|
#1
|
|||
|
|||
NHẮC BẠN TỰ SỰ - Nỗi ḷng thi sĩ
NHẮC BẠN TỰ SỰ I [Liên Hoàn Thập Thủ] Ham chơi ! Biện bạch, lẽ ầu ơ…! Tại nhiệm xa trông, việc cũng lờ…! Thằng mơ thích ăn, nào thích vịnh. Phận tṛ lo học, lại lo thơ. Sách đèn hai nẻo, ṃn tâm thức. Thời thế dăm năm, mệt nước cờ. Học đă...việc đời, ai biết trước?! Làm người…danh lợi, tự duyên cơ. Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ II Duyên cơ thi hữu, khá khuyên ai. Nghệ thuật giao lưu, lộ trí tài. Thuận nghịch dăm bài, duyên chấm phá. Tạc thù liên vận, nợ dằn dai. Mỹ từ trau chuốt, chai đường mật. Bút pháp khiêm nhường, thẹn dỡ hay. Tửu sắc có phường, thơ có hội. Bận ḷng chi…những thói chê bai… Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ III Chê bai sao đáng, mặt tài hoa. Trí giả nh́n gần, phải hiểu xa. Đăi sĩ an tài, khi thịnh trị. Chiêu hiền dụng lược, lúc phong ba. Đa đoan danh lợi, thang phù phiếm. Nhuần nhă kinh luân, ngạch nước nhà. Sống đến bạc đầu, già vẫn dại. Dặn ḷng b́nh thản, mặc người ta. Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ IV Mặc người ta kháu, chuyện văn chương. Biệt cách Đường thi, đạo nhúng nhường. Bằng trắc âm ba, khuôn đối xứng. Vựng từ luận ngữ, nếp cân phương. Thất ngôn bát cú, rành rành mục. Tứ tuyệt song văn, tỏ tỏ tường. Xướng họa vế trên, mời vế dưới. Tao đàn phong độ, tránh khoa trương. Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ V Khoa trương cho đáng, mặt “hề” tuồng. Lầm lũi ngày qua, lắc tiếng chuông. Hoạt náo xỏ xiên, phường rỗng tuếch. Uyên thâm biếm nhẽ, hội trần truồng. Công lao nát óc, ba đồng chợ. Lư sự đau dầu, một lũ buôn. Nghiệp dĩ thương hề, manh chiếu rạt. Mua vui khỏa lấp, lúc màn buông. Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ VI Màn buông khỏa lấp, phận hồ tương. Dàn trải quanh năm, nghiệp hư trường. Bôi bác thói đời, răn thiện ác. Khôi hài canh bạc, nhũ hiền lương. Phấn son ḷe loẹt, nhờn vai diễn. Danh lợi xum xoe, nhọc vỡ tuồng. Mỏn chút lao công, t́nh nghệ sĩ. Tuồng đời phiêu bạt, nhuốm phong sương. Nhật Nguyệt 20012 TỰ SỰ VII Phong sương tụ tán, nước non nhà. Tan hợp tinh người, vạn nẻo xa. Xuân xóa tan dần, cơn khói lữa. Thu khơi đọng lại, mối tương ḥa. Chín năm chung đội, trời dân tộc. Ngàn nỗi ly hờn, cội quốc gia. Trịnh Nguyễn tội t́nh, bao cám cảnh. Gương xưa c̣n đó, thẹn ḷng ta. Nhật Nguyệt 2012-03-10 TỰ SỰ VIII Thẹn ḷng ta lắm…bạn hiền ơi ! Thương hận mươi năm, nghĩa rối bời. T́nh hứa chung thân, ṃn lối ngơ. Người pḥ khác chúa, bạt mù khơi. Tha phương bóng chiếc, thuyền sang bến. Viễn xứ tim côi, phận đổi đời. Gặp lại nh́n nhau, cười nuối tiếc. Duyên xưa không nợ, lỡ xuân thời. Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ IX Xuân thời dẫu lỡ, cũng thành thơ. Hồn lắng xuân neo, bạc bến bờ. Thương hận dối ḷng, khua sóng nước. T́nh buồn tủi phận, trách duyên tơ. Trẻ say lợi lộc, bôn ba lụy. Già mỏi thân danh, thấp thỏm ngờ. Quay quắc tàn canh, đêm tự sự. Ngậm ngùi chuyện cũ, viết vu vơ. Nhật Nguyệt 2012 TỰ SỰ X Vu vơ cho thỏa, thú làm thơ. Thả bút rong chơi, vận cũng ờ. Dỗi khách đa t́nh, thưa bến đợi. Trách ai bội nghĩa, bặt tin chờ Ngạo đời mới thấy, hồn mông muội. Khuấy nước ra nh́n, bóng lẳng lơ. Ảo ảnh phù vân, trăng cũng đổ. Ham chơi…biện bạch ! lẽ ầu ơ. Nhật Nguyệt 2012 BÀI HỌA Nỗi ḷng thi sĩ (thập thủ liên hoàn trường họa) Ngồi nghe vọng cổ tiếng ḥ ơ Nhớ bến sông trăng nước lập lờ Ai oán cung đàn say cơi thứ U buồn giọng hát dạo lầu thơ Mênh mang giấc ngủ xa trần thế Mờ thẳm phố xưa đậm bóng cờ Nh́n cảnh xuân tan ḷng tự hỏi Nơi nào ẩn chứa những huyền cơ Huyền cơ trong khúc tấu Nam Ai Tiếng nhạc chào xuân thật đại tài Vỡ diễn cuộc đời chưa chấm dứt Giọng ca thiếu nữ vẫn c̣n dai Thấy ḷng cảm động sâu sa măi Một biển u hoài khó biết hay Tóc đă trắng phai màu kỷ niệm Trong ḷng nỗi hận khó chê bai Chê bai rồi cũng xót thương hoa Giấc mộng vô thường tiễn bước xa Tấc dạ lời than chưa tống tiễn Trong ḷng tiếng oán vẫn âm ba Thương người chiến sĩ v́ dân tộc Nhớ vạn anh linh giúp nước nhà Trở lại cố hương ḷng khấn nguyện Thái b́nh sẽ măi với quê ta Quê ta sử sách viết ngàn chương. Chống giặc ngoại bang chuyện khó nhường V́ nước quên ḿnh nơi chiến trận Vong thân tranh đấu ở tiền phương Thâm sơn , hải đảo ngh́n quân sĩ Thành lũy Hào sâu vạn bức tường Khiến vạn quân Tàu nghe đă khiếp Cho dù xâm lược có chủ trương Chủ trương nhạc diễn đến trăm tuồng Nhắc chuyện thế gian phải gióng chuông Trường lớp bây giờ như chổng cẳng Học hành ngày tháng tưởng dân buôn Công thầy chỉ đủ lo no đói Dạy trẻ cũng như kiểu ở truồng Trí thức trao dồi quên đạo đức Nước nhà sự nghiệp chỉ mành buông Buông tay việc nước hóa thành tương Sắp xếp cho xong chuyện hậu trường Một lũ tham ô gây thế lực Đất đai thu tóm chẳng cần lương Dân đen sống khổ trông như vạc Quan lại ăn chơi ngỡ tập tuồng Báo chí thường xuyên bài nhắc măi Án ṭa xử việc nhẹ hơi sương Hơi sương tỏa nhẹ cuối thôn nhà Khách gửi buồn theo nỗi nhớ xa Mộng thoảng buồn vui đêm gặp gỡ Ḷng nghe lưu luyến phút giao ḥa Chia ĺa một thuở chân ly xứ Cách biệt số người kẻ xuất gia Nhân thế cảnh đời xin trả lại Phật từ chuông mỏ sẽ cùng ta Cùng ta say đắm nhé người ơi Đêm vọng trăng thanh gió bập bời Dựa biển mênh mang theo ngọn sóng Lên thuyền vi vút đến ngàn khơi Hạ Long cảnh đẹp vô bờ bến Đất nước xinh tươi thắm cuộc đời T́m tới để không c̣n hối tiếc Mùa xuân ngắm lại cảnh giao thời Giao thời trong khoảnh khắc thi thơ Ta mượn đ̣ duyên để cặp bờ Lấy giọng em ngâm thay bóng nước Gieo t́nh lời hát níu cung tơ Khúc ca nghĩ đến vui không tưởng Tiết tấu nghe hay thật khó ngờ Cảnh tết nguyên tiêu c̣n hiển hiện Trong ḷng đeo đẳng nỗi sầu vơ Sầu vơ cất lại giữa bài thơ T́m lại sao không thấy chữ ờ Tri giác ai người mang trả hộ Giấc mơ bờ bến biết đâu chờ Thôi đành nhớ bạn t́nh như ảo Tống biệt đau ḷng mắt đă lơ Xuân hạ thu đông ngày vẫn muộn Làm sao nghe được tiếng ḥ ơ Đông Ḥa Nguyễn Chí Hiệp 12.03.2012 |
|
|