![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Lười
Chợt biếng vui, lạ nhỉ Ta nằm ườn trong chăn Tiếng rèm lay hờ hững Tiếng nỗi nỗi buồn sang thăm Tiếng ḷng ta uể oải Co ḿnh ngủ trong thơ Khóe mắt cay cay lệ Chực rơi ra từng giờ Là anh là anh thôi Xé ḷng em tan rồi Vui làm sao được nữa Kệ đời ḿnh đang trôi... Muốn trả anh bấy nợ Muốn trả anh bấy t́nh Anh, đừng t́m em nữa Với đôi giày mang đinh... Trả anh thân xác đó Em về với hư không Thôi, đừng t́m em nữa Trả anh thôi... rượu hồng.. PL 3.5.11 Lần sửa cuối bởi phale; 03-05-11 lúc 10:34 AM |
The Following 8 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
Bụi đường (04-05-11),
hoatigon208410 (03-05-11),
kehotro (03-05-11),
Nhím con (03-05-11),
Sa Thạch (03-05-11),
Sao Hôm (04-05-11),
Tường Thụy (03-05-11),
Vịt Anh (03-05-11)
|
#2
|
|||
|
|||
![]() Có khi nào...
Có khi nào bấm phím nhắn tin Anh hiểu được niềm đau em chịu đựng Em đă cố dỗ ḷng ḿnh hờ hững Vẫn tủi hờn, ngồi khóc những đêm khuya Đă vạch trăm lần ranh giới ngăn chia Gai phía đó vẫn vươn cành châm chích Chợt thấy quanh nhau, hố buồn tịch mịch Ngụp lặn nửa đời... chưa hẹn nguôi thôi Rượu hồng nào chừ đắng đót trên môi Xa xót quá chợt nghe ḷng biếng sống Một cánh buồm côi... mỏi ṃn biển động Em muốn ru ḿnh một giấc ngàn thu... Muốn gởi cho anh một bức tâm thư Viết bằng lệ, nghe chừng c̣n chưa đủ Em sẽ cắt tay ḿnh gom máu ứ Viết nốt một lần... trả hết nợ t́nh đau Có khi nào anh ngoảnh lại phía sau... PL 3.5.11 |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |