![]() |
|
![]() |
|
#1
|
||||
|
||||
![]()
Trong các phạm trù triết học, tôi cứ hay nghĩ lan man nghĩ về ngẫu nhiên và tất nhiên. Gặp gỡ hay lướt qua một ai đó trong biển người mênh mông. Để rồi thân quen hay xa lạ. Đó là do số phận hay ḷng người nhỉ? Cũng không hiểu sâu sắc về Duyên khởi để thấu triệt Thập nhị nhân duyên nhưng thực sự có một người trong Nguệt viên đă để lại trong ḷng tôi những xuyến xao kể từ lúc người đó ghé qua Văn đàn của TTV. Chưa bao giờ gặp mặt, nhưng trong ḷng cứ tưởng tượng ra một Pha Lê đằm thắm, dịu dàng và bao dung. Bạn đến rồi đi khỏi Văn đàn, để lại những dư ba cho một người lăng tử. Rồi t́nh cờ lạc bước vào chốn của các tao nhân thưởng trăng, thấy lại h́nh bóng ngày nào bèn mừng rỡ viết vội mấy câu vụng về nhắn hỏi. Chỉ tiếc h́nh như ḿnh không được đón chào, bài bị xóa. Tiên trách kỷ, có lẽ là do ḿnh đường đột hoặc làm sao đó. Thôi đành vậy, lại quay bước lang thang, dù trong ḷng có hơi mất mát v́ đă ít nhiều nhạt phai ấn tượng về cố nhân….Một vài lời thô vụng nữa xin gửi lại.
T́m đến Nguyệt Viên hỏi cố nhân Vài câu thơ nhỏ nói xa gần Mượn tên người cũ đùa đôi chút Dùng cảnh phố xưa tỏ một phân Kế cận vô duyên thành chẳng gặp Xa xôi bạc phận khó nên thân Giao lưu không được thêm bằng hữu Ư cạn thơ xuông nhạt mấy phần P/s. Cảm ơn Tĩnh Nguyệt đă cho ḿnh mượn nick để post đôi lời tản mạn này nhé. |
#2
|
|||
|
|||
![]()
Ta vô cùng nhỏ bé
Gói gọn hừ trăm năm Giận đời luôn cô lẻ Măi mê bước độc hành Huynh có những điều may mắn mà không phải ai cũng có cơ duyên. Đó là t́nh yêu. Một điều mà hầu như toàn thể nhân loại cứ măi đi t́m. Do vậy mà chẳng bao giờ huynh viết thơ t́nh đọc nghe mà thổn thức, đọc nghe mà chua xót với trần ai! Huynh cảm nhận cuộc đời, nh́n nhận cuộc đời với góc nh́n của một người ngoại đạo. Nhưng từ sâu thẳm tâm hồn huynh cảm nhận được cái xót xa, đau được với nỗi đau người khác. Có đôi lúc, nước mắt cứ bỗng dưng trào. Có đôi lúc, cảm thấy ḿnh như : Chẳng c̣n là ḿnh nữa! Người lính. Vâng huynh đă là người lính. Và vẫn măi là người lính. Trải qua ải sinh tử, nếm cay đắng cuộc đời. Rồi một chiều bỗng nhận ra: Ḿnh vẫn c̣n nguyên vẹn. Cái nguyên vẹn của một hạt cát, cái nguyên vẹn của một tế bào, một mầm sống trong vũ trụ bao la.Và nếu như ngày mai, con tim ḿnh sẽ ngừng nhịp đập. Chẳng có điều chi nuối tiếc. Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi. |
#3
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Sống trong hạnh phúc mà huynh biết cảm thông sâu sắc với nỗi đau của thiên hạ, thật đáng cảm kích. Giọt nước mắt "bỗng dưng", "đôi khi" của huynh hẳn là mặn lắm! Đọc câu "Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi." muội chợt nhớ đến bài thơ của Emily đọc được trong nhà anh Lăm Hà... Muội chép về tặng huynh nhé! KHÔNG AI Chúc huynh luôn là huynh như bây giờ...có trái tim ấm nóng, bao dung, độ lượng với thân phận con người... Yêu người khác bằng t́nh yêu con người sâu sắc mà không mảy may gợn chút vẩn đục nào... Lần sửa cuối bởi phale; 04-08-10 lúc 03:57 PM |
#4
|
||||
|
||||
![]()
Mấy ngày hôm nay lòng nó đang bão giông...
Hôm nay lặng yên 01 tí, mò vào thăm bè bạn...cợt đùa chốc lát... Thế mà sao nhiều cm tâm sự thế... Rồi vô tình đọc lại cm 03 ngày trước của nó... Quote:
|
#5
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Sắp hết 1 ngày cũ...ngày mới mọi sự mới nhé... Những gánh muộn phiền thôi đặt xuống Niềm vui gom lấy giữ trong tay Mỗi bước chân đi con đường hiện Hạnh phúc là hoa nở mỗi ngày... |
#6
|
|||
|
|||
![]()
Mấy hôm trời u ám lạ
Se se gió buổi đêm về Hôm nay nắng bù lửa hạ Oi nồng giấc ngủ ban trưa Mỗi một ngày ta sống Hăy tươi lên nụ cười Mỗi giây c̣n hơi thở Khơi nào những niềm vui Lần sửa cuối bởi kehotro; 05-08-10 lúc 01:20 AM |
#7
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Lại thấy hoa nở trong ḷng huynh rồi... Mưa tạnh rồi huynh nhỉ? Hạt mưa thua trận rồi Nhường cho nắng sang chơi Anh vui như đứa trẻ Chạy tung tăng rồi cười Chẳng bù hôm giông băo Ly rượu buồn trên tay Nụ cười không tṛn trịa Rơi lửng lơ giữa ngày... |
#8
|
|||
|
|||
![]()
V́ sao
Ê! Này nhỏ, huynh về rồi muội nhé Bước dạo hữu t́nh ghé góc nhỏ thân quen Đâu rồi thơ để huynh đọc tḥm thèm Đâu ḍng chảy những yêu thương bất tận? Những câu thơ đọng mắt ai lệ ngấn Chẳng lăn dài mà đi ngược vào trong Nỗi khát khao ai trút cả tấm ḷng Nghe năo nuột tiếng tơ đồng chửa dứt Nhẹ nhàng như vết thương nằm trong ngực Khẽ thay mùa là nhoi nhói những niềm đau Nếu mỗi con người gắn với một v́ sao Tội cho muội biết thế nào t́m kiếm Nỗi ưu tư viết nên ḱa hoài niệm Muội khảm vào thơ tạo bức họa: Khát khao Mỗi đêm về, ta ngước mặt v́ sao... |
#9
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Thật bất ngờ khi đọc những ḍng cm này bạn mà nếu như bạn không nói ra đây, th́ dù đă có chút băn khoăn, PL cũng không dám nghĩ rằng nick Tĩnh Nguyệt này đang chuyển giùm tâm tư của ai khác. Thật xin lỗi bạn về sự vô t́nh ngoài ư muốn này. Nghe bạn nhắc TTV gợi lại cho PL một khoảng thời gian lạc nhà sang đó... Một khoảng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng cũng để lại trong ḷng PL h́nh ảnh một văn đàn ấm áp t́nh thân. PL thật ḷng cảm ơn bạn và các bạn ở văn đàn TTV đă dành cho người khách lỡ độ đường là PL những t́nh cảm chân thành từ bấy nay. Tĩnh Nguyệt vốn là môn sinh đang theo học đường luật trên Nguyệt Viên mà theo môn quy là trong quá tŕnh học th́ không được phép đăng thơ đường luật trên các diễn đàn, nên các bài đường luật mang tên TN v́ thế mà được cất đi. Điều này PL cũng có PM cho bạn. PL đâu ngờ là có cố nhân âm thầm đằng sau xiêm áo ấy... Có duyên quen biết sẽ có duyên tao ngộ, PL mong bạn đừng tự trách ḿnh, trách người. Bạn đă đến đây rồi, sao c̣n e dè ǵ mà ngập ngừng chưa khai tên... vậy th́ sự xa lạ này chẳng phải là do ḷng người sao? PL xin họa với bạn đôi ḍng thay cho lời tạ lỗi nhé!:
Lần sửa cuối bởi phale; 04-08-10 lúc 03:58 PM |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |