Lặng Dừng phím gơ nghe ḷng đôi khoảng lặng Một nỗi buồn vừa vô ư đi ngang Thơ nghiêng xuống đọng cuối ḍng quạnh quẽ Những trở trăn bỗng về xếp hai hàng Thơ chẳng tội trách ḿnh không đĩnh đạc Giữa bờ quên vẫn giấu một niềm riêng Chợt nhói ḷng đôi khi câu chữ lạc Để ngày xưa theo vết ấy về t́m Buông phím gơ sấp mặt vào nỗi nhớ Đóng Yahoo ngồi ngó màn h́nh đen Dường rón rén trái tim t́m chỗ trú Chiều đang phai ta lặng giữa nỗi niềm PL 23.3.10