![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Đọc báo mạng
Xă hội thu nhỏ trong bàn tay click chuột Cuộc đời bày trước mặt nhói tâm can Ta lướt vào đâu cũng chạm đầy bi kịch Cướp của, giết người, lừa gạt...ngổn ngang Trái đất rộng bao nhiêu... mà loài người chen chúc? Giẫm lên nhau đến nát thản nhiên đi Đổ dưới chân ḿnh muôn vạn ḍng lệ, máu Máu của hận thù, lệ của chia ly... Trên ảnh báo hiện ngàn gương mặt lạ Ta lần nh́n, thiện ác khắc vào đâu? Cô gái trẻ, người đàn ông quá tuổi Cậu học tṛ, bà giám đốc... như nhau... Đọc báo mạng, bao điều không muốn thấy Một kiếp người ngắn ngủi cố tranh đua Cuối con đường nấm mộ chờ xanh cỏ Đâu phải thiên thai mà bất chấp...giẫm bừa... PL 31.5.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 08:36 AM |
#2
|
||||
|
||||
![]() Quote:
Thượng đế ơi,tại sao một con người Một nửa thú không hoàn toàn là thú? Người cho con lư trí và ngôn ngữ Suốt cuộc đời chỉ để ḱm một nửa thú trong con Cái nửa thú trong con Lại hiện lên trong giây phút mât,c̣n Nó gầm gừ,cấu xé Nát trái tim,nát cả ruột non Cái nửa thú trong con Mỗi một năm có 365 ngày động dục Khát khao thú trá h́nh khát khao chinh phục Đau đớn,cuồng điên từ đấy mà ra Nửa thú nào cũng là thú đầu đàn Ta là một,là riêng,là duy nhất Là máu xương,là dẫm đạp Ác độc,đớn hèn từ đấy mà ra Hết ṿng quay rồi con cũng thành ma Thượng đế lại tạo ra thiên đường,địa ngục Sao phải thế hay là người bất lực Bởi lỡ sinh một nửa thú trong mỗi một con người Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 31-05-11 lúc 01:33 PM |
#3
|
|||
|
|||
![]() Người đàn bà ngồi đợi người đàn ông
Tặng ḿnh... Người đàn bà ngồi đợi người đàn ông Bên bữa cơm vẫn c̣n nguyên nguội lạnh Bản nhạc buồn tô thêm niềm cô quạnh Mưa ngoài trời... tịch mịch bóng hoàng hôn Người đàn bà ngồi đợi tiếng reng phôn Viết kịch bản cho một chiều im ắng (Khi người ta yêu một người sâu nặng Hay huyễn ḿnh những lăng mạn không đâu) Người đàn bà buồn ấp ứ giọt châu Vẫn gạt ḿnh người đàn ông sắp đến Trà pha chờ, ôm thời gian ngồi đếm Định cho đời thêm một bóng vọng phu Ôi, đắng ḷng những cay nghiệt t́nh hư Người cam chết cho một người hạnh phúc (Yêu chẳng lẽ là thiêu thân nhắm mắt Chết dưới đèn đổi một phút thăng hoa?) Người đàn bà ngồi lại với hôm qua Chắc không biết người đàn ông đă khác Trên lệ người, người đàn ông vẫn hát Buông tay này đă nắm lấy tay kia... Thương cho người đàn bà đang thức trắng đêm khuya... PL 31.5.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 08:34 AM |
#4
|
|||
|
|||
![]() Thời gian vẫn trôi... và ḿnh vẫn xa...
Phôn anh gọi dẫn em về kư ức Một đầu thu, lá rụng gió se ḷng Hoàng hôn tím một chiều ta gặp gỡ Giấu ngượng ngùng, em muỗng khuấy long cong... Vừa mới đó, ngoảnh nh́n xa lăng lắc Bàn tay cầm nỗi nhớ chớm hoen phai Quán nhỏ ấy, lâu rồi ta không ghé Vị cà phê theo kỷ niệm u hoài... Anh vẫn thế... giọng trầm trên điện thoại Gọi thăm em... gợi nhớ một thời xa Nợ cơm áo dẫu đường riêng mê mải Vẫn ghi ḷng một kư ức từng qua... Ai lật được thời gian trôi ngược lại Để ta về quán cũ lắng nghe nhau? Trời thổn thức những ngày mưa tháng sáu Chẳng Chức Ngưu, cũng mộng khẽ duyên nào... PL 31.5.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 12:02 PM |
#5
|
|||
|
|||
![]() Đám tang sớm
Tiếng kèn xa năo ḷng người dậy sớm Có một người về với đất hôm nay Trời cũng khóc, đổ muôn hàng mưa lệ Nḥe nhoẹt nỗi đau góc phố đầu ngày... Tôi mở cửa, ḷng nghe nhiều lẩn thẩn Người vừa đi đă sống được bao xuân? Bao hạnh phúc, bao vui buồn nếm trải? Lúc buông tay có trăn trở tần ngần? Kèn rên rỉ tiếc thương người vắn số Nghe năo nề trong mưa gió loang xa Ngày vừa mới, đă treo buồn lơ lửng Tôi ngậm ngùi nh́n lặng chiếc xe qua... Ai cũng sẽ một lần tan vào đất Cơi trần gian người ta đến rồi đi Lăn cho tận những buồn vui đau khổ Một kiếp người rồi tử biệt sinh ly... Đám tang sớm, chiếc xe hàng đă khuất Nỗi đau c̣n ở lại với người thân.. Người nằm xuống dẫu chưa lần quen biết Chợt nghe ḷng cũng một chút rưng rưng... PL 1.6.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 12:04 PM |
#6
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Con + người Chẳng phải là vô vớ Trước "người" có thêm "con" Thượng Đế ràng hai nửa Nên tranh đấu mỏi ṃn "Con" chắc là to lắm Lấn "người" măi từng khi Giết nhau và cướp của Là khi "người" bỏ đi... "Con" nhe hàm lởm chởm "Người" che mặt đớn hèn Trời trên cao ngó xuống Nh́n Con Người đang điên... PL 1.6.11 |
#7
|
|||
|
|||
![]() Yêu một người không bao giờ của ta
Yêu một người không bao giờ có được Như ngắm chiếc b́nh trong tủ kính ai chưng Ḷng thích lắm, t́nh cả đời dành dụm Muốn đổi dù cho khó chạm một lần... Yêu một người không bao giờ có được Là chịu một đời làm kẻ đơn phương Tự ve vuốt, tự ôm ḿnh ấp ủ Tự đặt ta vô t́nh ái bất thường... Nghiệt ngă nhỉ? nhiều khi mai mỉa Nguyệt Hết tṛ rồi, se lệch lạc mà chơi Người rượt bóng, tựa đèn cù xoay măi Dầu hết thiên thu mộng vẫn xa vời Yêu một người không bao giờ có được Tự chôn ḿnh trong vô vọng chờ mai Mai vời vợi trái tim ngờ nghệch chết Mà vẫn cam, vẫn đào hố miệt mài... PL 1.6.11 |
#8
|
|||
|
|||
![]() Lỗi hẹn
Biết đến bao giờ em đến với quê anh Như câu hẹn một ngày nao em hẹn Mùa nối mùa đi qua đời len lén Hoa phượng nở tàn, sắc đỏ dần lên Sóng nhớ người đă khản giọng gọi tên Trăng hạ huyền thắp hoài chưa nỡ khuyết Cánh chim sắt chở người dưng mài miệt Đỏ mắt người đêm trắng chập chờn mong Con đ̣ vẫn đợi đón khách sang sông Em nửa nhớ nửa quên lấn bấn Con đường toan qua đă nghe lận đận Biết đến bao giờ em đến với quê anh? PL 1.6.11 Lần sửa cuối bởi phale; 01-06-11 lúc 04:43 PM |
#9
|
|||
|
|||
![]() T́m nhau
Em đi t́m anh, anh đi t́m em Ai đi lạc mà đến nay chưa gặp Cầu Ô Thước bao mùa ngâu chờ bắc Chỉ vẫn mưa tràn pha nước mắt lênh đênh Ta vẫn buồn sau cười nói xông xênh Đèn leo lét căn pḥng riêng cửa khép Chiếc cọ cùn, mảng màu tô lẹp nhẹp Bức tranh t́nh... ai nản vẽ co tay Xiêm áo bạc màu... đợi măi nhau thay Nỗi nhớ khỏa thân lăn vào đêm chạnh bóng Ta nén nỗi buồn nghe cồn cào lưỡi sóng Sao mắt chạm nh́n mắt lại quay đi? Ta đi t́m nhau, sao vẫn cứ chia ly Giọt nước mắt rơi hoài không chạm đáy Hay trái tim lịm rồi, gọi hoài không thức dậy Gơ nát tay ḿnh trước cánh cửa im im Em đi t́m anh, tên viết măi lên tên Tơ đă mỏng, ràng tư bề... xộc xệch Thắp nén nhang ḷng tiễn cuộc t́nh cố chết Ta đi t́m chỉ thấy bóng ta thôi... PL 2.6.11 |
#10
|
|||
|
|||
![]() Chuyện bây giờ mới kể
Tặng ḿnh hồi xưa... Em nhớ anh, nhưng thôi em hổng nói Nói làm chi anh đắc ư huênh hoang Cứ dưng dửng, đem nụ cười lấp liếm Vẽ lên môi câng cấc những ngang tàng Ờ, mà nhớ làm chi người "cục xúc" Chẳng bao giờ nói một tiếng dễ thương Dăm ba bữa lại căi nhau một bữa Nhớ làm chi cái kẻ bất b́nh thường Anh thường bảo em "trẻ con" hâm lắm Mà nghiệm ra anh nói đúng ghê luôn Hâm th́ mới nhớ anh nhiều như thế Bện được thành dây nếu có chỉ luồn... Chuyện ngày xưa bây giờ em mới kể Anh có vô t́nh đọc được đừng ham "Em nhớ anh"... ngày đó đă sang trang Ai thèm nhớ anh bây giờ nữa chứ... PL 2.6.11 |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |