![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]() Sẽ có một ngày
Sẽ có một ngày em lại là em Đếm dấu chân ḿnh lẻ loi trên phố Sầu tủi vây quanh, dỗi hờn thổ lộ Vai lạnh sương chiều, tay ngọn gió chan Sẽ có một ngày hoa cỏ hoang mang Em như cánh chuồn bên chiều thổn thức Dỗ trái tim ḿnh quên anh chật vật Giấc mộng tan vào vạt khói hư vô Ḷng nhói ngh́n kim hồn chết trong thơ Nghĩ đến một ngày quanh em trống trải Nghĩ đến một ngày bàn chân hơ hải Chạy khắp nẻo đường gọi khản tên nhau Một thoáng chung chiêng đă rát cơn đau Nếu có một ngày… t́nh tan vào bụi Em lại là em, một ḿnh lủi thủi Đi nốt quăng đường trong nhớ nhung riêng… PL 19.11.2012 |
#2
|
|||
|
|||
![]() Quote:
|
The Following 5 Users Say Thank You to vntexuser For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (19-11-12),
KuTit (20-11-12),
mimosa (20-11-12),
phale (19-11-12),
Phidiep5 (19-11-12)
|
#3
|
|||
|
|||
![]()
Ác nhỉ, có người muốn ḿnh dỗi hờn hoài...
|
The Following 3 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
#4
|
||||
|
||||
![]()
Dỗi hờn hoài là tổn thọ, hao sắc. Cô đừng nghe ngta xúi dại nghen cô. Cô phải luôn khỏe mạnh và xinh đẹp để Tit c̣n... h́ h́ nhất là trong ngày hôm nay. Chúc cô tràn đầy niềm vui!
|
The Following 4 Users Say Thank You to KuTit For This Useful Post: | ||
#5
|
|||
|
|||
![]()
Té ra bác kêu em xúi dại cô giáo rùi, "h́ h́..." của bác sao mà nghi ngờ quá đi... Chắc chiều nay phải rủ rê cô giáo đi ăn tối quá, kẻo dỗi hờn ai đó hoài... mất công tội nghiệp KuTit.
|
The Following 4 Users Say Thank You to vntexuser For This Useful Post: | ||
#6
|
|||
|
|||
![]()
Nghe có lư nè Kutit. Cảm ơn lời chúc của Kutit nhé!
|
The Following 2 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: | ||
hoatigon208410 (20-11-12),
KuTit (20-11-12)
|
#7
|
|||
|
|||
![]() Chuyện t́nh chàng bọ ngựa
Kệ thế giới loài người… bọ ngựa yêu và chết giản đơn Cỏ chứng kiến ngôn lời không thốt nổi Đôi cánh mỏng tang khép dần vào bóng tối Hiến dâng một lần mật ngọt… đớn đau đi Bọ ngựa ta ơi, yêu đồng nghĩa với chia ly Vẫn hùng dũng giương càng trên lá cỏ Hạnh phúc ngọt ngào đổi bằng xác thân máu nhỏ Kệ thế giới loài người gồng gánh những tính toan Yêu là ǵ sách vở viết đă ngh́n trang Trước bọ ngựa ngôn từ bỗng thành vô nghĩa Hiến dâng tận cùng nào mấy ai có thể Thanh thản rơi đầu… cho mầm sống sinh sôi Bọ ngựa yêu một lần chỉ thế mà thôi Sự sống nảy mầm dưới chân niềm hoan lạc Trên lá cỏ xác xơ, con cái đánh đu và hát Chàng chiến binh nằm… thế giới khép sau lưng… Chàng chiến binh nằm… sương rụng xuống…rưng rưng Không ṭa án, không lương tâm phán xét Chỉ cỏ xanh hơn như bàn tay ôm ấp Chọn lấy sinh tồn bọ ngựa chết chẳng so đo… PL 20.11.2012 |
#8
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Sẽ có một ngày anh lại là anh Không chếch choáng mỗi ngày khi em về bến ấy Đau đáu chờ ai đơn côi đến vậy Thuốc rít một hơi cái đắng ngậm ngùi Sẽ có một ngày vểnh mặt lên thôi Người ấy đi rồi mà sao hiểu nổi Sức vóc trai làng đêm đêm cằn cỗi Thím năm thím bảy hỏi thăm hoài Sẽ có một ngày thoát khỏi kiếp ăn khoai Bữa cháo bữa cơm kèm them bữa phở Rồi sẽ tay đan tay đêm về cùng nhịp thở Thế là xong một tối trả thù em Sẽ có một ngày đàn bà cũng cũ mèm Cũ như chuyện cô bé quàn khăn đỏ Sói không đến không thèm ngoài cửa gơ Nó thích đi bar rồi ngắm ả chân dài Lần sửa cuối bởi Yeu100C; 19-11-12 lúc 10:34 PM |
#9
|
|||
|
|||
![]() Quote:
Vu vơ
Sẽ có một ngày ở góc thời gian Anh tóc bạc ngồi bên em móm mém Chắc vẫn như ngày xưa em ngại ngùng e thẹn Ngậm ngón tay nghe anh đọc thư t́nh Vô ư tháng năm đưa đẩy chúng ḿnh Duyên phận không chung giấc mơ lở dở Bấc lụn đèn hao tim c̣n ngờ ngợ Để cuối con đường đôi gậy bâng khuâng Sẽ có một ngày hai kẻ người dưng Ngồi ngó trần gian nhắc thầm kỷ niệm “- Anh thương em nhưng ngày xưa vướng bận..” “- Em cũng thương anh…” …nuối tiếc một thời… Ngày đó đâu xa… vó kư bời bời Ruổi thời gian chạy nhanh hơn băo dậy Tim có vẫn non tơ, ḷng xưa vẫn vậy Mắt dẫu mờ nhiều vẫn rơ bóng h́nh nhau? …. Ngồi nghĩ vu vơ muôn chuyện đâu đâu Thương thế giới những chuyện t́nh không vẹn Mắt lưới ai đan giằng tay nghèn nghẹn… Ai cũng một đời… chia sẻ sao đây? PL 20.11.2012 |
#10
|
|||
|
|||
![]() Quote:
ta nghe tiếng đâu đây Màu của thời gian héo lại Da dẻ quắt queo khô ráp như cỏ dại Thử hỏi ngôn từ kia có phải phép màu Sẽ có một ngày thế giới ở đằng sau Ái ân một đời không c̣n vướn bận Một ngày kia sân si uất hận Sẽ theo ta đi tới tận cuối con đường Ta vẫn biết một lẽ b́nh thường Chẳng c̣n mơ chẳng c̣n cần chi nữa Chỉ một bước và nụ cười cho chính ta trước cửa Bóng hoàng hôn chỉ để biết thời gian. Có lẽ ai cũng phải tiếc ngày ấy vô vàn Lật trang sách chữ c̣n chữ mất Và ḍng đời vẫn trôi dù cho rất chật Ta sẽ ngồi vào viết hai chữ ngày xưa |
The Following 12 Users Say Thank You to Yeu100C For This Useful Post: | ||
![]() |
|
|
![]() |
![]() |