Quote:
Nguyên văn bởi Lan Hương
Dù ai đi khắp bốn phương
Nhớ người tát nước bên đường hôm nao
Ánh trăng vàng xôn xao sóng mắt
Búp sen xanh ngan ngát hoa tay
Trăng tà, hoa rụng, hương bay
Kiếp sau họa gặp kiếp này hẳn thôi
Nhớ về người lại rơi nước mắt
Thương về người như thắt tâm can
Khi mơ lại tiếc khi tàn
T́nh trong giấc mộng muôn vàn cũng không
Duy có một tấm ḷng không dứt
Vẫn theo người giờ khắc nào nguôi
Ḷng theo song chẳng thấy người
Đă ṃn con mắt phương trời đăm đăm
Người th́ về xa xăm gió cát
Kẻ th́ đi ngơ ngác phồn hoa
Bằng nay bốn bể không nhà
Kiếp sinh ra thế biết là tại đâu
Ai làm nắng cho trầu rũ lá
Ai làm sương cho mạ nghẹn đ̣ng
Ai đem con sáo sang sông
Để cho con hạc vào trong cửa chùa
Ai làm khô cạn ḍng suối mát
Ai làm ngưng tiếng hát sơn ca
Ai đem vùi dập đời hoa
Để cho con bướm ngẩn ngơ một ḿnh
Tặng Thuỷ Tâm bài thơ làm đă lâu
|
Ai làm sầu dâng theo khóe mắt
Ai làm tim tha thắt niềm đau
Đành sao chẳng hiểu ḷng nhau
Để người đôi ngă trầu cau úa màu
Ai làm hoa nát nhàu trong nắng
Ai làm hương nhạt lắng vào đông
Đành sao bứt sợi chỉ hồng
Để ta với bạn t́nh nồng chia hai
Cám ơn bài thơ tặng của LH.
LH lúc nào lời lẽ cũng khiêm tốn nhưng thơ th́ lại rất mượt mà. Xem ra TT c̣n phải học hỏi nhiều rồi