thành và đâu là giả dối? Nếu đă muốn đi th́ cứ đi đi. Đi t́m hạnh phúc cho anh, tự do bay nhảy với thế giới của anh. C̣n tôi, hàng ngày tôi vẫn phải lau chùi vết thương và giữ nó không bị tổn thương lần nữa. Họ đă đến và làm xáo trộn cuộc sống của tôi rồi bỏ đi. Giờ tôi cần thời gian để sắp xếp lại mọi thứ. Để làm quen với cuộc sống mới chứ không phải bắt đầu lại từ đầu. Tôi phải đứng lên sau nỗi đau để đi tiếp con đường tôi cần phải đi, dù phía trước không có ṿng tay người đó đón đợi nhưng sẽ có những người cần tôi hơn họ đang đợi tôi phía trước. Tôi phải học cách làm quen một người, học cách yêu một người như thế nào cho đúng và yêu đến lúc nào nên dừng lại. Sau một thời gian tự làm khổ bản thân ḿnh, tôi phải tự yêu lấy chính ḿnh. Tôi không cầu chúc anh hạnh phúc với người khác như người ta vẫn chúc nhau như một thủ tục khi chia tay. Tôi không cao thượng đến vậy, có thể nói tôi ích kỷ và mềm yếu. Ừ, tôi thừa nhận ḿnh như vậy, nhưng đó là cảm xúc thật của tôi. Cũng như tôi cảm ơn họ v́ trong thời gian yêu nhau tôi đă rất hạnh phúc, họ đă cho tôi biết thế nào là t́nh yêu. Nhưng tôi cũng giận họ thật nhiều v́ họ đă gây cho tôi sự tổn thương to lớn từ hành động cho đến lời nói. V́ vậy, hăy cứ đi con đường mà họ đă chọn. Tôi sẽ luôn dơi theo họ, không phải để cười nhạo khi họ vấp ngă hay bị người khác làm cho tổn thương cũng không phải để chia sẻ niềm vui khi họ thành công, v́ họ không cần đến tôi những lúc họ vui buồn. Mà tôi sẽ luôn dơi theo họ chỉ v́ họ là người mà tôi đă từng yêu thương. Thế thôi! (Nguồn Internet) |
The Following 9 Users Say Thank You to tra sua For This Useful Post: | ||
Ban Mai Xanh (03-07-11),
CM4Q (02-07-11),
hoatigon208410 (02-07-11),
mimosa (03-07-11),
Nhím con (03-07-11),
phale (03-07-11),
pumanew (03-07-11),
Tomkit (05-07-11),
Cheal (02-07-11)
|
#2
|
||||
|
||||
Trời ơi... c̣n bao nhiêu nhiêu người mang tâm sự như tác giả bài viết này ??? Không biết có nhiều không ??? Nhưng ít nhất có...NÓ
|
#3
|
|||
|
|||
Ơ, giọng văn quen ghê...cứ ngỡ...
PL cũng đă từng sợ yêu đến độ, không kỳ vọng ǵ vào t́nh yêu hết kiểu "t́nh yêu đến em không mong đợi ǵ..." Sợ dấn thân, sợ tổn thương thêm lần nữa... Dần dần đă không c̣n có thể yêu... |
#4
|
||||
|
||||
Quote:
Đọc lại lần thứ 2... thứ 3... th́ 4 cứ ngỡ là... ḿnh viết Bởi có nhiều cái giống ḿnh quá đỗi 4 th́ khác 22 1 chút , vẫn kỳ vọng vào TY và vẫn khát khao được yêu Nếu có cơ hội được yêu thêm lần nữa th́ vẫn cứ cháy hết ḿnh cho TY |
#5
|
|||
|
|||
Vậy là PL già rồi... tim teo rồi...
|
#7
|
|||
|
|||
Hiii... để dành tiền thay tim ha 4... tim nào nhiều ngăn í nhỉ...
|
#8
|
|||
|
|||
Muội không biết trái tim ḿnh ở đâu để thay nữa. mà h́nh như muội là người không tim.
|
#9
|
|||
|
|||
Quote:
22 thấy tim 37 đang đập ầm ầm đấy chứ... Có khi không phải không tim mà là v́ 37 không chịu lắng nghe í chứ... |
#10
|
|||
|
|||
Trà luôn luôn lắng nghe nhưng ...không sao hiểu được Tỷ ơi, tim trở nên vô tri vô giác mất rồi.
|
|
|